21 Edit: Su_ riMôi Bắc Dã Thương dừng lại cách mặt cô nửa tấc, hắn híp mắt liếc xéo cô đe dọa: “Đừng có giãy dụa nữa, hôm nay em trốn không thoát khỏi tôi đâu!”Lâm Khả Nhi cảm thấy bị uy hiếp mạnh mẽ, tim đập loạn xạ, cô không thể ngồi mà chờ chết được, nếu không nhất định sẽ bị hắn ăn sạch sành sanh.
22 Edit: Su_ riThấy hôn lễ của Đường Chá và Lệ Tây Á sắp cử hành mà vẫn chưa chiếm được trái tim của Chá thúc thúc, Lâm Khả Nhi nôn nóng đến mức ăn không ngon, ngủ không yên.
23 Vừa nghe Lâm Khả Nhi nói, trong mắt Bắc Dã Thương lập tức ánh lên vẻ giận dữ, mấy ngày hôm nay, Đường Chá đột nhiên thay đổi, trở nên âm trầm sắc bén, nhằm vào hắn ở khắp mọi nơi, đã không ít lần thành công công kích hắn, thậm chí hắn còn bị đả kích trầm trọng.
24 Edit: Su_ri“Không được! Ngươi chết đi!” Lâm Khả Nhi cắn mạnh vào đôi môi mỏng đang xâm chiếm của Bắc Dã Thương. Bắc Dã Thương cũng không cam chịu yếu thế, tăng thêm lực đạo dùng lưỡi đáp trả.
25 :Lâm Khả Nhi giơ tay đánh vào lưng Bắc Dã Thương, nhắm chặt đôi lông mi thanh tú kêu lên: “Lão hầu tử, mau buông tôi ra! Có buông không!”Bắc Dã Thương hung hăng vỗ vỗ vào mông Lâm Khả Nhi, cười tà trách móc: “Tiểu hồ ly, ngoan ngoãn một chút nếu không lát nữa tôi sẽ khiến em phải đau đớn đấy!”“Lão hầu tử, nếu anh dám đụng vào tôi, cha tôi cùng Chá thúc thúc sẽ không bỏ qua cho anh đâu!” Lâm Khả Nhi lấy hết khí thế hù dọa Bắc Dã Thương.
26 Nói xong, đôi môi mỏng của Bắc Dã Thương không thương tiếc dán lên cái miệng nhỏ nhắn của Lâm Khả Nhi, không cho cô cơ hội phản kháng. Sau một hồi lục lọi, Lâm Khả Nhi cũng tìm ra lọ xịt hơi cay trong túi xách.
27 Bắc Dã Thương dùng thế “Lý ngư đả đĩnh” (*) từ dưới đất nhẹ nhõm bật lên, tư thế cường hãn tiếp tục tấn công. Khi hắn tấn công, Đường Chá trầm ổn lui xuống, lúc sắp bị Bắc Dã Thương đánh ngã thì Lâm Khả Nhi lại lên tiếng reo hò.
28 Lâm Khả Nhi buông Ngõa Luân Nặc ra, nhào về phía Đường Chá đang chỉnh trang lại y phục. Cô tươi cười ôm chặt lấy eo lưng Đường Chá: “Chá thúc thúc, Khả Nhi rất rất nhớ người”.
29 Lâm Khả Nhi vừa bước vào cửa Đường gia thì thấy trong phòng khách có mấy người đang ngồi. Cô dụi dụi đôi mắt đang buồn ngủ, vừa mới nhìn rõ người thân trước mắt thì đã bị một siêu quậy nhỏ xíu nhào tới ôm chặt: “Chị hai, chị về rồi, em còn tưởng chị đã biến mất khỏi trần gian rồi chứ!”.
30 Đường Chá lạnh lùng nhìn Lệ Tây Á, lại nhìn Lâm Khả Nhi, ánh mắt kiên định, dường như không vì lời nói của hai người mà dao động. “Lệ Tây Á, cô đừng có ngụy biện.
31 Lâm Khả Nhi đẩy tài xế ra khỏi ghế lái, nói với mọi người: “Cha, mẹ, con lái xe đi, mọi người trở về khách sạn đi. Tạm biệt!”Nói xong, cô nghịch ngợm làm mặt quỷ rồi nhảy lên chiếc xe Linconln màu đen xa hoa, lái đi như tên bắn.
32 “Người ta xoay người đi không được sao? Người ta vừa mới về nhà người đã đuổi người ta, thật làm cho người ta thương tâm mà”. Lâm Khả Nhi nhún nhún vai vẻ đáng thương, xoay người quay lưng về phía Đường Chá.
33 Đường Chá kéo cánh tay Lâm Khả Nhi đang ôm chặt mình ra, cố ra vẻ lạnh lùng nói: “Con ngủ ở đây, Chá thúc thúc ngủ ở phòng đọc sách”. Nói xong anh liền sải bước ra ngoài.
34 Khi Đường Chá tắm xong, Lâm Khả Nhi đã bê hai ly cà phê thơm nồng đi vào phòng ngủ. Cô cầm một ly ngồi xuống mép giường, nghịch ngợm đung đưa hai cái chân nhỏ, vừa uống cà phê vừa tươi cười nói với Đường Chá: “Chá thúc thúc, mau nếm thử đi, cà phê lần này vô cùng có hương vị nha!”.
35 Anh không thể để ý đến cái gì khác nữa, lạnh lùng ôm lấy Lâm Khả Nhi đẩy lên giường, nhanh chóng cởi quần áo trên người rồi mạnh mẽ đè lên người cô. Lần đầu tiên nhìn thấy Chá thúc thúc không có vật gì che thân, Lâm Khả Nhi ngượng ngùng đỏ bừng cả hai má.
36 “A… Khả Nhi, thả lỏng một chút, anh không chịu nổi!”, Đường Chá gầm lên, gương mặt tuấn tú tràn đầy kích tình. “Khả Nhi không khống chế được!”, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đỏ lên, mật đạo đang co rút mãnh liệt đem đến cho cả hai kích thích chưa từng có.
37 Lệ Tây Á mặc áo cưới đứng ở cửa, cô ta lửa giận bừng bừng gầm lên với Đường Chá: "Đường Chá, anh dám đùa giỡn tôi! Hôm nay là hôn lễ của chúng ta vậy mà anh để tôi xấu hổ đứng một mình ở giáo đường.
38 Đường Chá còn chưa kịp hạ hỏa bỗng nghe ngoài cửa vang lên một tiếng thét chói tai: "A! Đau quá!". Anh vội vàng khoác áo choàng tắm vào rồi chạy ra ngoài thì nhìn thấy Lâm Khả Nhi nằm trên mặt đất ngã chỏng vọng, toàn bộ cơ thể cô lộ rõ trước mặt Đường Chá.
39 Đường Chá ưỡn ngực, bình tĩnh đợi nắm đấm của Lâm Vũ Mặc rơi xuống. Anh bị Lâm Vũ Mặc một cước đá ngã lăn trên mặt đất, chân ông giẫm trên bụng Đường Chá, vẻ hung ác chất vấn: "Đường Chá, rốt cuộc ngươi có đáp ứng cưới Khả Nhi hay không?""Không cưới!", Đường Chá ngước đôi mắt tràn ngập ảo não lên, kiên định nói.
40 Sau khi Đường Chá rời đi, vẻ đau đớn cùng bộ dáng đáng thương của Lâm Khả Nhi lập tức biến mất không còn một dấu vết, chỉ còn thấy nụ cười đắc ý của cô.