81 Đôi mắt trải qua bao thăng trầm của Lãnh Tiếu Thiên hơi ánh lên chút do dự, môi ông giật nhẹ, cuối cùng vẫn nuốt những lời muốn nói vào.
“Không có nguyên nhân nào cả.
82 Edit: Lệ Thần Hy
Ánh mắt của mọi người đều nhìn chằm chằm vào từng cử động của Mộ Thiên Thanh. Vận đào hoa của cô cũng khá nhỉ, từ Lãnh Tĩn Hàn rồi tới Thượng Quan Mộc, giờ thêm người đàn ông đang đứng ở đây.
83 “Tôi muốn gặp Lãnh Tĩnh Hàn!”
Lễ tân sửng sờ nhìn Mộ Thiên Thanh đập mạnh lên bàn, lập tức sắc mặt trở nên nghiêm túc từ từ ngẩng đầu lên, vẻ mặt ngỡ ngàng nhìn cô, nét mặt như bị làm khó mà chậm rãi nói: “Cảnh sát Mộ, tổng giám đốc thật sự có nhiều việc phải làm.
84 Edit: Lệ Thần Hy
Tiêu Thần và Thượng Quan Mộc đứng bên ngoài nhìn toàn bộ mọi chuyện xảy ra trong phòng. Một người mỉm cười, mặc dù cười nhưng ánh mắt lại vô cùng lạnh, nụ cười đến lạnh cả xương.
85 Edit: Lệ Thần Hy
Nụ cười nhạo dần càng lan tỏa trên gương mặt của Tiêu Thần, anh và Thượng Quan Mộc gặp nhau tại bãi đỗ xe. Anh tới đây gặp mặt với thân phận chính thức của mình, còn Thượng Quan Mộc tại sao cũng tới đây?
Lúc anh rời khỏi cục cảnh sát Thượng Quan Mộc cũng mới về.
86 Edit: Lệ Thần Hy
Nụ cười nhạo dần càng lan tỏa trên gương mặt của Tiêu Thần, anh và Thượng Quan Mộc gặp nhau tại bãi đỗ xe. Anh tới đây gặp mặt với thân phận chính thức của mình, còn Thượng Quan Mộc tại sao cũng tới đây?
Lúc anh rời khỏi cục cảnh sát Thượng Quan Mộc cũng mới về.
87 Edit: Lệ Thần Hy
“Thượng Quan, cô ấy bị đả kích quá mức nên mới ngất đi thôi. ” Bác sỉ Vương vừa nói vừa lo lắng nhìn Thượng Quan Mộc, “Còn cậu thì sao?”
Bác sỉ Vương nhíu mày nhìn dáng vẻ kiên quyết của Thượng Quan Mộc, trên người cậu có nhiều chỗ bầm tím, bị thương nhiều nhất là ở sau lưng, cột sống cũng có vài vết rạn nhỏ.
88 Edit: Lệ Thần Hy
“Thượng Quan, cô ấy bị đả kích quá mức nên mới ngất đi thôi. ” Bác sỉ Vương vừa nói vừa lo lắng nhìn Thượng Quan Mộc, “Còn cậu thì sao?”
Bác sỉ Vương nhíu mày nhìn dáng vẻ kiên quyết của Thượng Quan Mộc, trên người cậu có nhiều chỗ bầm tím, bị thương nhiều nhất là ở sau lưng, cột sống cũng có vài vết rạn nhỏ.
89 Edit: Lệ Thần Hy
Thượng Quan Mộc nhíu mày, lạnh lùng hỏi: “Cứ vậy mà gặp nhau sao?”
“Ừ!” Giọng nói bên kia vẫng lạnh lẽo như cũ.
“Vậy tôi không đi!” Tâm trạng của Thượng Quan Mộc khôn tốt, giờ nghe giọng điệu của người bên kia xong đôi mắt đột ngột trở nên sắc bén.
