21 Mộ Thiên Thanh bất động đứng im tại chỗ, trong mắt cô như có làn hơi nước mỏng manh lấp lánh, cô sững sờ nhìn theo bóng lưng di chuyển của Lãnh Tĩnh Hàn mà trong đầu hỗn loạn không suy nghĩ được gì.
22 Lãnh Tĩnh Hàn ra khỏi phòng tổng thống, không thèm liếc mắt nhìn tới Hình Thiên cũng đi theo ra ngoài, lạnh giọng nói: "Tôi không qua bên buổi tiệc nữa.
23 Mộ Thiên Thanh rời khỏi nhà hàng với tâm trạng vô cùng hoảng loạn, trong một lúc cô không thể nào bình tĩnh lại được. Cô quay đầu nhìn về hướng nhà hàng thì thấy bóng dáng Thượng Quan Mộc thấp thoáng chạy đuổi theo, bèn vội vàng nấp phía sau một cây cột, mà vừa hay lúc này điện thoại ở trong túi xách liên tục run lên.
24 "Reng… Reng. . . "Ngay lúc Mộ Thiên Thanh không biết phải làm thế nào, thìe tếng chuông điện thoại di động vang lên dồn dập như muốn lấy mạng người, đáy mắt Mộ Thiên Thanh lóe lên tia sáng hy vọng.
25 "Tôi. . . " Mộ Thiên Thanh nhắm mắt, cố sức để nói: "Tôi muốn kiện. . . kiện anh tội cưỡng hiếp. . . "Lãnh Tĩnh Hàn nhìn khuôn mặt cô đỏ bừng dỗi hờn, không kiềm được khẽ nhếch môi, đôi tròng mắt đen bóng như tinh thể núi lửa càng trở nên thâm sâu…"Thế tôi đành chỉ trơ mắt nhìn cô bị dục vọng thiêu đốt vậy.
26 Mộ Thiên Thanh dần bình phục tâm tình bi phẫn, cô nhìn cái túi Lãnh Tĩnh Hàn để lại, bên trong là một bộ quần áo cô hay mặc, và cả một bộ đồ lót. Mộ Thiên Thanh chợt nóng bừng mặt như con tôm bị luộc chín.
27 KiLi nhìn Mộ Thiên Thanh, ánh mắt linh động khẽ híp lại, sau đó nói với Lý Dược ở một bên: "Ê! Anh có cảm thấy hôm nay Thiên Thanh rất lạ hay không?"Đang lật xem tư liệu vụ án, Lý Dược tùy ý liếc nhìn Mộ Thiên Thanh, sau đó kéo tầm mắt trở về, trả lời: "Không có, cô ấy không phải vẫn như vậy sao.
28 "Thượng Quan. . . . "Sau lưng truyền đến tiếng của Mộ Thiên Thanh, Thượng Quan Mộc dừng bước chân, khẽ nghiêng đầu, trong giọng không nghe ra một chút cảm xúc nào: "Anh sẽ cho em cơ hội giải thích!"Nói xong, Thượng Quan Mộc lại bước tiếp đi lên xe, đôi môi xinh đẹp hình kim cương nhấp nhẹ, ánh mắt lạnh lùng, anh tức giận vì cô là một cảnh sát lại bị người bỏ thuốc, càng thêm giận vì anh thổ lộ mà cô đi mua say!Mộ Thiên Thanh yên lặng lên xe.
29 Mộ Thiên Thanh dừng bước, cô chậm rãi xoay người nhìn Lãnh Tĩnh Hàn, cười nhạo: "Tôi ở cùng người nào có quan hệ gì tới anh sao? Tổng giám đốc Lãnh, có phải anh quá rảnh rỗi không?"Lãnh Tĩnh Hàn khẽ nhíu mày.
30 Lãnh Tĩnh Hàn khẽ cau mày, lạnh lùng hỏi: "Cô ở đâu?""Hàn. . . . " Một tiếng gọi khẽ dịu dàng, lần này có chút nghẹn ngào. Lãnh Tĩnh Hàn lạnh lùng khẽ nheo hai mắt, giọng nói cũng rét lạnh theo, "Ở đâu?""Em đang ở NUNCOUNT.
31 Lãnh Tĩnh Hàn bỏ hai tay trong túi quần, nhìn Mộ Thiên Thanh đang đứng cười phía trước, không khỏi cảm thấy bực bội trong lòng. Hai mắt nhẹ nhàng nheo lại, con ngươi trở nên sâu không thấy đáy.
32 "Mình với anh ta không có quan hệ gì cả!"Mộ Thiên Thanh nóng nảy phủi sạch quan hệ, Thẩm Duyệt Nhiên nhăn mũi, bĩu môi lầm bầm: "Có quỷ mới tin!""Tin hay không tùy cậu! Mình đi tắm.
33 Cô gái trên giường khẽ chép chép miệng, vì bỗng xuất hiện ánh sáng chói mắt mới khiến cô ngủ không yên, lật qua lật lại, miệng phát ra tiếng ừm ừm. Lãnh Tĩnh Hàn nhìn cái chăn mỏng rơi vì lật người lộ ra đôi chân trắng nõn, mắt trở nên u ám, khuôn mặt cũng trở nên lạnh lẽo.
34 Mộ Thiên thanh đi tới cửa chung cư thì bỗng dừng bước, đầu tiên cô bình ổn cảm xúc rồi mới đi ra ngoài. Sau đó cô đi thẳng tới bên chiếc xe Benz đang đậu ven đường.
35 "Nếu như không muốn thu hẹp khoảng cách giữa em và anh, không cần phải làm em nhớ lại những ký ức này. ”Lãnh Tĩnh Hàn nhìn nước mắt đang đảo quanh mắt Mộ Thiên Thanh, lòng khẽ co thắt.
36 Thiếu, sẽ thêm vào sau. .
37 Thượng Quan Mộc nhìn vẻ si ngốc sững sờ của Mộ Thiên Thanh, nụ cười trở nên nhu hòa, ánh mắt sâu xa nhìn sợi tóc cô bị gió thổi loạn, anh giơ tay lên, tùy ý cầm lấy nhưng vừa đụng phải làn da ấm áp, anh rõ ràng cảm thấy người cô cứng ngắc.
38 Lãnh Tĩnh Hàn lái xe chạy nhanh trên đường, gọi điện thoại cho Mộ Thiên Thanh mấy lần không được, gương mặt lạnh lùng tỏ rõ sự tức giận mà anh không hề hay biết.
39 Tại nhà hàng trên tầng cao nhất của khách sạn Sofia (tên một thành phố ở Bulgari), đèn treo cách điệu chiếu xuống làm cho người ta cảm thấy thư thái, tiếng dương cầm êm ái vang lên trong phòng làm cho mọi người đều cảm thấy thảnh thơi.
40 Edit: Socfsk Mộ Thiên Thanh bị tên cao lớn vây quanh ngồi trên xe, xe lao vùn vụt lướt qua đèn đường. Bởi vì trong miệng cô có nhét vải nên chỉ có thể phát ra âm thanh "Ô ô", thân là cảnh sát dĩ nhiên cô rất rõ ràng tình hình giờ phút này.