21 Khí trời dễ chịu, bầu trời ngàn vạn vì tinh tú, gió đêm nhè nhẹ thổi, Hàn Chiến ôm Hàn Tuyết không một tiếng động linh hoạt nhảy lên nóc nhà chánh đường Hàng Long điện, đối với mấy đạo nhân ảnh nháy mắt xuất hiện chung quanh coi như không thấy.
22 Lúc này Hàn Tuyết mới nhìn thấy rõ khuôn mặt nữ tử nằm trên mặt đất, mày liễu tinh tế, một đôi thủy linh mâu như phủ một tầng sương mù, sống mũi cao thẳng, đôi môi anh đào diễm hồng, đúng là một dung nhan tuyệt thế thanh lệ.
23 Hàn Chiến một ngụm lại một ngụm ngậm lấy đầu nhũ tiêm của Hàn Tuyết mà liếm gặm, trêu chọc, một tay bao lấy phía bên kia chơi đùa, một bàn tay khác vội vàng trượt vào giữa hai chân nàng vuốt ve mân mê tiểu huyệt non mềm không xương khiến hắn mất hồn.
24 Ái dịch được tiết ra hết, Hàn Chiến rút nam căn đã mềm đi một nửa ra,ôm lấy Hàn Tuyết, làm cho nàng tựa vào trên người mình, ngón tay điểm lên trên huyệt vị phía sau lưng nàng.
25 Cấp tốc lại thận trọng đụng chạm làm khoái cảm lan tới dồn dập, nhanh chóng, Hàn Tuyết tựa thân thể do va chạm đang kịch liệt vào bả vai Hàn Chiến, ôm chặt lấy, hoa huyệt khó nhịn kẹp chặt, giống như muốn cự tuyệt hắn tiến vào, lại như muốn đem vật nam tính của hắn giữ chặt trong cơ thể nàng không cho rút ra.
26 Trong mơ Hàn Tuyết vừa nghe thấy đã muộn, cả kinh một chút, nhanh trí từ trong ngực Hàn Chiến ngồi dậy. Vừa mới ngẩng đầu đã thấy Hoàng Phủ Hạo Thiên đang cúi người viết cái gì đó trên bàn, còn ngẩng đầu cười cười với nàng.
27 Hoàng Phủ Hạo Thiên nghe vậy ngây cả người, ngay sau đó im lặng vỗ vỗ cái trán, "Căng thẳng! Tuyết Nhi. . . . . . " Chống lại ánh mắt trừng trừng của Hàn Chiến, Hoàng Phủ Hạo Thiên tự động nuốt vào lời nói có thể làm cho Hàn Tuyết căng thẳng, vô lực thở dài, thôi, vị hôn phu kia đã không để ý xem miệng tiểu kiều thê mình nói cái gì thì người ca ca này chỉ ra chỗ sai cũng chẳng dễ gì.
28 Hoàng Phủ Hạo Thiên một chưởng nặng nề vỗ lên bàn: “Ai ai cũng nhìn chằm chằm Bích Lạc quốc chúng ta, thật sự cho rằng hoàng đế ta đây dễ ăn hiếp sao?” Hàn Tuyết trừng mắt nhìn, bỗng nảy ra một kế, nàng gian xảo nhìn Hoàng Phủ Hạo Thiên nói: “Hoàng đế ca ca không cần tức giận, tiểu muội có một kế này, có thể giúp hoàng đế ca ca giải tỏa tức giận.
29 Dâm dược trong hoa huyệt Tân Nguyệt phát huy hiệu lực, nàng chỉ cảm thấy trong huyệt ngứa ngáy khó nhịn, nhưng đành liều mạng nhịn xuống, tê ngứa kia như từng khắc từng khắc thêm khó chịu.
30 Chẳng lẽ cô gái này lại tự mình phá thân hay sao? Hoàng Phủ Hạo Thiên cảm thấy vạn phần mới lạ, chỉ thấy hắn dùng lực lôi kéo, liền làm cho Tân Nguyệt xoay liền 180o.
31 Hàn Chiến ôm Hàn Tuyết một đường phi thân về tẩm cung, đi ngang quaNgự Hoa Viên bèn trốn vào trong hòn nonbộ. Hàn Tuyết thấy kỳ quái ngẩng đầu nhìn Hàn Chiến: "Sao không trở về vậy.
32 “Điều này dễ thôi, hai bên tòa núi giả tương thông, chỗ trung gian có một khoảng tối giơ tay không thấy được năm ngón, sẽ không có ai trốn ở đó đâu.
33 “Hư. . . . . ” Hàn Chiến cúi sát bên tai nàng tà ác cười nhẹ, “Nhỏ giọng chút, đây chính là Ngự hoa viên, vạn nhất có người xui xẻo nào đúng lúc đi qua chỗ này, nếu không cẩn thận đề người ta nghe trộm được là không tốt nha.
34 Nam căn bị hút quá chặt khiến Hàn Chiến thoải mái vô cùng, nhanh chóng dùng sức ở eo, cũng không dám buông tay chân ra, sợ làm thương tổn đến người yêu nhu nhược của mình.
35 Tiểu bạch thỏ nhu nhược sao đấu lại được hùng sư cường tráng đây? Lực tay Hàn Tuyết yếu ớt khiến cho Hàn Chiến trực tiếp coi thường. Vừa mới trải qua một hồi hoan ái tựa mưa to gió lớn, Hàn Tuyết chỉ cảm thấy tứ chi như nhũn ra, toàn thân lại càng không thể tự kiềm chế mà nhẹ nhàng run rẩy.
36 Trở lại Phi Phượng các, mười hai thị vệ cùng đám cung nữ vẻ mặt mập mờ nhìn hai người, đặc biệt là bộ dạng xô xô đẩy đẩy của mười hai thị vệ kia, Hàn Tuyết nhìn, sao mà thấy không được tự nhiên, từ nhỏ đến lớn, Hàn Tuyết cái gì cũng dám làm, chính là không chịu thua thiệt, ác ý hướng mười hai thị vệ cười cười, dọa bọn họ sợ như gặp phải quỷ co rụt cả người.
37 Hàn Chiến si mê hôn lên đôi mắt giảo hoạt kia, mặt khác nghịch ngợm nụ cười giai nhân, lòng tràn đầy nhu tình, khi dễ đôi môi hồng diễm tràn đầy mật ái, trằn trọc triền miên, tơ tình rung chuyển.
38 “A ân. . . . . . Ân. . . . . . A. . . . . . ” Không đợi Hàn Tuyết thích ứng với vật nóng to lớn đột nhiên xâm nhập vào trong cơ thể, Hàn Chiến đã không kịp chờ đợi động eo đút vào.
39 Tại phòng khách bài trí hết sức trang nhã ở Phi Phượng các, Hoàng Phủ Hạo Thiên đang rất có kiên nhẫn ngồi chơi, khóe miệng thậm chí mang theo hơi hơi điểm cong, động tác không ngừng gõ nhẹ trên mặt bàn cùng thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn nhìn mặt trời liền hơi nhíu nhíu chân mày kia cho thấy trong lòng hắn đã sắp không nhịn được.
40 Hàn Chiến mặc quần áo xong, cố ý nhẹ nhàng kéo chăn đắp cẩn thận cho Hàn Tuyết, sau đó phân phó cung nữ phục dịch tỉ mỉ rồi mới tiến một bước lui hai bước, dùng tốc độ chậm như rùa bò đi về phía trước, hướng đại sảnh đã sáng trưng.
Thể loại: Khoa Huyễn, Ngôn Tình, Xuyên Không, Nữ Phụ
Số chương: 50