61 Vẻ mặt Thượng Quan Vân không thay đổi, vẫn cười như gió xuân quất vào mặt, bước chân không dừng lễ độ chào hỏi những tiền bối kia, bỏ mặc tiếng la của nàng.
62 Đêm khuya tối thui, Sính Đình mơ hồ mở mắt, lại cảm thấy trước mắt một vùng tăm tối, hơn nữa đầu đau muốn nứt, toàn thân cũng không có sức lực. Trong lòng nàng rùng mình, lay động cái đầu có chút nặng nề, lập tức tỉnh táo lại, giật giật thân thể nhớ tới, lại phát hiện tay chân mình cũng bị gắt gao trói chặt.
63 "Chúng ta sẽ không nói, huynh đừng có hy vọng!" Phương Tinh thê lương nói, có mùi vị ngọc đá cùng vỡ rất nồng đậm. “Đúng, huynh chờ nhặt xác của nàng ta đi!” con ngươi của Tống Thải Nhi hiện ra giảng nghĩa khí, trong lòng cũng có chút lo lắng.
64 "Buông ta ra! Chàng nhận lầm người rồi, ta không biết chàng, cũng không hiểu chàng đang nói cái gì. ” Hai cánh tay của hắn như sắt, giống như muốn khảm người trong ngực vào huyết nhục của mình.
65 Thật ra Sính Đình cũng không dám hỏi lòng của mình, chỉ muốn cô độc như Thẩm Y Nhân, muốn tới hải đảo xinh đẹp giống như thế ngoại đào nguyên kiaNàng vô cùng tán thành thân thiết nhìn hắn, nhẹ giọng nói ra: "Thả ta đi đi! Ta chỉ muốn tìm một nam nhân bình thường, cùng hắn sống cuộc sống đơn giản, ta thật vất vả mới thoát ra được, có thể sống cuộc sống tự do, chàng không nên bắt ta trở lại cuộc sống vô vọng đó!”Nghe nàng nói đến nam nhân bình thường, đáy lòng Hiên Viên Húc không cầm được run lên, chẳng lẽ nàng thật sự có người khác? Đáng tiếc thuộc hạ đi điều tra vẫn chưa về.
66 "Ngươi không cần nhìn nàng, nàng là vị hôn thê của bản thế tử, đến lúc đó hai người chúng ta đại hôn nhất định sẽ tương thỉnh Thượng Quan Minh Chủ và Thượng Quan công tử.
67 "Đồ nhi, đồ nhi. " Ngoài cửa truyền đến tiếng kêu dồn dập phá hư phong cảnh, có khuynh hướng càng ngày càng gần "Sính Đình ở chỗ này? Tại sao lại đóng cửa?” Một âm thanh trong suốt êm tai nghi ngờ hỏiGương mặt Hiên Viên Húc mang theo mồ hôi mỏng từ thân thể mềm mại của Sính Đình ngẩng đầu lên, đè nén tức giận, từ trong môi mỏng khạc ra âm thanh: "Sư phụ, đợi lát nữa!" Hắn hô hấp nặng nhọc, sắc mặt ửng hồng, trong mắt đều là lửa tình dục, ánh mắt hoàn toàn đỏ đậm.
68 Sính Đình đẩy ra hắn, hung ác trợn mắt nhìn hắn một cái, ôm y phục đi rửa mặt. Hiên Viên Húc tà tà tựa ở bên cạnh bàn, quần áo màu trắng rộng rãi vắt ngang treo trên thân hình tuấn đĩnh thon dài của hắn, bộ dáng phong lưu không bị trói buộc cực kỳ giống hoàn khố con em.
69 Phía sau núi Thanh diên sơn trang, mấy cô nương thả diều thật vui vẻSính Đình cũng ở đây thả diều, chỉ thấy trong tay nàng cầm một cuộn dây buộc với diều hình con rết rất dài.
