61 Hàn Tuyết thấy Bao Thanh đã trở lại, liền khẽ mỉm cười với hắn, quay đầu nhìn Vương Chính Nghĩa nói: “Vương đại ca, huynh an bài hộ tống các vị quản sự trở về, nhớ cho người theo dõi, bảo vệ họ bình an.
62 “Ta nguyên là con một danh tướng, phụ thân ta là Bích Lạc Hộ quốc Đại Tướng Quân Úy Trì Kính Đức, mẫu thân Lam thị đã qua đời là muội muội của hoàng thái hậu, ta cùng với Hoàng Phủ Hạo Thiên coi như biểu huynh đệ, vì thế thuở nhỏ được nuôi dưỡng trong cung, làm thư đồng cho thái tử, là bằng hữu cùng nhau lớn lên với Hoàng Phủ Hạo Thiên.
63 Bàn tay to lớn mang theo linh xảo mơn trớn trên vạt áo Hàn Tuyết, cánh áo tinh xảo liền vô lực rủ xuống hai bên thân người, lộ ra da thịt trắng mịn che phủ phía dưới, cũng phơi bày toàn bộ cặp tuyết đồi bao trọn dưới cái yếm đỏ rực.
64 À? ! Vậy làm sao đây? Đôi mi thanh tú của Hàn Tuyết nhẹ cau, trước kia cũng nghe mẹ nói qua, nam nhân khi gặp chuyện như thế sẽ không nhịn được, nhịn thương thân.
65 Hàn Tuyết bị hắn nói đến đỏ mặt, tránh người đẩy hắn, “Cả ngày đêm chỉ biết làm chuyện kia, cũng không sợ sẽ kiệt sức hay sao?”Hàn Chiến thuận theo lực nàng đẩy mà lui ra hai bước, cũng đem vật đã mềm nhũn vài phần ở trong người Hàn Tuyết theo ra ngoài.
66 Hàn Tuyết nghĩ cũng phải, lúc này ánh mắt mới cười lên, ôm lấy cổ của Hàn Chiến, dụi dụi trán mình vào trán hắn, ngọt ngào nói: ”Hàn Chiến, chàng thật tốt!”“Nàng như thế này là đang hấp dẫn ta sao?” Mắt Hàn Chiến ôn nhu, khẽ hôn môi nàng, cười trêu nói: “Nàng a, cũng chính là thuận nàng toan tính thì ta mới phải tốt đấy.
67 “Vốn là chuyện này đối với hắn chỉ có lợi chứ không có hại, lời nhắn này cũng là chuyện trong dự tính!” Hàn Chiến lạnh lùng hừ một tiếng, có người tự nguyện lên chiến trường thay hắn, cho chút ích lợi cũng là chuyện đương nhiên, lại nói tất cả kế hoạch của Hàn Tuyết cũng đối với Bích Lạc quốc có trăm lợi mà không có một hại, chỉ cần Hoàng Phủ Hạo Thiên đầu óc không có bị chuột rút, rồi sẽ biết Hàn Tuyết chính là cho Bích Lạc bao nhiêu lợi ích.
68 Mênh mông giữa trời một mảnh trăng treo, trong đêm hắc y di chuyển như tên bắn, tốc độ thực kinh hoàng, cho dù là có chăm chú quan sát cách mấy, cũng chính là không nhìn thấy.
69 “Trước mặt người sáng không nói chuyện tối, Bổn cung tuy không phải con cháu hoàng gia gì, nhưng được hoàng thượng ân sủng, trong tay cũng coi như sở hữu không ít tiền bạc, nếu nói là một nửa tiền tài của Bích Lạc đều ở tay ta cũng không quá đáng, có một câu nói ‘có tiền có thể ma sui quỷ khiến’, tin tưởng với khả năng của bệ hạ không cần Bổn cung nhiều lời đâu nhỉ !” Lão Hồ Ly, chính là muốn làm cho ngươi sinh lòng nghi ngờ, không còn tin tưởng hai nước kia như trước.
70 Biểu hiện của Hàn Tuyết quả thật không khiến Hàn Chiến thất vọng, đối với Khánh Vương một thân khí phách làm như không thấy, vẫn là cười cợt nói: “Băng Tinh cũng không phải là quốc gia có cái gì tốt, một năm sáu tháng trời đầy tuyết, có thể cùng bên ngoài buôn bán thời gian cũng chỉ có ba tháng, vùng đất giá lạnh như vậy, hoàng đế ca ca nhà ta cũng không cảm thấy hứng thú, nếu là bệ hạ có hứng thú muốn tấn công, ta Bích Lạc tuyệt không để ý.
