101 Hình Thiên rút ngắn quảng đường từ nữa tiếng còn mười phút, anh chạy như bay tới bệnh viện Tư Khang, lúc anh tới nơi thì thấy Thẩm Duyệt Nhiên đang ôm lấy người mình cả người lạnh run đứng bên ngoài dáo dác nhìn xung quanh.
102 Thời gian nhanh như cát trôi, chuyện đời thay đổi không ngừng.
Trên thế giới gần như không có hai chữ công bằng, có lẽ hai từ này chỉ tồn tại trong thời gian.
103 Edit: Lệ Thần Hy
Hình Thiên nhếch miệng cười, nhìn ánh mắt sâu xa của Lãnh Tĩnh Hàn mà ấp úng nói tiếp: “Em có chuyện… đại ca cũng hiểu mà, em muốn đi đăng ký với Tiểu Nhiên, đó là cô gái tốt em nhất định phải ra tay trước.
104 Edit: Lệ Thần Hy
“Sao vậy?” Mộ Thiên Thanh nghi ngờ hỏi lại, giọng điệu của cô hơi khẩn trương. “Xảy ra chuyện gì à?”
“Không có…” Thẩm Duyệt Nhiên cúi đầu nhìn giấy đăng ký kết hôn của mình, sau đó dùng giọng điệu làm nũng nói, “Uhm, mình kết hôn rồi.
105 Edit: Lệ Thần Hy
Thẩm Duyệt Nhiên và Mộ Thiên Thanh trước khi đi đã chuẩn bị kĩ lưỡng, dù sao họ cũng ăn ở nhà hàng cấp cao mấy cái cơ bản dĩ nhiên không thể thiếu.
106 Edit: Lệ Thần Hy
“Lãnh Tĩnh Hàn, anh mau buông tôi ra!” Mộ Thiên Thanh bị Lãnh Tĩnh Hàn lôi đi, cô lấy cánh tay còn lại cố gắng muốn tách bàn tay mình khỏi tay của anh ta.
107 Edit: Hy
Mộ Thiên Thanh im lặng không giãy dụa như mấy lần trước, ánh mắt càng nặng nề hơn. Cổ họng cảm thấy khó chịu, đồng thời cũng cố gắng nhìn đèn đường bên ngoài để tránh mình thể hiện cảm giác chua xót ra ngoài mặt.