Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Chuyên Gia Chữa Trị

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 45
Chương mới nhất: Chương 45
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Căn bệnh của cô thì không ai chữa được, gặp phải một Chuyên Gia Chữa Trị nhưng vẫn lấn cấn lắm! Trước đó người yêu của cô qua đời là sự mất mát lớn nhất từ trước đến giờ, chán sống cô đã mười ba lần tự sát nhưng đều không thành công.

Danh sách chương Chuyên Gia Chữa Trị


Chương 21

21 Lục Viễn đi vào quán bar vẫn còn nghĩ về lời nói và ánh mắt đồng cảm của tên bảo vệ kia. Cảm thấy kỳ lạ. Rốt cuộc trong đầu anh đang mơ màng cái gì, Lục Viễn vẫn không nghĩ ra.


Loading...

Chương 22

22 Văn Thố ngồi nói chuyện với Giang San, chỉ lặng lẽ mỉm cười, chửi thầm trong lòng, Văn Thố hỏi: "Có chuyện gì sao?"Giang San ưu nhã hiểu ý, nói với Văn Thố: " Chúng ta rảnh rỗi ngồi trò chuyện một chút không được à?""Không rảnh.


Chương 23

23 Văn Thố bước đi vô thức. Bốn phía xung quanh đều ầm ĩ, tiếng bánh xe lăn xuống đường, tiếng la hét, tiếng trẻ con tan học cười nói vui vẻ, dãy nhà san sát, cùng với ngõ lớn ngõ nhỏ chật chội, thế giới hào nhoáng và rộng lớn, Văn Thố như bị mất phương hướng.


Chương 24

24 Văn Thố cảm giác mình như đang đi trên sa mạc cằn cỗi mênh mông rộng lớn, trước mắt là một bầu trời toàn cát vàng. Khi cô đang bị chôn vùi trên sa mạc, đột nhiên nhận ra có một cồn cát lướt qua, phía trước là một ốc đảo.


Chương 25

25 Văn Thố chưa từng đến Hãn Văn, chỉ biết đến Hãn Văn qua sách báo du lịch, cũng đã từng rất mong đợi có thể đi du lịch Hãn Văn, nhưng sau khi tốt nghiệp, công việc quá bận rộn không có thời gian.


Chương 26

26 Văn Thố ngồi trên giường, vừa ngồi lên chiếc giường không bền chắc liền phát ra âm thanh cọt kẹt. Cô ngồi chéo chân, quyến rũ ngoắc ngón tay với Lục Viễn: "Rất nhanh sao? Không thấy nhanh chút nào.


Chương 27

27 Văn Thố chợt dừng xe ở ven đường. Với tai nạn ngoài ý muốn, Lục Viễn cũng không có suy nghĩ gì khác. Cô cần có thời gian để nghỉ ngơi. Lục Viễn gác tay lên cửa kính xe, ngón trỏ cứ gõ vào huyệt thái dương.


Chương 28

28 Đường núi không có ánh đèn, cộng thêm thời tiết không tốt, ngoài ánh đèn xe hơi phía sau đang nháy, xung quanh gần như tối om không chút ánh sáng. Văn Thố nghe thấy tiếng hô hấp của mình, nặng nề và khổ sở, mỗi lần hô hấp đều cảm thấy thân thể mình không thể chịu nổi gánh nặng.


Chương 29

29 Lục Viễn giữ thật chặt tay lái. Biết có sự việc này và xác thực nó là đúng thật sự không giống nhau. Hơn nữa, hồi tưởng lại miêu tả vô cùng đẫm máu và tàn nhẫn của bà chủ nhà trọ, càng làm cho Lục Viễn cảm thấy sợ hãi.


Chương 30

30 Văn Thố cảm thấy hình ảnh Triệu Đông Khải bị bắt đi, rất giống trong phim điện ảnh, một phân cảnh kéo dài quay chầm chậm. Triệu Đông Khải là tội phạm với án diệt môn, một con người đẫm máu tàn nhẫn, đội quân cảnh sát không ít người, cảnh sát vây bắt hắn, bố trí sắp xếp tỉ mỉ, mặc đồng phục và cả thường phục, đồng loạt đi đến từ bốn phương tám hướng.


Chương 31

31 Văn Thố xắn tay áo lên rồi đi tới, Lục Viễn nhanh chóng giữ cô lại: "Cứ đằng đằng sát khí như vậy làm gì hả?""Anh không nhìn thấy có một chiếc xe cứ đi theo chúng ta sao?"Lục Viễn nhíu mày, quay đầu nhìn người đàn ông kia, nhớ tới lời hắn vừa nói, "Cô lại muốn đến đó trêu hoa ghẹo nguyệt hả?"Văn Thố mắng vào mặt anh: "Anh mới trêu hoa ghẹo nguyệt ấy.


