41 Phủ thành chủ thành Tinh Phong, canh gác vô cùng nghiêm ngặt. "Ngũ đại nhân đại giá quang lâm, thực sự là vinh hạnh của thành Tinh Phong chúng ta. " Mặt thành chủ đầy vẻ nịnh nọt, trước mặt hắn là nam tử cao gầy, mặc lễ phục phục sang trọng đắt giá, trên mặt y luôn là nụ cười nhạt ung dung, ấm áp tựa gió xuân.
42 Tiếng xuất quyền không ngừng vang vọng sau cánh cửa ánh sáng. Trong khoảng không gian mà thời gian ngừng trôi này, bóng dáng Đường Thiên vẫn cô độc, trước sau như một.
43 Phía sau cửa ánh sáng là một thảo nguyên rộng lớn màu tím. Mặt đất dưới chân mọc đầy một loại cỏ màu tím, phóng mắt nhìn ra xa tựa như đây là một đại dương màu tím, không thể nhìn thấy điểm cuối.
44 “Tinh Ngữ hồn thạch?” Đường Thiên và Amaury cùng trợn tròn hai mắt, vẻ mặt hiếu kỳ, lần hội võ Tinh Phong này bọn họ được mở rộng tầm mắt, nghe thấy rất nhiều thứ trước đây chưa từng biết.
45 Khi đối phương xuất hiện, Đường Thiên nhận ra ngay: "Vương Chấn!"Vương Chấn của học viện Mãnh Thú. Ánh mắt Vương Chấn lóe sáng: "Đường Thiên, ta vẫn luôn mong đợi được thử sức với ngươi.
46 Hai quyền ấn màu đỏ song song ầm ầm bắn tới. Thời gian lúc này như ngưng đọng lại, như vô cùng chậm chạp. Hai quyền ấn từ từ biến lớn trong mắt Đường Thiên.
47 Mình thật sự thắng rồi. . . Đường Thiên ngơ ngác nhìn bàn tay mình, trên bàn tay đen thui đầy vết thương. Thắng. . . thật sự thắng rồi. . . "Ha ha. . .
48 Đường Thiên cẩn thận bước qua từng dãy tượng gốm không mặt. Những bức tượng gốm này trông cực kỳ cổ xưa, năm tháng hằn rõ những vết tích không cách nào tẩy nổi.
49 Một nắm đấm chuẩn xác đánh vào cạnh bên của mũi thương. Mọi người chỉ cảm thấy một ánh bạc lóe lên, một bóng người chợt xuất hiện trước mặt Lương Thu.
50 Đường Thiên nhanh chóng chạy tới kiểm tra Amaury một chút, thấy hắn không vấn đề gì mới hấp tấp quay sang thu thập chiến lợi phẩm của mình. Mọi người đều rất thức thời đưa mắt sang một bên, ba vị lão đại là tấm gương tốt nhất rồi.
51 Đường Thiên cảm thấy lạnh hết cả gáy. Tốc độ của đối phương quá nhanh, hắn chỉ có thể thấy được một bóng đen mơ hồ. Khốn kiếp!"Thiên Lô!" Đường Thiên gầm lên, ngọn lửa màu đỏ bốc lên từ Hắc Thiết quyền sáo Thiên Lô, chân lực toàn thân chuyển động ở mức tối đa, dường như lần này hạc thân thứ hai cũng cảm nhận được sự nguy hiểm, chuyển động với tốc độ nhanh chưa từng thấy.
52 "A. . . mọi người đến đông đủ rồi. " Thành chủ sắc mặt vui vẻ gật đầu, chuyện Ngũ tiên sinh lần trước , khiến cho hắn như chim sợ cành cong, tới tận lúc người của võ hội Quang Minh đến, hắn mới có cảm giác ăn ngon ngủ yên.
53 Đường Thiên cảm giác toàn thân mình tràn ngập sức mạnh, hắn dốc sức tu luyện trong cửa ánh sáng. Chòm sao Anh Tiên! Thiên Huệ!Ta sẽ tới!Ầm ầm, Đường Thiên đeo Hắc Thiết quyền sáo, không ngừng đánh vào tường sương, ngọn lửa bao quanh hai nắm đấm của hắn, hắn đánh hết chưởng này đến chưởng khác vào tường sương, chưởng nào cũng tỏa ánh lửa.
54 Khoang xe thứ ba. Thùng xe dài khoảng mười trượng, rộng chừng ba trượng, không có thứ gì. Sự chú ý của mọi người đều bị vách tường bốn phía thu hút, mỗi mặt vách tường đều sắp xếp đầy thẻ với thẻ, mà tấm nào cũng là thẻ hồn tướng cấp bốn, bao hàm đủ loại võ kỹ, khiến người ta nhìn mà hoa cả mắt.
55 Tất cả mọi người ngơ ngác nhìn sang võ trường trống rỗng. Một cảnh tĩnh mịch, không ai có thể thốt lên lời. Đường Thiên vò đầu, bứt óc nói: "Ta chưa làm gì mà! Thật kỳ quái, vì sao chúng lại nổ tung hết thế này?"Mọi người chẳng biết nói gì, sự việc vừa mới xảy ra đúng là quá mức ly kỳ, thật khó có thể tưởng tượng nổi.
56 “Đây chính là trại huấn luyện tân binh của binh đoàn Nam Thập Tự. ” Thanh âm của Binh không còn khô khan, hiện tại nó lộ ra một tình cảm nào đó: “Mỗi một tân binh đều phải trải qua ba năm huấn luyện tại đây, ai thông qua mới có thể trúng tuyển vào binh đoàn.
57 Rầm rầm rầm!Đường Thiên giống như một cái bia ngắm, vô số quang đoàn cái trước ngã xuống, cái sau tiến lên, không ngừng mà đánh lên trên người hắn. Lực lượng những quang đoàn này, vừa đủ để làm cho Đường Thiên cảm thấy toàn thân đau đớn, nhưng lại không lập tức khiến hắn bị hôn mê.
58 Đường Thiên rất nhanh đã bị tách ra khỏi đám người A Mạc Lý, từ sớm đã nói Đường Thiên sẽ đi ngoại doanh. Mọi người suy xét, mặc dù Đường Thiên vào ngoại doanh nhưng từ nay được Khổng đại nhân coi trọng như vậy, ắt hẳn sẽ được tập trung bồi dưỡng.
59 Khi Đường Thiên tỉnh dậy, hắn chỉ cảm thấy vô cùng thoải mái, tinh lực dồi dào. Đây là lần đầu tiên hắn được nghỉ ngơi đúng nghĩa kể từ khi tiến vào trại huấn luyện tân binh.
60 "Làm sao ? Muốn động thủ với ta thật à ?" Gã đại hán đầu trọc cười lạnh, rồi bước mạnh lên một bước , trên mặt đầy vẻ hung dữ , thân thể sừng sững như một cây cột điện của hắn mang tới cho người ta cảm giác sợ hãi.
Thể loại: Tiên Hiệp, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 29