21 “ Ông chủ Tần, có thể hay không. . . ” Hai chữ thả tôi còn chưa kịp nói ra, cái miệng nhỏ nhắn đã bị Tần Chí Xuyên chặn lại, anh giống như dã thú điên cuồng ngậm lấy đôi môi mềm mại, mạnh mẽ tách mở hàm răng trắng bóng, đưa đầu lưỡi xông vào khoang miệng thơm mát, bắt lấy đầu lưỡi trơn trượt ướt sũng của cô vừa kéo vừa mút về miệng mình, liên tục nuốt lấy nước bọt ngọt ngào, giống như lữ khách trên sa mạc đang sắp chết khát.
22 Tần Chí Xuyên không chút đè nén, đem tích tụ u uất mấy ngày qua phát tiết ra ngoài, anh đè cô xuống tấm thảm, giống như một kỵ sĩ không ngừng thúc người rong ruổi trên cơ thể nhỏ bé của cô, chỉ khổ cho Tiểu Tiểu nằm dưới thân anh âm thầm chịu đựng, thân thể đã sớm mềm nhũn vô lực.
23 Thẳng tới lúc chiều, Tiểu Tiểu mới được Tần Chí Xuyên thả về, thời điểm tắm rửa thay quần áo, cô phát hiện cơ thể mình chi chít dấu hôn, cô không biết buổi tối làm thế nào đối diện với Cung Chính, may mắn thay vẫn còn Cung Hạ giải vây.
24 Buổi tối, trên bàn cơm mọi người đều có mặt đông đủ, kể cả Cung Chính luôn bận rộn mấy ngày chưa về. Ánh mắt sâu xa của Cung Chính nhìn chằm chằm Tiểu Tiểu, mang theo khát vọng và nhiệt tình,Tiểu Tiểu đương nhiên hiểu được ẩn ý trong đôi mắt ấy, đêm nay Cung Chính muốn cô ghé phòng anh.
25 Ninh Tiểu Tiểu ngước đầu nhìn anh, khuôn mặt tuấn mỹ hoàn hảo không chút tì vết, cô than nhẹ “ Mặt anh còn đẹp hơn trong hình “ Nói xong cô còn ngáp một cái, hai mí mắt dần khép lại.
26 Buổi sáng, Tiểu Tiểu tỉnh dậy, dáo dác nhìn quanh giường, cô thở phào nhẹ nhõm, quả nhiên ngày hôm qua chỉ là giấc mơ, nhưng tại sao. . . bản thân lại có giấc mộng kỳ lạ như vậy? Cả một đêm cô đều mơ thấy bản thân nằm trong ngực Công Tử Lạc, còn anh dùng đôi tay nóng bỏng không ngừng vuốt ve từng tấc trên da thịt trên người cô, nghĩ tới đây mặt cô ửng đỏ, chạy nhanh vào phòng tắm rửa mặt.
27 Trên bàn ăn tối nhà họ Cung vì có thêm vị đại minh tinh nên náo nhiệt hơn thường ngày rất nhiều, Công Tử Lạc gắp một khối thịt heo chua ngọt bỏ vào miệng nhai, khen không dứt miệng.
28 Tiểu Tiểu ngẩng đầu lên nhìn Cung Chính, khuôn mặt nhỏ nhắn vẫn còn đỏ ửng, đôi tay mềm mại thay thế cái miệng mê người nắm lấy cự vật ma sát lên xuống.
29 Tiểu Tiểu lăn qua lộn lại trên giường không cách nào ngủ được, cô không nghĩ tới tính tình Công Tử Lạc lại kỳ dị như vậy, đánh trống khua chiêng xông vào phòng Cung Chính, còn Cung Chính lại nuông chiều em trai chẳng nỡ trách móc.
30 “ Không cần. . . ba nuôi. . . a. . . ” Thân thể Tiểu Tiểu trần trụi, khe huyệt bị côn thịt thô to nhét đầy, bộ ngực sữa kịch liệt đong đưa giống như đang mời gọi người đàn ông đứng ở cửa phòng.
