1 Ca-rôn Pa-gi-xturi sắp sửa thiếp đi, thì bên tai anh chợt có tiếng gọi khe khẽ: - Ca-rôn. . . Anh Ca-rôn ơi. . . Tiếng gọi làm anh tỉnh giấc. Nhưng anh cứ giả vờ nằm nguyên như cũ, đầu gối lên cánh tay, thở đều, mắt nhắm nghiền, hệt như là vẫn ngủ say.
2 Đặt chân đến cơ quan, chị lao công liền vội vàng chạy lại chỗ căn buồng xép để lấy đồ lề làm vệ sinh buổi sáng. Nhưng vừa mở cửa, chị đã hoảng hốt, hô hoán ầm ĩ: trên sán, người gác đêm đang nằm sóng sượt, hai tay bị tró ghì sau lưng.
3 Khi chỉ còn lại một mình với thiếu úy Ghéc-xơn, Vưđ-ma đẩy chiếc ghế đang ngồi ra xa bàn một tí, rồi hỏi: - Thế nào, nhà tội phạm học thiên tài, ý kiến ngài ra sao? - Về Bê-let-xki ấy à? - Không.
4 Vưđ-ma nhìn qua cửa sổ. Trước mặt anh là một tòa nhà dài, thấp, xây bằng gạch trắng, mái lợp tôn. Mái nhà áp sát bên dãy cửa sổ dài. Dọc tường có treo mấy chiếc thang chữa cháy sơn đỏ đã bạc phếch vì muội khói và mưa gió.
5 Thiếu tá nhận được những tin tức đầu tiên lúc gần mười hai giờ, khi anh sắp sửa bưng tách cà phê lên nhấm nháp. . . - Cho xin một tách nữa nhé - Vưđ-ma nói với cô thư ký, khi thấy viên thiếu úy đi vào.
6 NHỮNG GHI CHÉP CỦA A-NA-TÔN XAR-NA Tự dưng mình lại đi chuốc lấy cái chuyện ngu xuẩn đó và bây giờ lại phải giải một bài tính hóc búa không biết để đâu cho hết.
7 Đọc xong tờ biên bản cuối cùng và bản báo cáo mới nhất, thiếu tá Vưđ-ma liền đẩy cặp hồ sơ ra, dựa hẳn người vào tay vịn của chiếc sa-lon, dõi mắt nhìn hồi lâu một đôi chim sẻ đang nhảy nhót chuyền cành trên một gốc cây cạnh nhà.
8 Thiếu tá chỉ chào hỏi cho có lệ, rồi nhìn mặt Ur-ba-ny-ac và đi ngay vào đề. - Lần này, tôi phải cho mời anh đến đây, chính là do tình thế buộc chúng tôi phải làm như vậy.
9 Một người đàn ông đứng tuổi, mày râu nhẵn nhụi, ăn mặc bảnh bao đưa mắt nhìn khắp gian phòng nhỏ một lượt rồi mới đĩnh đạc bước vào một góc trong cùng của cái quán cà phê, nơi đã có một ông khách khác đang ngồi chờ.
10 NHỮNG GHI CHÉP CỦA A-NA-XTÔN XAR-NA Địa chỉ nhà nghỉ trọ "Nhạn trắng được ghi ngay ngắn trên bến đỗ xe taxi, ở cạnh nhà xe. Nên chỉ mười phút sau, mình đã thuê xe đến tận nơi cần tìm.
11 Chẳng có thư từ gì cả. An-ca chán nản bước ra khỏi bưu điện và dừng lại ngắm dòng người đang đi lại tấp nập trên vỉa hè. Cô muốn được hòa vào dòng người đó, rồi đi đến đâu thì đẹn, đi mãi mãi để được cảm thấy thanh thản, thoát khỏi cái cảnh sống buồn tẻ trong căn phòng bé tí, chật chội mà cô đang nương náu.
12 Thiếu úy Ghéc-xơn tìm đến văn phòng của Hội nhà báo. Anh tự giới thiệu rồi nói rõ mục đích cuộc viếng thăm. - Còn một điểm này nữa - viên thiếu úy nói tiếp - tôi đề nghị cá nhân đồng chí nào trực tiếp tham dự vào việc phân loại cùng với chúng tôi.
13 An-ca dần dần hồi tỉnh nhưng đầu óc còn vẫn hết sức mù mờ. Cô cảm thấy cơ thể sắp bị lộn trái ruột gan ra ngoài. Đầu nhức nhối như bị ai tròng lên một chiếc đai thép vậy.
14 NHỮNG GHI CHÉP CỦA A-NA-XTÔN XAR-NA Đường Gi-ma-lư mình đã tìm trên bản đồ trước, nên khi bon xe đến, mình chẳng gặp trắc trở gì. Đó là một con đường cụi, rải sỏi.
15 PHẦN 24 Từ lúc trốn thoát đến giờ, cảm giác mình đang bị ai đó săn đuổi, lùng bắt, không một phút nào rời khỏi tâm trí An-ca. Cô vội vã ngoặc ngay xe lại, phóng thật nhanh để rời khỏi cái lán ấy, càng nhanh và càng xa bao nhiêu càng tốt bấy nhiêu.
16 - Nào ta nhắc lại từ đầu một lần nữa nhé. Vưđ-ma đề nghị ông gác đêm - Bác kể lại đi, bác và ông cụ Bê-let-xki nói gì với nhau nào? Ông vào phòng bác đúng lúc hai mươi hai giờ mười phút.
17 Đúng như Vưđ-ma giả định, vừa đến nhà ông chú xong, An-ca đã lăn ra ngủ, sau khi giải thích chẳng đâu vào đâu lý do của cuộc viếng thăm đường đột. Ông chú thì mừng quýnh cũng không hạch hỏi lôi thôi gì.
18 Quầng sáng của chiếc đèn bàn chỉ rọi rõ chồng hồ sơ, chiếc ghế bành gần đó và tấm thảm trên sàn cùng đôi chân duỗi dài của viên thiếu úy. Còn khuôn mặt của anh ta lẫn của thiếu tá Vưđ-ma và toàn bộ căn phòng đều chìm nghỉm trong khoảng tranh tối tranh sáng.
19 NHỮNG GHI CHÉP CỦA A-NA-TÔN XAR-NA Viên thiếu úy tốt bụng vừa bước ra thì mình nhận ngay được một bức điện của Tê-rê-da. Nàng báo tin là sẽ về bằng chuyến máy bay sáng, hạ cánh lúc hơn mười hai giờ trưa mai.
20 NHỮNG GHI CHÉP CỦA A-NA-TÔN XAR-NA Sáng hôm sau, mình cùng ăn sáng với An-ca và Ca-rôn tại căn phòng Tê-rê-da nhưng tâm trạng chẳng phấn chấn mấy. Thấy thế, cả hai đều cố tìm cách làm cho mình vui lên.