1 Đến từ hằng cổ dã thú a,Là ai giao cho ngươi sinh mệnh,Là ai khiến ngươi bất chấp hi sinh bản thân mình,Là ai khiến ngươi kềm chế thú tính,Chủ nhân của ngươi đến tột cùng ở nơi nào?Hỗn Độn – hư không, là một nơi ko có thời gian, tồn tại song song cùng các tinh cầu khác trong ko gian.
2 Dịch bắc bắc cho tới bây giờ vẫn chưa xúc động qua như thế, vì muốn tra một chữ, mà chạy tới Thư viện trường, tìm bản từ điển tiếng Trung tra từ. Bởi vì một lúc nữa, rất nhiều người không phải tham gia hoạt động hội sẽ đi ăn cơm tối, bởi vậy Thư viện rất ít người, mà tính cả tầng 3 thư viện, ngoại trừ nang ra thì cũng chỉ có một nhân viên quản lý sách báo.
3 Thời gian: chạng vạngĐịa điểm: phòng khách Dịch giaNhân vật: dịch bắc bắc, Dịch mẫu, Bạch Huyền cộng thêm thỏ mậpKhi Dịch Bắc Bắc mất nửa ngày lãng phí nước miếng để giải thích,Thỏ Vương vẻ mặt ko tin nói: “Quả thực làm cho người ta khó có thể tưởng tượng, kỳ.
4 Dịch Bắc Bắc thở hồng hộc chạy xuống cầu thang lầu dạy học, còn cái tên đầu sỏ hại nàng chạy vội muốn bệnh thì lại đang ung dung đu trên cầu thang, vừa ăn khoai chiên vừa xem sáchMà bên cạnh hắn là một đống sách đủ loại cùng với 1 đống………….
5 Bên ngoài vẻ ngăn nắp , mỹ lệ, là bóng tối thâm trầmCho dù có sáng chói như thủy tinh,thì nó cũng chỉ là một tảng đá vô dụng mà thôi. Giống như một cái động bình thường trong hầm băng, Reis chậm rãi đi tới,mãi cho đến khi đi đến cuối 2 cánh cửa.
6 Có vài người, khẳng định là có năng lực hấp dẫn ánh nhìn của người khác dù đi đến đâu cũng vậy, Bạch Huyền chính là một ví dụ rất tốtvóc người cao gầy, bề ngoài anh tuần, trên người còn có khí chất hồn nhiên thiên thành (*), trên căn bản chính là một người hoàn mỹ………ách, trăm phần trăm (*hồn nhiên thiên thành: vẻ đẹp tự nhiên , sinh động)Dịch Bắc Bắc có cảm giác mình tựa như đang mang theo một bóng đèn di động, cho dù là nàng đang ở trong thư viện chọn sách , mà mấy đạo ánh mắt này cũng ko thể khiến cho người ta vờ như ko thấy“Bạch Huyền, lúc trước anh có nói qua, chủ nhân của rùa……….
7 Đêm khuya, một vòng trăng non bắt tại phía chân trời. Một bóng người từ khu dân cư chậm rãi bước ra. Trên đường cái vắng ngắt, Bạch Huyền từng bước đi tới, bóng kéo dài lê thê.
