21 Biên tập: B3
Kỳ nghỉ hè dài nhất trong đời đã bắt đầu.
Sau kỳ thi tốt nghiệp trung học, quả nhiên ba Chu không tiếp tục thuê phòng nữa mà dẫn Chu Viễn An chuyển đi chỗ khác.
22 Biên tập: B3
Đó là năm Mạc Hàm mười lăm tuổi, vào ngày thứ hai của kỳ nghỉ hè.
Quê của Mạc Hàm ở vùng nông thôn toàn nhà đất, hoàn cảnh nghèo nàn lạc hậu, ngay cả một cái nhà tắm hay nhà vệ sinh cũng không ra hồn.
23 Biên tập: B3
Đêm hôm đó Lý Việt Hải nhất định ở lì trong nhà Mạc Hàm không chịu đi, Mạc Hàm thấy đêm đã khuya, ngoài trời còn đang mưa to, không còn cách nào khác đành phải cho hắn ở lại một đêm.
24 Biên tập: B3
"A, là cậu hả. " Mạc Hàm nhìn anh, không mặn không nhạt quay mặt đi: "Hoan nghênh trở về. "
Ngược lại A Phong vô cùng nhiệt tình gọi Chu Viễn An ngồi xuống, kêu ông chủ mang thêm một bộ bát đũa.
25 Biên tập: B3
Một đám người đứng lôi lôi kéo kéo trong bãi đậu xe, thay phiên nhau làm công tác tư tưởng.
Vương Lâm thì khuyên Đại K bớt giận, A Phong thì khuyên can Mạc Hàm.
26 Biên tập: B3
Kỳ nghỉ này nhất định chính là kiếp nạn lớn nhất trong đời Mạc Hàm.
Đêm hôm đó sau khi Chu Viễn An rời đi, sáng sớm ngày hôm sau, trong lúc cô đang nửa tỉnh nửa mê thì bị một cơn đau bụng giày vò, cô mơ màng tới nhà vệ sinh kiểm tra thì phát hiện ra đúng là bà dì đến.
27 Biên tập: B3
"Vào ngồi một chút" thật ra thì cũng không có chuyện gì khác.
Chu Viễn An cùng xem tivi với Mạc Hàm đến mười rưỡi, chuyển đủ mọi kênh, cô vẫn không có chút ý tứ nào muốn đuổi anh về.
28 Biên tập: B3
Sáng sớm hôm sau, việc đầu tiên Chu Viễn An làm sau khi tỉnh giấc đó là đi gọi Mạc Hàm dậy.
Lúc đẩy cửa phòng ra mới phát hiện cô đã tỉnh, đang đứng thay quần áo trước cửa sổ.
29 Biên tập: B3
Sau khi kết thúc khoá học quân sự, Hoa Kỳ X đã tổ chức thêm rất nhiều hoạt động trong khuôn viên trường, các đoàn thể, hội sinh viên treo biển chiêu mộ thành viên mới, kết hợp với nhiều cuộc thi khác nhau…
Đây là một trường nghệ thuật, nơi mà mọi thứ đều được đổi mới rất nhanh chóng, như vậy mới khiến bạn có thể vĩnh viễn duy trì và phát huy được tinh thần sáng tạo của mình.
30 Biên tập: B3
Mạc Hàm đã hẹn trước với Chu Viễn An rằng buổi chiều cô sẽ đi đón Mạc Tiểu Dương tan học, buổi tối sẽ đến quán bar mọi ngày biểu diễn, để khi Chu Viễn An học xong tiết học buổi chiều thì cứ thế đến thẳng đó.
31 Biên tập: B3
Thuê phòng theo lời của Mạc Hàm, dĩ nhiên không phải chỉ đơn thuần là để ngủ, mà chính là một loại ý tứ khác của những người trưởng thành.
32 Biên tập: B3
Một người không có kinh nghiệm, một người thì khô khốc.
Lần đầu tiên của Mạc Hàm hoá ra cũng không sung sướng như cô đã tưởng tượng.
33 Biên tập: B3
Sau cái tin nhắn kia, cuộc sống yên ổn được thêm mấy ngày.
Bảy ngày nghỉ dài nháy mắt đã kết thúc, Hoa Kỳ X quay trở lại những ngày học tập bình thường.
34 Biên tập: B3
Kết quả mà Mạc Hàm không ngờ tới chính là, cô chỉ định dạy dỗ để Lâm Đoá Nhi ngậm miệng lại, thế nhưng cuối cùng lại biến thành tự dạy dỗ chính mình, người bị đưa thẳng vào đồn công an.
35 Biên tập: B3
Một tuần sau chuyện kia, cuộc sống của Mạc Hàm từ đầu đến cuối vẫn bình thản không có sóng gió, không bị bất kỳ ảnh hưởng nào.
Một ngày nọ, cô ngẫu nhiên chạm trán phải Lâm Đoá Nhi đã lâu không gặp trong căng tin, bấy giờ cô mới biết cô ta đã khoẻ lại, bắt đầu trở về trường học.
36 Biên tập: B3
Sáng sớm, trên taxi ra sân bay.
Chu Viễn An ngồi ở ghế sau, lúc nhận cuộc điện thoại của Mạc Hàm gọi đến, chiếc xe đang đi qua một cây cầu rực rỡ tráng lệ.
37 Biên tập: B3
Mạc Hàm cho rằng mình sẽ nhận được một nụ hôn nóng bỏng của Chu Viễn An.
Nhưng trên thực tế thì cô lại bị một vật thể không biết là cái gì, đen thùi lùi nhào lên người.
38 Biên tập: B3
Xe taxi chậm rãi dừng lại ở ngã tư.
Cả khu vực đều chìm trong yên tĩnh vắng vẻ, không có lấy một chiếc đèn đường, chỗ ngồi phía sau xe tối thui, chỉ có thể nhìn thấy hai bên sườn mặt của người ngồi trong.
39 Biên tập: B3
Sáng sớm ngày hôm sau, Chu Viễn An lẳng lặng không một tiếng động ra khỏi nhà.
Anh đợi Mạc Hàm và Mạc Tiểu Dương ở cửa khách sạn, ba người ăn sáng qua loa, sau đó cùng lên đường.
40 Biên Tập: B3
Chu Viễn An vội vội vàng vàng chạy tới bệnh viện, đi thang máy lên tầng năm.
Bệnh viện này diện tích không lớn lắm, phòng bệnh đều đã đông kín người, những người bệnh không có chỗ nằm đều phải ngủ ở hành lang hoặc trên giường lưu động, vô cùng chật chội khó đi.