31 Không nghĩ tới câu đầu tiên Công Tử Lạc nói là đem đứa cháu đuổi đi “ Con nít con nôi đừng hỏi nhiều, mau về phòng ngủ đi “
Công Tử Lạc dùng chân đá mạnh cửa phòng ôm Tiểu Tiểu vào trong, bỏ lại Cung Hạ đứng sững sờ tại chỗ.
32 Tiểu Tiểu tắm rửa, mặc quần áo ngủ đi lên lầu ba, hiện tại thời gian còn sớm, mọi người còn đang ngủ, cô phải nhân lúc này đọn dẹp ly nước để quên trên đó, để tránh mọi người nghi ngờ.
33 Chuyện Tiểu Tiểu lo lắng nãy giờ rốt cục cũng xảy ra, Cung Hạ vốn không vừa lòng việc chú hai ôm chị nhỏ, lại nhìn tới bộ mặt kiêu ngạo hất hàm của chú, không khỏi tố cáo “ Ba ơi, đêm qua con giống như nhìn thấy chú hai cả người trần truồng ôm.
34 Đang suy nghĩ bỗng nhiên ô tô cua gấp, cả người Tiểu Tiểu nhào vào lòng Trương Nghiên, Trương Nghiên cũng không phòng bị, vốn định bắt lấy tay vịn, nhưng lại thành ôm cô vào lòng, thân thể anh che lại, gắt gao bào vệ cô phía trong.
35 “ Ba nuôi “
Giọng nói thanh thúy của Tiểu Tiểu vang lên, âm thanh dịu dàng đến cực điểm, cô đi đến bên người Cung Chính, Cung Chính vỗ vỗ tay cô, ánh mắt trìu mến, ở trong xe nói chuyện với Trương Nghiên xong, khúc mắc trong lòng đối với Cung Chính đã được khai mở, ba nuôi lúc nào cũng làm việc cực khổ, cô không nên gia tăng gánh nặng cho người.
36 Cung Chính cầm cự vật khuấy động ở cửa huyệt ướt sũng, chậm rãi tiến vào một chút, tay còn lại bắt lấy bầu ngực sữa xoa nắn, đầu cúi xuống liếm vành tai tinh xảo của Tiểu Tiểu, âm thanh khàn khàn hỏi.
37 “ Thích là tốt rồi “ Cung Chính hài lòng cong môi, đem sợi dây chuyền đeo vào cổ Tiểu Tiểu.
” Ba nuôi đích thân chọn cho Tiểu Tiểu, trừ con ra không ai đeo nó thích hợp hơn “
Tiểu Tiểu cúi đầu xem mặt trái tim nhỏ trước ngực, ôm lấy Cung Chính nói “ Cám ơn ba nuôi, ba nuôi thật tốt “
Cơ thể cô vô thức di chuyển, tiểu huyệt theo đó cũng nhả ra nuốt vào côn thịt, Cung Chính không khỏi rên lên thành tiếng, Tiểu Tiểu hỏi “ Ba nuôi sao vậy?”
Tiếp đó đặt mông ngồi xuống.
38 Nghe được tiếng kêu của Tiểu Tiểu, Cổ Di và Cung Hạ vội vàng chạy tới, ba người hợp sức nâng Cung Đông đang hôn mê trở về phòng. Cổ Di sờ lên trán Cung Đông thấy nóng như lửa liền ba chân bốn cẳng chạy đi gọi điện thoại cho bác sĩ.
39 Mấy ngày nay, Tiểu Tiểu giống như con quay chuyển động không ngừng, ba người bệnh cần cô chiếu cố, Cung Đông, Ninh Tâm Như, còn có Cổ Di. Cô và Cung Đông giống như đã hình thành giao ước, Cung Đông không ngăn cấm hay bài xích cô, bất quá sẽ không chủ động nói chuyện, khuôn mặt vẫn lạnh băng như cũ, chỉ là cô cũng chẳng để tâm, dù sao đã sớm tạo thành thói quen.
40 Cái gì. . . Cô đang muốn đi tìm người lại phát hiện người kia đã xuống lầu, bản thân đứng ở trên cầu thang ngẫm nghĩ một lát, mới hiểu được ý tứ của anh.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Nữ Phụ
Số chương: 20