8 Khi đối mặt với Thao Thiết, Dịch Bắc Bắc luôn có loại cảm giác sợ hãi trong lòng. Mặc dù hắn có bộ mặt khá tuấn mỹ, nhưng người ngoài lại nhìn ko ra giờ phút này hắn đang nghĩ gìTương đối mà nói, tâm tư của Bạch Huyền thật ra dễ đoán hơn nhiều, bởi vì hỉ nộ ái ố , hắn đều trực tiếp phản ánh trên mặt“Anh tới đây làm gì?” Dịch Bắc Bắc lui về phía sau hai bước, vẻ mặt cảnh giác hỏi“Đương nhiên là đến xem Kì Lân chạy bộ” Thao Thiết ngẩng đầu lên, nhìn về màn ảnh rộng nơi quảng trường “Có điều, bản thân ta cũng ko nghĩ tới, hắn lại có hứng thú với cái trò tranh tài chạy bộ của loài người , hơn nữa còn cố ý giảm tốc độ đến mức thấp như vậy”Dịch Bắc Bắc ko nói lời nào, chẳng qua chỉ hơi di chuyển về phía bên cạnh, trực giác mách bảo, nàng ko nên gần hắn quá“Đúng rồi, ngươi ko có ý định cảm ơn ta sao?”Lời của Thao Thiết, làm cho Dịch Bắc Bắc ngừng lại động tác “Cảm ơn anh cái gì?”“Nếu như ko phải ta để cuốn sách ghi chú “Sum Sê Tắc” ở lại, thì ngươi làm sao có cơ hội gọi ra một trong bốn Tứ Thần” Thao Thiết lười biếng nói ra những lời khác thường“Cái gì? Vậy ra cuốn sách kia là do anh để lại?” Dịch Bắc Bắc ngây ngẩn cả ngườiThao Thiết khoát tay cải chính nói “Nói thật ra là, ta đem quyển sách này gửi lại trái đất, để quyển sách xuất hiện ở hội tin tức , chẳng qua là ta muốn biết , một quyển sách đặt ở hội tin tức như vậy, thì phải mất bao lâu mới có thể thu hút sự chú ý của người khác”“Anh___”“Kẻ thứ nhất được quyển sách Sum Sê Cách này gọi ra chính là ta, cho nên , khi ngươi dùng quyển sách tiến hành thuật triệu hồi thì ta đã lập tức cảm nhận được” Thao Thiết nói tới chỗ này, thật thấp giọng cười mấy tiếng “Có điều là,điều ta ko ngờ chính là, ngươi hiển nhiên đã gọi được Kỳ Lân, một trong Tứ Thần, hơn nữa còn may mắn ko chết, trở thành chủ nhân của hắn”Dịch Bắc Bắc mím môi, nhìn chằm chằm Thao Thiết “Thời điểm anh được Sum Sê Cách triệu hồi , anh thật đã …….
9 Ở cuối khu phố Z có một kho hàng cũ tưởng chừng như bị bỏ hoang,nhưng không ai có thể ngờ được bên trong nó lại chứa đựng những thứ có thể khiến người ta sửng sốt.
10 “Báo cáo!” Một người đàn ông mặc đồ đen đứng trước mặt Đông Cung Sa Ái, kính cẩn nói “Vật thí nghiệm số 99 đã bị phát hiện đang ở hướng Tây Nam, 99 tựa hồ đã bắt đầu có ý thức nhất định,nó đã nhiều lần thuận lợi thoát khỏi vòng vây của chúng ta”“A?” Đông Cung Sa Ái đang cầm đồ dũa móng tay sữa chữa móng tay của mình “Nói như vậy, có nghĩa là 99 đã có trí khôn?”“Có thể hiểu là như vậy , hơn nữa dường như trong khoảng thời gian này, nó đã cắn nuốt ko ít năng lượng, lớn lên rất nhanh chóng”“Nói rõ hơn một chút đi” Sau khi hài lòng với móng tay của mình, Đông Cung Sa Ái, mở một cái ngăn kéo tủ ra, bên trong ngăn tủ bày biện một loạt hộp sơn móng tay đủ màu sắc.
11 Nàng , máu thì bị hút, hình cũng bị chụp. Buổi trưa lại bị Bạch Huyền lôi kéo đi dự lễ kỉ niệm trườngSau đó là một màn đút thức ăn như nuôi heo!“Này, tôi ko ăn nổi nữa!” miệng Dịch Bắc Bắc nghẹn cứng hai xâu tôm viên chiên, trên tay là năm xâu thịt dê.
12 Từng tấm hình được bày biện trên mặt bàn dài màu đen, trong hình , từ tấm thứ nhất đến tấm cuối cùng tất cả đều là cảnh trí ở đại học, thời gian xê xích nhau quá lắm là ba phútTrong hình, có đôi khi là một người, có đôi khi nhiều người, nhưng tất cả đều tồn tại một ngườiĐó là một thiếu niên trẻ tuổi, tóc ngắn sắc nâu, da thịt màu lúa mạch, cơ thể hoàn mỹ, tựa như một mỹ vật hoàn hảo nhất thượng đế chế tạo ra.