71 Mặc dù nóng lòng tiễn khách như vậy, nhưng cũng đã lộ vẻ chật vật, mặc dù ở nơi này hai nước cùng đàm phán, nhưng lúc này trong lòng hắn đã loạn, đối với Bích Lạc trước này xét về tình báo lẫn thực lực quả là không chú ý, tối nay đàm thoại chỉ một chút nhưng lại đem bao nhiêu suy nghĩ lật đổ, nước cờ tiếp theo phải đi như thế nào, hắn cần suy nghĩ thật kỹ một chút.
72 "Nhi thần tham kiến phụ hoàng. " Bởi vì trong điện chỉ có phụ hoàng con Hoa Kiền Quân, tính ra cũng có chẳng mấy người, bởi thế Hoa Thế Chiêu cùng bọn họ quỳ lạy chứ không rình rang nghi lễ.
73 Hoa Duệ đưa mắt nhìn biểu tình trên mặt các huynh đệ một vòng, sau đó miệng mới mang theo ý cười nói, "Mặc kệ Bích Lạc đang muốn âm mưu cái gì, tuyệt đối thực lực trước mặt, quỷ kế nhiều hơn nữa cũng là không đáng kể, với thực lực của chúng ta hiện giờ, muốn cùng lúc chiếm Long Dược cùng Kim Sa quả thật là đơn giản, cần chi sợ mấy cái mưu kế kia của Bích lạc.
74 Đèn rực rỡ mới lên, tại cung điện Khánh Vương – trong ngự hoa viên đã sớm dọn lên đầy những hoa quả và rượu thịt, năm vị hoàng tử xếp thành một hàng, ở hai bên cửa cung nghênh đón các sứ thần, có thể nói là cho các quốc gia mặt mũi.
75 Tiểu thái giám kia nghe Hàn Tuyết nói, cúi đầu trên mặt không giấu được ý cười, thanh âm càng thêm ân cần, "Công Chúa Điện Hạ, phò mã gia, hai người ngồi đi ạ, tiểu nhân lập tức kêu bọn nô tài khỏi giá.
76 Lời nói này nặng, chẳng những châm chọc Hàn Tuyết không biết ngượng mà còn cùng với một nam nhân đối mặt uống rượu, còn đem nàng so với đám kỹ nữ thanh lâu, huống chi lại còn mang cả những nữ nhi của Bích Lạc kéo vào, này hoàn toàn là cố ý khiêu khích.
77 Hàn Cao Viễn vừa giận vừa sợ, nhìn nam tử phục bên chân mình. “Cái đồ hỗn trướng ăn hại này. ” Nam tử kia nhận một cước này ngược lại như tỉnh ra, hoang mang sợ hãi ôm bắp đùi Hàn Cao Viễn khóc ròng nói: “Cha, cha, cứu con, cha cứu con, con không phải cố ý đâu, , con chỉ muốn làm nhục nữ nhân kia, cha, cha, chẳng phải đây là cha bảo con nói sao? Con chỉ làm theo ý cha nha, cha -----” Nghe thấy nhi tử không kín miệng làm hắn bại lộ, Hàn Cao Viễn thiếu chút nữa khó thở ngất đi, tức giận trào dâng bỗng tung một cước trúng giữa ngực hắn, “Súc sinh-----” Nam tử kia bị đá bay xa ba thước, trong miệng khạc ra một búng máu, ngã lăn ra đất rên rỉ, cũng không dám đến gần Hàn Cao Viễn nữa.
78 Gần tới đại thọ Khánh vương, trong đô thành khắp nơi giăng đèn kết hoa, có vẻ náo nhiệt dị thường. Mấy chục năm qua tạm thời bình ổn phục sức khiến cho bách tính Khánh quốc cũng được an cư lạc nghiệp, quốc thái dân an, vì vậy mà Khánh vương rất được lòng người.
79 Đại chiến sông Ngọa Long khai hỏa, âm vang sử sách, bảy mươi vạn quân Bích Lạc như thanh đại đao chém xuống đất Long Dược, đổ về hướng thành đô, nơi đoàn quân đi qua như dê gặp sói, hài cốt khắp nơi, máu chảy thành sông.
80 Trong quân trại, Lưu Thư Hằng đem hai vị công chúa ban phát cho đám binh sĩ, cả đám rối rít tạ ơn cùng nhau kéo hai nàng đi ra ngoài hưởng lạc. "Lão tổ tông quả thật cơ trí, cứ như vậy, còn có ai sẽ đối với chúng ta có dị tâm?" Lưu Thư Hằng cảm thán nói, trong lòng những tướng lĩnh kia, chỉ khi bọn hắn chịu đem công chúa của nước mình, ngay cả kiều thê cũng đưa cho bọn họ dùng chung, đó chính là cách thành thật với nhau nhất, làm gì còn ai không đem sự trung thành của mình dâng lên.
Thể loại: Huyền Huyễn, Dị Giới, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 88