681 Ma vương, đây chính là Thiên ma cường đại có thể so sánh với cường giả linh thể đó. Hơn nữa, lực lượng mà ma vương có được cũng thiên bách kỳ quái. Giống như Mộng Yểm của Trịnh Hạo Thiên, đặc biệt am hiểu ảo thuật, có thể khiến người ta rơi vào ảo cảnh lúc nào không hay.
682 Á Sắt vừa mới gào lên thì trước mắt đột nhiên bùng lên quang mang mãnh liệt. Một đạo quang trụ to lớn, gần như có thể so sánh với thân thể hắn đột ngột xuất hiện trước mắt.
683 Quang mang xinh đẹp đột nhiên lóe lên, hiện ra ở một nơi chẳng có gì đáng chú ý trong trong Thiên ma giới. Tiếp đó, từ một khe nứt không gian thật lớn này, thân ảnh bốn người Trịnh Hạo Thiên, Mộng Yểm cùng ma vương biến dị chợt nhảy ra.
684 "Giết!"Theo một tiếng quát lớn của Dư Uy Hoa, lại một con ma vương bị Phiên Giang Đảo Hải côn đánh cho lăn quay ra đấtMấy trăm đạo kiếm quang lập tức xuyên thủng qua thân thể con ma vương này, để lại trên người nó vô sô vết thương.
685 Một đạo quang trụ khổng lồ chợt bùng lên mãnh liệt trên mặt đất. Khi vầng quang mang này biến mất thì An Băng Hải đã suất lĩnh mọi người từ trong Truyền Tống trận đi ra.
686 Ánh mặt trời rực rỡ rải khắp mặt đát, khiến cho thiên địa vạn vật như có thêm một tầng quang mang kim sắc, ngân sắc. Ánh sáng xuyên qua những đám mây, tựa như những sợi kim tuyến, giăng khắp nơi, biến không gian thành một bức tranh đẹp vô cùng.
687 Đại ma vương, trong ma tộc, đây chính là một cái tên khủng bố, đủ khiến bất cứ kẻ nào nghe thấy cũng phải run như cầy sấy. Cho dù là cường giả linh thể gặp phải đại ma vương, lựa chọn tốt nhất cũng là chạy trối chết, nhưng mà có thuận lợi thoát được một mạng hay không, thì còn phải xem vận khí bản thân thế nào đã.
688 Ánh mắt Nghiêm Lôi Minh dần dần híp lại. Trong lòng hắn dần dần bốc lên một lửa giận khó có thể hình dung được. Trịnh Hạo Thiên, cái tên tiểu tử vừa mới tấn chức linh giả này, vậy mà cũng dám khiêu chiến hắn ngay trước mặt mọi người.
689 "Hay, hay cho một cái linh thể. " Nghiêm Lôi Minh rít qua kẽ răng. Hắn dù sao cũng là một vị cường giả linh thể đỉnh cấp. Mặc dù lúc đầu khiếp sợ tới tột đỉnh, nhưng rất nhanh đã trấn định trở lại.
690 Tất cả mọi động tác của Nghiêm Lôi Minh, trong một khắc khi La Hổ Tiếu bay tới đã ngừng lại rồi. Lúc này, bốn tay hắn nắm chặt, mà ánh mắt cũng gắt gao nhìn chằm chằm vào thanh cự kiếm huyền phù trên đỉnh đầu Trịnh Hạo Thiên.
691 Mấy người Trịnh Hạo Thiên đưa mắt nhìn nhau, trong ánh mắt tràn đầy vẻ nghi hoặc. Nhân ma chính là một nhân vật khủng bố, chỉ cần nghe thấy cái tên này thôi cũng đủ khiến khối người sợ mất mật rồi.
692 Trên mặt Trịnh Hạo Thiên lộ ra một nụ cười thản nhiên, mà ánh mắt Cừu Hinh Dư và Dư Uy Hoa lại thoáng trở nên lạnh như băng. Khẽ gật đầu một cái gần như không thể nhận ra, Trịnh Hạo Thiên nói: "Nơi này, hẳn chính là Thiên Cơ động rồi.
693 Thiên Cơ động. Đệ nhất thánh địa tu luyện Vạn Kiếm tông. Phàm là đệ tử tông môn, vô luận có thiên phú tu luyện ra sao, đều vô vùng khao khát có được một cơ hội tiến vào Thiên Cơ động tu luyện.
694 Sau khi đọc xong đoạn ghi chép này, vẻ mặt Trịnh Hạo Thiên lại càng lúc càng trở nên cổ quái. Dựa theo ghi chép này, linh giả muốn ngưng tụ ra linh thể thuộc về mình, chính là một công trình hạng nhất không nhỏ.
695 Trong sơn động vẫn tối đen như trước. Bỗng nhiên, cửa đá của một sơn động mở ra, Trịnh Hạo Thiên chậm rãi đi ra. Hắn quay đầu, ngắm nhìn huyệt động tràn đày sinh cơ, đóng cánh cửa đá lại.
696 ". . . Bạch Thảo phong. . . Trịnh Hạo Thiên?" Sắc mặt Trình Phóng Thiên lập tức trở nên cực kỳ khó coi. hắn do dự một hồi lâu, trong con ngươi chợt lóe lên linh quang, nhìn về phía Trịnh Hạo Thiên.
697 Một đạo lưu đạo lưu tinh xẹt qua bầu trời, để lại một dải quang mang rực rỡ. Thân hình Trịnh Hạo Thiên chậm rãi đáp xuống. Tuy hiện giờ hắn đã có thể xé rách không gian, di chuyển nhanh chóng vô cùng.
698 Sau khi tấn chức linh giả, cuốn bảo điển gia truyền này tựa hồ trở nên khảng khái hào phóng hơn rất nhiều. Vô luận là quang minh phù triện hay là hắc ám phù triện, không ngờ một lúc đều hiện lên những hai loại.
699 Một cỗ quang mang kỳ dị lóe lên, Trịnh Hạo Thiên cùng Vân Thải Điệp biến mất tại chỗ, thông qua truyền tống trận, hai người đã tiến nhập vào một u cốc không biết tên.
700 Hiện tại mặt trời đãsắp lặn, bầu trời trầm lặng mà mỹ lệ như một bộ vân trang nghệ thường, mặt trời chiều đỏ tươi lướt qua trên tán một cây cổ thụ cô linh, theo ánh nắng chiều biến mất, từng làn gió nhẹ vờn trên không trung, không ngờ vẽ lên vài nét thê lương cho phong cảnh.