Chương 32

32 Văn Thố ngẩn người ra, sau đó nhìn về phía người đàn ông kia, vừa quay đầu nhìn về phía Lục Viễn: "Bây giờ anh bắt đầu biết nói đùa rồi hả?"Lục Viễn không nói gì, mặt nghiêm nghị, ngược lại người đàn ông kia nhếch khóe miệng cười: "Tôi cũng hy vọng là bệnh viện đang nói đùa với tôi.


Chương 33

33 Văn Thố chợt cảm thấy khổ sở. Cô vốn nghĩ rằng thế giới này rất ấm áp, an toàn, từ đó mới có thể chứa đựng được sự ích kỷ, tự do và cố chấp của cô. Nhưng trên đoạn đường tới đây, rốt cuộc cô cũng hiểu, cái thế giới này còn đen tối và tồi tệ hơn nhiều so với tưởng tượng của cô, có người phải đấu tranh để sinh tồn, cũng có người xấu xa luôn ôm ý định hại người.


Chương 34

34 Văn Thố bị lạc đường nên vẫn còn ở trong trạng thái hỗn độn và phức tạp. Từ khi vào núi tới bây giờ, cô luôn có một cảm giác rất kỳ lạ. Nơi này là nơi Vạn Lý đã qua đời, đối với cô mà nói thì phải là nơi rất đặc biệt, nhưng cô lại không có một cảm giác gì với nơi này.


Chương 35

35 Văn Thố không thể lẩn tránh ánh mắt của Lục Viễn. Trong phim truyền hình thì cảm giác này giống như không thể lựa chọn được tình huống nào nên biên kịch phải viết lung tung loạn cả lên.


Chương 36

36 Từ nhỏ đến lớn, Văn Thố đã từng gặp rất nhiều người, họ từng bàn tán sau lưng rằng Văn Thố là một người rất lạnh lùng và kiêu ngạo. Từ nhỏ đến lớn, Văn Thố đều không giống với những đứa trẻ khác, cô chưa bao giờ hiểu phải biết nắm bắt mọi thứ, bởi vì cô biết rằng có rất nhiều thứ, cô có ra sức tranh giành tới đâu cũng không thể nào có được.


Chương 37

37 Đứa bé ở đối diện cứ khóc nức nở khiến những người xung quanh đều cảm thấy rất đau lòng, nhất là mẹ của đứa bé. Nhìn đứa bé khóc mặt đỏ bừng lên, rõ ràng rất muốn giáo huấn con, nhưng sau đó người mẹ lại không ngừng dỗ dành con, vì không muốn để con khóc thêm nữa, nên người mẹ đã chủ động đưa cho đứa bé một viên kẹo.


Chương 38

38 Lúc ấy không biết Lục Viễn đã nói sai gì rồi, hoặc là câu nói ấy khiến đã khuấy động Tần Tiền, một hồi lâu không thấy anh ta không nói gì. Thời điểm Lục Viễn chuẩn bị đi giày vào xong, bỗng Tần Tiền lên tiếng: "Thật ra thì tớ cũng không biết lúc này mình đã làm đúng hay sai.


Chương 39

39 Trước khi tới Hãn Văn, đã từng có nhà xuất bản nổi tiếng ở Bắc Đô tới tìm Lục Viễn. Nhà xuất bản này đã từng có nhiều loại sách bán chạy với lượng tiêu thụ khoảng vài trăm vạn bản, nhìn thoáng qua đã thấy được khí chất đặc biệt ở Lục Viễn.


Chương 40

40 "Chú Trần, chú gây nên chuyện động trời gì vậy?" Đằng sau, Lục Viễn đeo kính nhìn rất lịch thiệp, chắc hẳn là làm việc chung với ông ta. Mấy người đàn ông xung quanh cũng không muốn gây rắc rối nên lùi về phía sau Lục Viễn.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Ác Ma Tổng Tài, Chớ Tới Gần

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 97


Đạp Tuyết Tìm Mai

Thể loại: Đam Mỹ, Ngôn Tình

Số chương: 15



Đũa Lệch Dễ Thương

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 53


Cầm Thú Đại Chiến

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 70


Điền Duyên

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình

Số chương: 50


Ôn Nhu Mười Dặm

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 49



Không Thể Buông Tay

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 66


Chuột Túi Lão Ba

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10