13 Ngày ngày trôi qua, tạo thành thói quen, thật sự là một chuyện rất đáng sợ. Một người luôn xuất hiện xung quanh bạn,luôn xem bạn trở thành điều quan trọng nhất, nếu một khi người đó ko có ở đây , bạn sẽ cảm thấy rất hụt hẫngTrong đầu nàng luôn nhớ về tình cảnh ngày hôm đó, trong phòng bệnh , khuôn mặt vắng lặng của Bạch Huyền, giọng nói trong trẻo , ánh nhìn cư cao lâm hạ (* cư cao lâm hạ = cao cao tại thượng: kiêu ngạo)Hắn , tứ thần cao cao tại thượng, không còn là thú triệu hồi thuộc về nàng nữaThú triệu hồi bị triệu hoán sư của mình vứt bỏ, từ xưa đến nay, hẳn là ko có mấy người, không ngờ tới hắn lại “may mắn” trở thành một trong số đám người đóTa sẽ ko tha thứ cho ngươi!Ta sẽ ko tha thứ cho ngươi!Ta sẽ ko tha thứ cho ngươi!Cả gian phòng,âm thanh của hắn phảng phất còn quanh quẩn, thậm chí còn khiến nàng nửa đêm phải trở mình tỉnh giấcBầu trời cao cao ngoài cửa sổ, là tầng tầng mây đen, tiếng sấm từ xa không ngừng ầm ầm truyền đến, cả vùng đất đều bị tiếng sấm làm run rẩy.
14 Sắc trời chạng vạng , một mảnh trời chiềuXa xa nhìn lại, bầu trời không còn lưu lại một màu trong xanh nữa, mà đã trở thành một màu đỏ sẫm"Bắc Bắc, một mình cậu trở về, ko thành vấn đề gì chứ?" Trong phòng học, Quý Oánh hỏi"Làm ơn đi, vết thương trên đùi mình đã lành rồi, cậu còn xem mình là con nít sao? Còn sợ mình ko về nhà được" Dịch Bắc Bắc thu thập xong tập vở , xốc túi lên, hướng Quý Oánh khoát khoát tay "Mình đi! Mai gặp lại""Được, ngày mai gặp!"Đi ra khỏi cửa, Dịch Bắc Bắc hướng về bến xe buýt đi đến.
15 Thứ hai , Bắc Bắc đến trường, liền phát hiện luôn có người chỉ chỉ trỏ trỏ nàng"Nhìn đi, chính là cô ta, hại Bạch Huyền của chúng ta không đến trường được""Cô ta có cái gì tốt chứ,em trai Bạch Huyền mắt bị mù mới thích loại con gái này""Người như ta cô ta đúng là không biết xấu hổ!"Xì xào bàn tán, vang lên xung quanh Dịch Bắc Bắc.
16 Sau khi ăn cơm tối với Hạ Tang Quyết xong rồi, Dịch Bắc Bắc liền vội vàng từ biệt đối phương, một mình rời khỏi tiệm cà phêMặc dù Hạ Tang Quyết thoạt nhìn là loại con gái nhiệt tình, nhưng lại luôn khiến cho nàng có loại cảm xúc khôn thoải mái.
17 Hắn đếnHắn đã đến!Hắn xuất hiện trước mặt, vẫn bảo vệ nàng như trước đâyÁnh trăng rọi vào mặt hắn, để lộ vẻ mặt thân thuộc mà lại xa lạKhóe mắt nong nóng, là thứ gì đang chảy ra? Dịch Bắc Bắc cứ nhìn chằm chằm Bạch Huyền, nhìn không biết chán.
