121 Sở Hạo hô to một tiếng, Ngữ Diên đã bị hắn kéo ra ngoài, một giây sau, bọn họ liền đi tới rừng rậm đen kịt, lúc này, Sở Hạo lại ngừng chạy, hai tay hắn mặc nhiên nắm chặt tay nàng, mày chau lên hai mắt nhìn chằm chằm phương xa.
122 Ngữ Diên nhìn về phía Sở Tam vì đỡ roi cho nàng mà chảy máu sau lưng, trong lòng run run không thôi. . . . . . “Tử cây tinh, ngươi dám khi dễ người của ta?” MD, nàng phát hỏa, hậu quả thực nghiêm trọng, một giây sau, nàng liền trốn không tiếng động đi đến phía sau mặt cây, nhặt lên một nhánh cây bị chặt đứt, đúng vậy, nàng muốn lợi dụng khuyết điểm của thân nó đi giải quyết nó.
123 Ngữ Diên nhìn mình rút ra kiếm Chu Tước ngây ngẩn cả người. . . . . . “Ta liền biết ngươi rất đặc biệt, không nghĩ tới ngươi là chủ nhân của Chu Tước kiếm ” Dịch Hiên cười cười nói.
124 “Ta nghĩ nó làm một cái cầm thú nhất định sẽ rất nhiều áp lực” nàng thật mạnh gật đầu tỏ vẻ vô cùng đồng tình. Mấy người nhìn về phía bọn hắn không biết nên nói cái gì, chẳng lẽ ăn gà rừng cũng phạm pháp sao?NO!Không phạm pháp, Ngữ Diên cũng biết không phạm pháp, nhưng, để tỏ lòng chính mình không chỉ là thục nữ mà là một thiện nữ, nàng tự nhiên muốn làm như vậy, vì muốn cho nhóm soái ca thêm hảo cảm đối với mìnhSở Hạo liếc nàng liếc mắt một cái cũng không để ý tới ngụy biện của nàng, mà cứ thế hướng trong miếu đi đến.
125 Hôm sauSáng sớm trong miếu đổ nát liền sôi trào, bởi vì Sở Tam cùng Phượng Ly Ca hai người đột nhiên ‘ ly kỳ mất tích ’, điều này làm cho Ngữ Diên sốt ruột không thôi, cuối cùng xảy ra chuyện gì, tại sao có thể đi không chào hỏi như vậy? Chẳng lẽ.
126 Ngữ Diên đi theo Hồng Y màu sắc tươi đẹp kia hướng ở chỗ sâu trong đi đến, cũng không biết đi được bao lâu rồi, nàng chỉ cảm thấy mình ở không ngừng quẹo trái quẹo phải, lúc đi đến hành lang gập ghềnh, Ngữ Diên đình chỉ cước bộ, ‘ này nọ ’ này tựa hồ cố ý dẫn nàng lại đây.
127 “Đưa mạng cho ta ——” một tiếng kêu phẫn nộ quả thực muốn phá vỡ màng nhĩ của nàng, Ngữ Diên theo bản năng nhẹ chau mày lại, không nghĩ nhiều, nàng cũng theo đi qua.
128 Ngữ diên bị này một đôi cha con này làm cho tức giận rồi, cho nên, nàng lần đầu tiên đi đến trước mặt người khác nguyền rủa bọn họ chết, ( nói, nàng tuy rằng nguyền rủa qua Sở Hạo N nhiều lần, nhưng dù sao cũng là sau lưng, gan lớn nguyền rủa như thế hình như là lần đầu tiên )Hai cha con nhìn lẫn nhau liếc mắt một cái, chợt đột nhiên cười cười, Lý Môn Điền hừ lạnh một tiếng nói: “Chỉ bằng các ngươi cũng muốn giết ta?” Một giây sau, hắn từ trên người lao ra một cái hà bao màu vàng, Lý lão gia cũng là như thế, hà bao vừa lôi ra, kim quang hiện ra, Lý Tư Tư thấy thế liền thống khổ quát to một tiếng, lập tức té trên mặt đất không ngừng kêu đau, bộ dáng vạn phần thống khổ.
