Chỉ Yêu Cố Chấp Cuồng Của Anh Chương 14: Chương 14
Chương trước: Chương 13: Chương 13
Cũng may trong lòng Thi Vinh còn có chút cân nhắc, ít nhất có ba Mạnh ở đây, anh cũng không dám buông thả mà làm một trận lớn được. Vì vậy Mạnh Nịnh cảm thấy vô cùng may mắn, dù rằng mình vẫn bị giày vò quá sức, nhưng so với chuyện xảy ra trước kia trong căn phòng này, Thi Vinh rõ ràng đã hạ thủ lưu tình lắm rồi.
Kích tình qua đi, cô nằm sấp trên lồng ngực đầm đìa mồ hôi của Thi Vinh mà thở dốc, tóc dài đen nhánh đầy mồ hôi, dán trên thân thể hai người, dinh dính muốn chết. Nhưng mà Thi Vinh cực kỳ yêu thích kiểu da thịt thân mật như thế này, một tay vuốt ve bên hông Mạnh Nịnh, tuy anh đã phóng ra, nhưng vẫn chưa được thỏa mãn. Làm hời hợt như thế đối với anh mà nói chỉ là một bữa khai vị, mới chỉ tạm thời trấn an con sâu ham ăn phía dưới, nhưng nếu muốn ăn no hoàn toàn, thật sự là không có khả năng.
Anh thích làm mưa làm gió với Mạnh Nịnh ngay tại phòng này. Căn phòng này cùng cô lớn lên, những vật vô tri vô giác trước mặt này đã chứng kiến cô trưởng thành, chứng kiến anh biến cô từ một cô gái thành người phụ nữ mà đè dưới thân tha hồ xâm phạm, điều này đối với Thi Vinh mà nói thì có đến mười phần kích thích.
Anh là người đàn ông ưa kích thích, lúc trẻ tuổi rất to gan lớn mật, không bao giờ nghĩ tới một ngày sẽ thua bởi một người con gái vừa nhìn qua đã biết là học sinh ‘3 tốt’ như Mạnh Nịnh. Tay của anh vân vê ngực Mạnh Nịnh không nhanh không chậm trên, da thịt trắng nõn làm cho anh khao khát ph óng túng, cao hơn lần đầu tiên làm cô một chút, trông như trứng chần nước sôi, bây giờ kích cỡ rất vừa phải, không uổng công anh ngày đêm xoa bóp đâu! Chỉ cần nghĩ tới trước đây, Thi Vinh c ảm th ấy có một ngọn lửa bốc lên từ dưới bụng, mới vừa phóng ra lại cứng rắn rồi.
Mạnh Nịnh nhận ra thân thể anh có sự thay đổi, toàn thân cứng đờ, nằm trên người anh không dám nhúc nhích, Thi Vinh dùng lời nói đùa giỡn cô: “Cảm nhận được không?”
Mạnh Nịnh cắn răng không nói, vừa nãy trong lúc kích tình cô buột miệng kêu ra đã đủ xấu hổ rồi, lúc này tỉnh táo lại muốn cô đùa bỡn lưu manh cùng Thi Vinh, cô không làm nổi. Cô lập tức vỗ nhẹ ngực Thi Vinh một cái, kìm chế tê dại, nói: “Đừng lộn xộn, ngủ đi.”
Thi Vinh ôm cô trở mình, đêm khuya thanh vắng, tắt đèn đi, trong không khí vương vấn mùi vị mờ ám khác thường, ở trong không khí mờ ám, Thi Vinh thấp giọng hỏi Mạnh Nịnh: “Còn nhớ rõ lần đầu tiên của chúng ta là khi nào không?”
Mạnh Nịnh đâu thể nhớ rõ nổi, khi đó cô uống say đến bất tỉnh, hoàn toàn không biết năm nay

Xem tiếp: Chương 15: Chương 15