18 “Cũng ko tệ thật thú vị” Thao tác của hắn rất nhanh “Nghe nói có một cao thủ chơi trò chơi này, chỉ bại một lần, thật muốn tìm cơ hội đấu với người kia”Rất hiếm khi thấy Bạch Huyền cảm thấy có hứng thú với người khác, Dịch Bắc Bắc cũng hăng hái theo “Chẳng lẽ hiện tại anh ko tìm người kia thách đấu thì ko được?”Bạch Huyền lắc đầu “Vi tính ta chơi ko cùng máy vi tính của người kia, ta lại lười đi xem số tài khoản của hắn”“Nhưng mà ko phải là ko có cơ hội nha” Khó thấy Thường Huân ham ngủ xen vào nói “Chưa đến hai tuần nữa, sẽ có một cuộc so tài, chỉ cần Bạch Huyền có thể tranh thủ tham gia thi đấu cùng người khác, vậy thì sẽ có cơ hội tỷ thí với Dị Thú Nhân”“Dị Thú Nhân?” Dịch Bắc Bắc lên tiếng nói“Chính là cao thủ của trò chơi” Thường Huân đápCảm giác thật sự rất……… bình thương! Cái tên này hoàn toàn ko có bất kì cảm giác uy phong nào, Dịch Bắc Bắc nhìn Bạch Huyền một chút, tò mò hỏi “Vậy tên của anh trong trò chơi là gì?”“Bạch Huyền” Bạn thần thú thành thật đáp“……………” Dịch Bắc Bắc sặc nước miếng, người này, ngay cả chơi game cũng lười đặt tên nữa sao? Quả nhiên đã trực tiếp dùng tên thật của mìnhBuổi chiều khi đi học, Quý Oánh thần thần bí bí hỏi Dịch Bắc Bắc “Ko lâu nữa là đến lễ giáng sinh, cậu có nghĩ đến sẽ tặng Bạch Huyền cái gì chưa?”Dịch Bắc Bắc sững sốt hỏi ngược lại “Giánh Sinh cũng phải tặng quà sao? Ko phải là chỉ có lễ tình nhân thì mới tặng quà thôi sao?”Quý Oánh vừa nghe vừa ko khỏi cảm thán “Bởi vậy mình mới nói chỉ số chia tay hiện tại lại cao như thế cũng là vì có nhiều cô gái giống cậu, lễ giáng sinh ko biết tặng quà cho bạn trai mình”Dịch Bắc Bắc quăng cho Quý Oánh một dấu chấm hỏi thật toQuý Oánh vội vàng bổ sung vào “Lễ tình nhân , con gái sẽ tặng sô cô la cho con trai, còn Giáng sinh, thì cậu có thể tặng thứ khác”“Là cái gì?” Nàng ko ngại học hỏi kẻ dướiQuý Oánh vỗ vỗ trán, lại một lần nữa cảm thán cho đứa bạn thân ko có một chút nào tế bào lãng mạng “Hiện tại đang là mùa đông , cậu có thể đan cho hắn khăn quàng cổ tình, găng tay tình yêu , áo ấm tình yêu, mũ tình yêu, ….
19 “Thao Thiết!” Dịch Bắc Bắc đau xót nói. Nhưng nàng vừa lên tiếng , thân hình hắn liền lóe sáng rồi biến mất ko thấy tăm hơiChỉ còn dư lại một đại thần thú khác, đang ngơ ngác nhìn đôi găng tay màu nâu, tựa như đầu gỗĐược rồi, thay vì nói hắn là đầu gỗ , chi bằng nói hắn giống người bị chứng si ngốc đi, Dịch Bắc Bắc âm thầm bình luậnSau vài giây cực kì im ắng , Bạch Huyên mới mừng như điên lên tiếng “Bắc Bắc, cái này , thật sự ngươi cho ta?”Nếu chuyện đã bị lộ, vậy thì ko cần thiết phải giấu diếm nữa, Dịch Bắc Bắc đường hoàng gật đầu “Vốn định đợi đến giáng sinh cho anh một bất ngờ, ko ngờ đến anh lại biết trước”Trên mặt là vô hạn hân hoan “Ta rất vui!”Nhìn hắn cười như vậy, Dịch Bắc Bắc cảm thấy mình cũng vui lây.