129 Nam nhân đáng khinh cười hớ hớ hướng nàng đi tới, Ngữ Diên thấy thế té trên mặt đất đối với hắn nói: “Đừng đụng vào ta, ngươi cút ngay”Nam nhân đáng khinh ngồi xổm trước mặt của nàng cười cười nói: “Mị hương là xuân dược cao nhất, nó cũng là một thứ tốt a, cái này, không giống **** ngươi xong việc nên cái gì cũng không nhớ rõ, cái này ngươi sẽ nhớ rõ nhất thanh nhị sở ( rõ ràng) , cho nên a, ngươi là có ý thức, chính là thân mình sẽ có chút mềm mại mà thôi, ngươi có biết mục đích ta làm như vậy không?” Hắn vươn tay ở trên mặt bóng loáng của nàng nhẹ nhàng vung quá.
130 “A ——” nhìn thấy hình dạng của hắn, nàng lớn tiếng hét lên một tiếng, theo bản năng đem hai tay thu trở về, cả người cứ như vậy ngã trong nước. Sở hạo ngây ra một lúc sờ sờ gương mặt của mình, một giây sau, liền đem nàng trong nước mò đi lên, Ngữ Diên lại bị vét lên chỉ có thể ôm cổ của hắn, mặc dù có chút không vui, nhưng là tổng so với rớt xuống trong nước chết đuối còn tốt hơn.
131 Mọi người đều là bị cha con Lý gia làm cho khiếp sợ phẫn nộ không thôi, chỉ kém không đi lên ăn tươi nuốt sống, đem bọn họ bóp chết. Ngữ Diên liền nhìn mọi người xua tay nói: “Các vị bằng hữu, làm thần tiên tỷ tỷ, ta là vô cùng thông cảm với tâm tình của các ngươi, nhưng mà, lời của ta còn chưa nói xong, sự tình phía sau sẽ làm mọi người càng thêm khiếp sợ, cho nên, ta muốn thỉnh mọi người bình ổn tức giận trong lòng một chút, nếu không, lời này sẽ không có cách nào nói tiếp”Mọi người nghe thấy vậy liền kìm nén tức giận, nhưng mỗi người vẫn là thở phì phì , Ngữ Diên đầu linh quang chợt lóe nói: “Vì các vị bằng hữu khỏe mạnh, chỗ này của ta có một viên thuốc áp chế tức giận, gia gia, người đem viên thuốc chia ọi người, hai người một viên, muốn ăn thêm thì có thể mua, nếu không muốn mua, chuyện tiếp theo phía sau nếu như tức giận quá mà ngất đi, như vậy, ta không phụ trách”Vành mắt Béo lão nhân ngây ra một lúc, trên người hắn lúc nào thì có viên thuốc áp chế tức giận? Lúc này, Ngữ Diên liền đi đến bên cạnh hắn nói với hắn vô cùng nhỏ: “Ai, chính là viên kẹo nhỏ mà lần trước đi ở những thôn khác mua cho người, ta vừa thấy người mang theo xong”Béo lão nhân nghe thấy vậy liền khinh bỉ nói: “Đây là viên kẹo nhỏ mà, làm sao ngươi có thể?”“Chuyện này có cái gì là không thể, có tiền không kiếm ta ăn cái rắm a, nhanh lên , mấy ngày nữa sẽ mua cho người nhiều hơn” Ngữ Diên liền khinh bỉ biểu tình của hắn không hiểu giá trị thị trường.
132 Cho đến khi CDEF đi nhìn không thấy bóng dáng, Ngữ Diên như trước bị phấn khởi bên trong vây quanh, một giây sau, nàng đột nhiên nhìn về phía Sở Hạo thần thần bí bí nói: “Vừa rồi lời của bọn hắn ngươi cũng nghe thấy chứ?”Sở Hạo gật đầu.