90 Edit: Lệ Thần Hy
Thượng Quan Mộc nhíu mày, lạnh lùng hỏi: “Cứ vậy mà gặp nhau sao?”
“Ừ!” Giọng nói bên kia vẫng lạnh lẽo như cũ.
“Vậy tôi không đi!” Tâm trạng của Thượng Quan Mộc khôn tốt, giờ nghe giọng điệu của người bên kia xong đôi mắt đột ngột trở nên sắc bén.
91 Edit: Lệ Thần Hy
“Anh sẽ không chia tay với em!” Thượng Quan Mộc nói xong mới sải bước bỏ đi.
Có một số việc đã thay đổi từ lúc bắt đầu, có thể đó là lòng dạ của mỗi con người.
92 Edit: Lệ Thần Hy
“Anh sẽ không chia tay với em!” Thượng Quan Mộc nói xong mới sải bước bỏ đi.
Có một số việc đã thay đổi từ lúc bắt đầu, có thể đó là lòng dạ của mỗi con người.
93 Edit: Lệ Thần Hy
Nữa tháng sau bâu không khí ở thành phố A vẫn âm u như cũ, mỗi ngày đều có mưa liên tục. Mưa lớn nhỏ đứt quảng chứ không có ngừng hẳn, giống như muốn rửa trôi hết mọi dơ bẩn trên cõi đời này.
94 Edit: Lệ Thần Hy
Nữa tháng sau bâu không khí ở thành phố A vẫn âm u như cũ, mỗi ngày đều có mưa liên tục. Mưa lớn nhỏ đứt quảng chứ không có ngừng hẳn, giống như muốn rửa trôi hết mọi dơ bẩn trên cõi đời này.
95 Edit: Lệ Thần Hy
“Tôi!” Mộ Thiên Thanh run rẩy trả lời, cô mặc kệ mọi người ở trong hành lang đang nhìn mình mà đi theo y ta khử trùng.
Lúc Mộ Thiên Thanh mặc bộ đồ khử trùng vào phòng phẫu thuật, tim cô lúc này không phải đang nhảy nhót mà run rẩy vô cùng.
96 Edit: Lệ Thần Hy
“Tôi!” Mộ Thiên Thanh run rẩy trả lời, cô mặc kệ mọi người ở trong hành lang đang nhìn mình mà đi theo y ta khử trùng.
Lúc Mộ Thiên Thanh mặc bộ đồ khử trùng vào phòng phẫu thuật, tim cô lúc này không phải đang nhảy nhót mà run rẩy vô cùng.
97 Ban đêm mưa phùn càng nặng hơn trước, nhưng nhìn lại mờ ảo hơn hẳn. Đèn đường bốn phía chíu ra những tia sáng, tạo thành một khung cảnh mờ ảo hòa vào bốn phía, xóa hết hình ảnh nơi phồn hoa.
98 Ban đêm mưa phùn càng nặng hơn trước, nhưng nhìn lại mờ ảo hơn hẳn. Đèn đường bốn phía chíu ra những tia sáng, tạo thành một khung cảnh mờ ảo hòa vào bốn phía, xóa hết hình ảnh nơi phồn hoa.
99 Tiêu Thần liếc mắt nhìn Thượng Quan Mộc vẫn yên lặng nằm trên giường bệnh, sau đó ánh mắt mới nhìn Mộ Thiên Thanh. Y tá thấy tưởng là người quen nên không nói thêm gì nữa, mặc dù cô có nhiều nghi ngờ nhưng mấy ngày gần đây tin tức về tổng giám đốc của đế quốc Sun xuất hiện tràn lan cô không hề bỏ lỡ.
100 Tiêu Thần ôm chằm lấy Mộ Thiên Thanh, hung hăng hôn lên đôi môi lạnh băng của cô.
Mộ Thiên Thanh chống hai tay lên ngực của anh, cố gắng đẩy anh ra nhưng làm sao cô cũng không thể đẩy anh ra được.