181 Editor: Nguyệt
“Nhanh lên, chắc chắn bọn cướp đã phát hiện ra rồi. ” Ariel đi đầu làm gương, nhảy thẳng xuống dưới cái hố to. Theo sát sau đó đương nhiên là viên phó quan trung thành của hắn.
182 Editor: Nguyệt
Hắn còn chưa kịp nghĩ cẩn thận, Lâm Lâm đã lên tiếng: “Các cậu lấy cơ giáp ở đâu ra?”
“Báo cáo trưởng quan Lâm, cơ giáp được tìm thấy ở tầng hầm dưới kho chứa khoang thuyền cứu hộ.
183 Editor: Nguyệt
“Nhận? Nhận cái gì? Trong tình huống này mà bọn cướp còn định nói gì với chúng ta sao?” Cậu ấm mặt biến sắc. Nhìn tình hình bây giờ là biết họ không còn cơ hội đánh thắng rồi.
184 Editor: Nguyệt
“Anh …” Chung Thịnh nhíu mày. Loại này mà cũng lên làm chỉ huy được sao? Sao còn chưa lôi ra ngoài bắn chết đi?
[Xét ở góc độ nào đó mà nói, Chung Thịnh quả không hổ là cấp dưới trung thành được Ariel đào tạo …]
“Dovic… Thiếu gia của chúng tôi, khụ khụ, quan chỉ huy là người của gia tộc Dovic…”
“Tôi không quan tâm thiếu gia của các anh thuộc gia tộc nào.
185 Editor: Nguyệt
Mùi máu tươi nồng nặc xộc đến khiến người ta buồn nôn. Chỉ có Ariel và Chung Thịnh vẫn giữ được vẻ mặt điềm tĩnh, còn lại ngay cả Edward cũng phải xanh mặt.
186 Editor: Nguyệt
Vốn tưởng có thể dễ dàng giải quyết cả hai chiếc cơ giáp, ai ngờ lại để một đứa chạy thoát ngay trước mắt mình, mặt Rena bắt đầu sa sầm, tay vung roi cũng càng nhanh hơn, mang theo tiếng gió rít, quất thẳng vào thân cơ giáp của Chung Thịnh.
187 Editor: Nguyệt
“Chiến hạm của các anh đã gần như hỏng hẳn hệ thống động cơ, có chạy cũng chẳng thoát, chi bằng bỏ tàu, đặt mục tiêu vào chiến hạm của bọn cướp, khởi động hình thức tấn công tự sát.
188 Editor: Nguyệt
Hai bên vẫn cứ duy trì trạng thái bình tĩnh bề ngoài, trong đầu thì suy tính cái gì không biết.
“Mày muốn gì?” Ariel lạnh lùng hỏi.
189 Editor: Nguyệt
Chung Thịnh nghe thế liền hiểu, chẳng phải cho táo trước rồi lại đánh một roi sao? Trưởng quan Từ dùng chiêu này rất thành thạo nha.
“Xin lỗi trưởng quan Từ, sự việc cấp bách, chúng tôi không có thời gian xin chỉ thị từ hai vị.
190 Editor: Nguyệt
Bây giờ Ariel chưa phải quân nhân, mà cho dù có là quân nhân, phá đường dây buôn lậu cũng không tới phiên hắn làm. Điều hắn lo lắng bây giờ là, tín hiệu cầu cứu này là thật hay giả.
191 Editor: Nguyệt
“Báo nam chết. ”
Lưu An thầm giật mình. Khi tìm thấy lão đại ngồi lẻ loi một mình trong khoang thuyền cứu hộ gã đã đoán được chuyện này.
192 Editor: Nguyệt
Có thể nói, nếu hai mệnh lệnh trên được đưa ra chậm vài giây thôi, thì bây giờ cả phi thuyền đã nổ tan tành. Cũng chính hai mệnh lệnh đơn giản mà hữu hiệu đó giúp họ thoát chết.
193 Editor: Nguyệt
“Đây là …” Peter nhìn màn hình, cũng thấy khó hiểu. Bọn chúng vừa mới nãy còn chạy như bay, sao đột nhiên lại thành con ma men? Chuyện này rất bất thường!
“Chẳng lẽ người điều khiển xảy ra chuyện gì rồi?” Mắt chột phấn khích nói.
194 Editor: Nguyệt
Phỉ Nhi, Hạng Phi, hầu như ai cũng học hỏi được rất nhiều điều từ trận chiến này. Một tiểu đội có băng cướp Huyết Dạ làm đá mài dao, tính cả Liên Bang này hiếm có ai được như thế.
195 Editor: Nguyệt
Có ai từng gặp một học trò siêng năng chịu khó như vậy chưa?
Đại đa số các động tác chỉ cần dạy một lần là làm được, một số ít động tác độ khó cao cũng chỉ cần giảng hai lần.
196 Editor: Nguyệt
“Trong quân đội đúng là có lính duy tu, nhưng khi cậu đi làm nhiệm vụ, có chắc là cơ giáp sẽ không bị trục trặc gì không?” Chung Thịnh liếc cậu, “Nội dung cuốn sách này rất đơn giản, nhưng đều là những vấn đề thường gặp ở cơ giáp, đến lúc nguy khốn có thể cứu mạng cậu đấy.
197 Editor: Nguyệt
Không còn dáng vẻ cà lơ phất phơ thường ngày, lúc này trông Từ Vệ Quốc như một thanh bảo kiếm được tuốt ra khỏi vỏ.
Chung Thịnh trầm mặc.
198 Editor: Nguyệt
Nếu không phải nhóm Chung Thịnh sau khi bị bọn cướp vũ trụ tấn công trở về khắc khổ huấn luyện, thể thuật lên đến cấp mười, có thể thực hiện hầu hết các động tác khó, thì gã tuyệt đối không cho phép Ariel tham gia vào hành động nguy hiểm lần này.
199 Editor: Nguyệt
Mặt Từ Vệ Quốc có chút vặn vẹo, “Thế thì liên quan gì đến tôi?”
“Nếu tôi nhớ không nhầm, thì vừa rồi anh nói tư liệu ghi rằng chúng ta phải đến một tinh cầu xa xôi để thay phiên canh gác, anh nghĩ một cặp chồng chồng sẽ thích có một cái bóng đèn chen vào giữa sao?”
“Cho nên?”
“Cho nên tôi nghĩ tôi với Chung Thịnh phải tỏ ra không thân thiện với anh một chút, chí ít không thể là thái độ hòa hảo đươc.
200 Editor: Nguyệt
“Không phải!” Vu Phàm lườm cậu.
“Chả cần nghĩ cũng biết, trưởng quan gian trá như thế, sao có thể bị bắt nạt được. ” Chàng trai nhã nhặn nhìn cậu lính trẻ như nhìn tên ngốc.