21 Đây là lần đầu tiên Tiêu Phàm nhìn thấy Đường Tuấn khóc, một giọt nước duy nhất lướt qua khuôn mặt ngày thường cứng nhắc. Không gào thét điên cuồng, không khóc lóc đau khổ, nước mắt của Đường Tuấn như con người của anh, lạnh giá nhìn như không chút tình cảm.
22 Toàn thân như rã rời, Tiêu Phàm gắng gượng giữ chặt góc áo Đường Tuấn: “Cậu… Không sao chứ?”
“Không sao. ”
Ha ha, quá đáng thật, mình vì cậu ấy mà mệnh treo sợi tóc, ấy mà giọng nói của người đấy vẫn hững hờ, kìm nén tí tủi thân nho nhỏ, Tiêu Phàm cố gắng mở to hai mắt: “Tôi… tự nguyện, nếu tôi chết… Cậu chớ buồn… Tôi…”
Tôi yêu cậu, tôi yêu cậu, muốn tại giây cuối cùng của sinh mệnh thổ lộ hết với anh, nhưng Tiêu Phàm cuối cùng lựa chọn nuốt ba chữ ấy vào bụng.
Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ, Huyền Huyễn, Dị Giới
Số chương: 50