101 Sau khi Chu Chú cùng Đường Kiều ở trong phòng ăn thịt no nê xong, nghĩ đến một vấn đề thập phần ác liệt. Đó chính là: quần áo Chu Chú hình như không thể mặc.
102 Lúc mọi người ăn cũng chưa lâu lắm, cậu nhỏ Đường cũng tỉnh ngủ xuất hiện ở cầu thang, liếc mắt nhìn mọi người đang ngồi ở bàn ăn cơm một cái. Cùng lúc Chu Du cũng ngẩng đầu lên, tầm mắt hai người giao nhau, cậu nhỏ Đường sửng sốt một lát, Chu Du kêu một tiếng "Cậu" rồi nhanh chóng cúi đầu tiếp tục ăn không biết ngon.
103 "Nếu muốn kết hôn hoặc là bồi thường khác cứ nói. . . . . . "Chu Du cúi đầu lui về phía sau một bước, móng tay bấm thật sâu vào lòng bàn tay. Lời này quá mức đả thương người, nội tâm cảm thấy vô cùng tuyệt vọng thật là có cảm giác vô lực.
104 Lúc Đường Kiều mở miệng gào, Chu Du đã tắm xong, vốn đã tính toán đi ra, nhưng hình như lại nghe được tiếng cậu nhỏ Đường ở bên ngoài, đành phải xích chân lại lui trở về.
105 Đại khái là buổi chiều ngủ một giấc, giờ này cậu nhỏ Đường còn đang ở trong thư phòng, ngồi ở trước bàn học, cầm trong tay một quyển tạp chí địa lý quân sự tùy ý lật chuyển, bên cạnh bàn đặt một ly nước lọc, in trên cốc, là khuôn mặt chân dung Đường Kiều rất lớn.
106 Khi biết tin tức người kia gặp nạn, Ngu Châu đang ở trong nhà xem 《 Tom & Jerry 》, tin tức là quản lý nhà hàng gửi cho, là gửi bằng tin nhắn, đoạn tin tức kia, Ngu Châu sẽ không hiểu, đánh trận này đến cùng là cho bao nhiêu tiền, thế nhưng tiền lương thủ hạ của anh đến mười vạn cũng bị người thu mua rồi.
107 Ở nhà bà ngoại ngây ngốc hai ngày sau đó Đường Kiều, rốt cục phát hiện, kết hôn cũng không phải chỉ là hai người muốn kết hôn, lấy giấy kết hôn là xong việc.
108 Trong nhà bỗng nhiên thêm một người, đối với chuyện này Chu Chú lấy thân phận chủ nhà tỏ vẻ vô cùng bất mãn. Loại bất mãn này, lúc hơn một giờ sáng, lúc Đường Kiều cùng Trần Ương chúi đầu ở phòng khách xem phim ma, rốt cục cũng bộc phát rồi.
109 Buổi tối lâu như vậy, ép buộc qua lại, chính xác là một chuyện vô cùng hao phí tinh thần. Nhưng năm đó khi Eve dụ dỗ Adam ăn vụng trái cấm, cũng không đoán được kết quả sao? Còn không phải là ăn tại chỗ sao, cho nên nói, đây ** mới là tiên phong cho nhân loại.
110 Đường Kiều giúp Chu Chú gội đầu, lúc hai người dinh dính bầy nhầy đi ra, Trần Ương đã làm xong cơm trưa rồi, gặp hai người xuống lầu, ngẩng đầu cười. "Vừa vặn có thể ăn cơm trưa rồi.
111 Cậu nhỏ Đường làm việc hiệu suất quả nhiên là cao, rất nhanh đã có tin tức, chính là có thể giúp Trần Ương cùng Tần Văn gặp mặt một lần. Trần Ương thật cao hứng, buổi tối hôm trước bởi vì lo âu, cả đêm không ngủ, tối hôm nay nghĩ đến lập tức muốn gặp người kia, lại bởi vì hưng phấn quá mà cả đêm không ngủ.
112 Đường Kiều bị làm lụng vất vả cả đêm, vừa rạng sáng ngày thứ hai đã bị người nào đó kéo từ trong ổ chăn ra, nói ra cho oai: phu xướng phụ tùy. "Anh đi ca hát sao em phải theo.
113 "Việc kia, hai người không có gặp mặt sao?"Duỗi duỗi cổ, Đường Kiều dè dặt cẩn trọng hỏi, cậu nhỏ rõ ràng nói là có thể, chẳng lẽ có gì trục trặc sao?Trần Ương ánh mắt lóe lóe, mở to mắt, làm như không muốn trả lời vấn đề này, xoay người chuẩn bị rời đi.
114 Đây là lần đầu tiên Đường Kiều lấy thân phận Chu phu nhân cùng Chu Chú xuất hiện tại nơi công khai, cô thật cảm tạ Chu Chú, anh vừa mới đưa cô đi ăn cơm trước, là hoàn toàn chính xác.
115 Trên cái thế giới chủ yếu cũng có vài người như vậy. Người ta đối với cuộc sống của bạn không đáng gật bừa, người ta liền cho rằng là bạn sai, đối với bạn làm tất cả, người ta đều tỏ vẻ khinh thường.
116 Chu Chú nhìn chằm chằm Đường Kiều, ánh mắt lóe lóe, bên trong cảm xúc nhiều lắm, Đường Kiều lười đi đoán. Chu Chú cùng Đường Kiều ngồi một lát, sau đó không lâu, trong phòng tiệc mọi người cũng lần lượt tiến về một phía.
117 Người uống rượu rõ ràng là cậu nhỏ Đường, nhưng Chu Du lại cảm thấy người say lại chính là mình. Ôm tới trên bồn rửa mặt, Chu Du tùy ý để cậu nhỏ Đường dùng khăn lông lau giúp mình hết trang điểm trên mặt.
118 Hôm nay, bị tổn thất một bộ lễ phục, không chỉ có một mình Chu Du, còn có chị em tốt củac coo, Đường Kiều, cũng bị tổn thất một bộ lễ phục. Không, Đường Kiều tổn thất không chỉ là một bộ lễ phục, còn có một trăm vạn.
119 "Chu Du, vẫn nghe tôi nói chứ?""Cậu nói đi. "Chính xác, giống như Chu Chú suy nghĩ, đúng là anh đang quấy rầy chuyện tốt của cô. Cầm điện thoại trong tay Chu Du một nửa là trống rỗng không nghe thấy bên kia nói cái gì, vô lực kháng cự tùy ý cậu nhỏ Đường ở trên người cô công thành chiếm đất.
120 Lúc chị em Chu Chú mua đồ ăn về, Đường Kiều đã ngủ đến mơ màng rồi. Cất đồ ăn vào phòng bếp, rửa tay, Chu Chú trở lại phòng khách, nhìn Đường Kiều gối lên chân cậu nhỏ Đường ngủ ngon lành, trong lòng không khỏi thở dài.