133 Dưới sự dẫn dắt của Tú bà, bọn họ rất nhanh đi tới phòng có chữ ‘ Ôn Nhu Hương ’, Sở Hạo ném cho nàng một ngàn lượng, Tú bà cười miệng đều không khép lại được, nói thẳng, có gì phân phó cứ việc nói.
134 Mấy người nghe thấy vậy toàn bộ đều bị khiếp sợ, liền hỏi: “Ngươi chính là Thị Huyết ma đầu giết người không chớp mắt ? Hạc Đỉnh Hồng?”Ngữ Diên ngây ra một lúc, nghĩ rằng, Hạc Đỉnh Hồng? Trời ạ, chẳng lẽ thật sự có nhân vật như thế? Bất quá, Hạc Đỉnh Hồng không phải độc dược sao? Uh, xem ra người này đích thị là so với độc dược còn độc hơn!Mấy người lui về sau vài bước nhìn về phía nàng nói: “Nhưng là.
135 Một luồng ánh trăng nhu hòa xuyên thấu qua cửa sổ, chiếu vào trên bệ cửa sổ, cửa sổ giống như được mạ bạc. . . . . . Cảnh sắc duyên dáng như thế, đã có một người thủy chung ngủ không yên, vì thế, hắn rốt cục không thể nhịn được nữa cả giận nói: “Mộng Ngữ Diên ngươi câm miệng cho ta!”“Ưm.
136 Edit: gau5555Beta: lana_chanNhìn Hồng Thất Công rời đi, tâm tình Ngữ Diên vẫn rất cao hứng , dù sao, ở trong này có thể gặp được một nhân vật truyền thuyết thì bất kể thế nào đều làm cho người ta giật mình , hiện tại, nàng chờ mong đó là đại hội võ lâm bắt đầu.
137 Tâm tư hai người theo thanh âm cách vách liên tiếp truyền tới bắt đầu không yên , nhưng mà cách vách cũng không có ý tứ yên tĩnh, thanh âm càng lúc càng lớn, giống như sợ, người khác không biết bọn họ đang làm cái gì.
138 ghe vậy, hắn mày chau lên khó hiểu hỏi: “Tiểu Tam là cái gì?”Lời của hắn vừa nói ra, Ngữ Diên trong lòng lập tức hoảng hốt, quả nhiên không có đoán sai, hắn không phải Sở Hạo, như vậy, hắn đến tột cùng là ai?“Nhanh chút bái nha, sau khi lạy xong chúng ta có thể trở về” hắn lại nói.
139 Nói, sau khi xảy ra chuyện này, Phượng Ly Ca cùng Sở Hạo luôn mãi khuyên bảo, Ngữ Diên cũng chỉ có thể lựa chọn chờ đợi, lúc này, nàng cư nhiên cảm tạ Quỷ Vực ra điều lệ này, không cho phép thủ hạ tự động vào vật phẩm, hết thảy đợi cho Quỷ Vương đến lựa chọn, như vậy cũng tốt, đợi cho ngày mười lăm nào đó, nàng có thể trực tiếp đi vào bên trong tìm bọn họ.
140 “Dừng tay” một thanh âm hùng hậu xuyên qua đám người. Ba người đang đánh nhau cùng với mọi người toàn bộ ngây ngẩn cả người, mọi người toàn bộ nhìn về phía ngọn nguồn thanh âm này, lúc này, cái người thanh âm thổi qua kia xuất hiện, hắn là một lão nhân đầu tóc bạc phơ, chỉ thấy toàn thân hắn mặc áo trắng, cầm trong tay quải trượng, sải bước tiêu sái lại đây.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Dị Giới, Huyền Huyễn, Trọng Sinh
Số chương: 9