70 Thấy được gương mặt đó lấy tốc độ mắt thường từ từ khép lại, những con dòi ghê tởm không ngừng ngọa nguậy dưới làn da đã biến mất không thấy nữa, những thứ nước vàng tản ra tanh tưởi làm người ta buồn nôn đã mất tăm mất tích, máu thịt be bét mụn mủ cũng dần dần phục hồi như cũ, miệng vết thương cũng từ từ khép lại, nhiều mảnh da đã giống như người bình thườngChưa từng gặp qua tình huống quỷ dị này Phương Tinh không khỏi ngây ngẩn cả người, chỉ cảm thấy tất cả những thứ này làm cho người ta thật khó tưởng tượng nổi.
71 Thẩm Y Nhân nghe xong cũng dở khóc dở cười, sớm biết hắn rất khó đối phó. Vậy nên, bọn họ mới vội vã rời khỏi thành Cổ Ngọc, không kịp cáo biệt với hắn, hắn lại thiên nam địa bắc tìm các nàng nhanh chóng trong hai tháng, sau khi tìm được các nàng, lại vụng trộm theo phía sau xe ngựa gần hai tháng nữa.
72 "Người nào?" Đột nhiên quát nhẹ một tiếng, Thẩm Y Nhân từ đàng xa tựa như một trận gió bay tới, nàng thấy Sính Đình và Thính Vũ không có việc gì, thở phào nhẹ nhõm.
73 Tiểu Nam và Tiểu Bắc cũng bị hắn làm sợ hết hồn, thì ra hắn lăn lộn trong thư phòng này cả buổi là đang tìm đồ đệ của “Quỷ tượng”! Tiểu Nam suy nghĩ một chút, hồi bẩm nói: "Hình như không nghe nói ông ta có đồ đệ, chỉ là trừ ông ta ra Lỗ gia cũng không thiếu người có tay nghề giỏi.
74 Tiểu Nam và Tiểu Bắc cũng bị hắn làm sợ hết hồn, thì ra hắn lăn lộn trong thư phòng này cả buổi là đang tìm đồ đệ của “Quỷ tượng”! Tiểu Nam suy nghĩ một chút, hồi bẩm nói: "Hình như không nghe nói ông ta có đồ đệ, chỉ là trừ ông ta ra Lỗ gia cũng không thiếu người có tay nghề giỏi.
75 Editor: Dung Sa
"Ca ca!" Nữ tử làm bộ đáng thương mềm mại kêu lên
Nghe được tiếng kêu vô cùng quen thuộc ngày trước, Thượng Quan Vân mắt điếc tai ngơ, không quay đầu lại, vẫn không nhanh không chậm đón gió mà đi, nghĩ tới tâm sự của mình.
76 Editor: Dung Sa"Ca ca!" Nữ tử làm bộ đáng thương mềm mại kêu lênNghe được tiếng kêu vô cùng quen thuộc ngày trước, Thượng Quan Vân mắt điếc tai ngơ, không quay đầu lại, vẫn không nhanh không chậm đón gió mà đi, nghĩ tới tâm sự của mình.
77 Sắc mặt Sính Đình đỏ ửng, xấu hổ không thể đè nén, không nhịn được vươn hai tay che đôi mắt sâu mê người của Hiên Viên Húc, che đi lửa nóng thâm tình đong đầy kia trong mắt hắn.
78 Sau khi nàng nói xong rất là buồn bực mà thở dài một cái: " Ngươi nói lão nương cũng phí sức lại phí công cứu các nàng, tại sao không có vị tiểu thư nào tới tìm ta để báo ân chứ?"
Vẻ mặt Hiên Viên Húc như vịt nghe sấm --- nghe xong cũng không thay đổi.
79 "A!. . . . Cạch bịch!"
"Ai da!. . . . rầm!"
"Đau quá!"
Ngay lập tức, phía ngoài của tường viện vang lên tiếng kêu đau liên tục của bọn nam tử.
Trong chốc lát Sính Đình cùng Liêu Tiếu Yên đều ngây người, dở khóc dở cười, điềm tĩnh lui vào phòng nhỏ.
80 Vương đại nhân đâu dám sơ suất chứ, dọc đường tiễn đưa mà trong lòng thấp thỏm lo sợ, kinh hồn bạt vía, suy nghĩ lung tung, sợ bản thân làm không tốt hay làm sai ở chỗ nào, lại đắc tội với vị gia này.