61 - Chậm đã!Đạo vừa mới đi được vài bước, đột nhiên Ngô Minh kêu lại, tất cả đệ tử đời thứ hai đang ở trong phòng nghị sự đều vui vẻ, bọn hắn tưởng rằng Ngô Minh đã thay đổi chủ ý, nhưng thanh âm lạnh lùng của hắn lại vang lên:- Ngọc Chân, ngươi cũng đi theo Đạo đi.
62 Tiết Lăng Vân kinh ngạc nhìn hai người Đạo và Lý Ngọc Chân, Lý Ngọc Chân là nữ nhân của hắn hắn, Tiết Lăng Vân đương nhiên rất quen thuộc với nàng. Hiện tại trên mặt của Lý Ngọc Chân mang theo nét u buồn, rất khác so với ngày bình thường.
63 Tốc độ của phi kiếm rất nhanh, Đạo thầm hô một câu "nguy rồi", nhìn thấy thân thể của Tiết Lăng Vân hơi co lại một chút, Thanh Xà Kiếm của Lý Ngọc Chân vậy mà che chắn trên đỉnh đầu của Tiết Lăng Vân, đem đạo Diệt Ma Thần Lôi của Đạo thi triển lúc trước chặn lại.
64 …. Đạo bạch quang đó chính là bản mạng phi kiếm của Ngô Minh, Ngô Minh đã tu luyện hơn ba trăm năm, thanh phi kiếm này cũng đi theo ba trăm năm rồi. Từ khi Ngô Minh tu luyện đến Tán Tiên kỳ thì hắn vẫn luôn sử dụng Tiên Linh Chi Khí để rèn luyện cho thanh phi kiếm này, thanh phi kiếm này bây giờ có lẽ đã vượt qua pháp bảo cấp Linh Khí của những tu chân giả bình thường, có thể coi nó là một kiện Bán Tiên Khí rồi.
65 …. Trở lại với Tiết Lăng Vân, hắn bây giờ đang bị thương rất nặng, bước đi cũng rất khó khăn, hắn đang muốn tìm một nơi nào đó để dưỡng thương thì đột nhiên có một đạo thân ảnh từ trên trời bay xuống.
66 Một ngày sau, Lý Ngọc Chân đã về tới Trường Sinh Sơn, Đạo đã trở về Trường Sinh Sơn từ lâu, Ngô Minh căn bản không muốn gặp hai người bọn hắn. Lý Ngọc Chân cũng không thèm để ý, nàng biết sư thúc của mình bây giờ chắc chắn đang rất tức giận, bất quá nếu Ngô Minh không muốn gặp nàng thì nàng lại thấy càng thêm thanh tĩnh, vốn nàng còn tưởng rằng lần này trở về sẽ bị Ngô Minh trách mắng một trận.
67 Tòa sơn mạch này rất lớn, Tiết Lăng Vân càng bay đến gần thì càng tán thưởng, tòa sơn mạch này chắc phải có mấy trăm ngọn núi tổ hợp mà thành, núi non trùng trùng điệp điệp, rừng rậm xanh tươi, linh khí dồi dào, không biết nơi này là nơi nào nữa.
68 Dịch Giả : Linhtinh2…. Bên ngoài sơn động có hai nam tử mặc hắc y đang đi tới, một người trong đó có thân hình cao lớn cùng tướng mạo dữ tợn, mà người còn lại thì có tướng mạo rất tục tĩu (dâm ô).
69 Tiết Lăng Vân bay ra khỏi sơn động, hắn nhìn hai mươi bốn đầu khô lâu rơi trên mặt đất một chút, âm thầm thở dài một tiếng, hai mươi bốn đầu khô lâu này chắc là đầu của phàm nhân sống chung quanh núi Thanh Thành này, hoặc là tu chân giả ở gần đây, bị tên nam tử mặt dữ tợn này giết chết rồi tế luyện thành pháp bảo.
70 Đáng tiếc, mặc kệ hắn thi triển loại đạo thuật nào đi nữa thì hắn vẫn không thể khống chế được thần thức của mình, thần thức của hắn vẫn dũng mãnh lao tới Hắc Ngọc khung xương, những thần thức đó vừa đi vào Hắc Ngọc khung xương thì giống đá chìm đáy biển, hắn không thể cảm nhận được những thần thức đó nữa.
71 Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, Tiết Lăng Vân vốn định yên ổn tu luyện tại núi Thanh Thành này một thời gian ngắn, ai ngờ phiên toái cứ đến không ngừng.
72 Nghĩ đến liền làm, Tiết Lăng Vân lập tức ngừng thi triển Lôi Thần Chi Nộ, hắn chỉ dùng chiêu Nhu Liễu trong Thu Thủy Tam Kiếm để ngăn chặn lại công kích của tên nam nhân xấu xí kia.
73 Một lúc lâu sau, tên nam nhân mặt tục tĩu Triệu Thiên lại nói:- Tiền bối, hôm nay ngài giết chết sư phụ của ta, hơn nữa còn làm ra thanh thế to lớn như vậy, những người khác ở Bạch Cốt Thiên Tà Tông chúng ta chắc chắn sẽ biết được chuyện đã phát sinh ở nơi này.
74 Hai tên trưởng lão của Bạch Cốt Thiên Tà Tông đang chuẩn bị chạy trốn, đáng tiếc, Tiết Lăng Vân đã sớm chú ý tới hành động của bọn hắn, lúc này Thân Ngoại Hóa Thân của hắn đã phá hủy gần hết những đầu khô lâu kia, nhưng đây còn chưa phải là thực lực chân chính của cụ Thân Ngoại Hóa Thân này.
75 Tiết Lăng Vân lạnh lùng gật đầu, lúc này thần thức của hắn đã tiến vào gian phòng này, hắn cẩn thận quan sát những người trong phòng. Cảnh tượng trong căn phòng này cực kỳ khủng bố, khắp nơi đều là đầu lâu, khắp nơi đều là máu thịt, bên trong còn có mấy tên đệ tử của Bạch Cốt Thiên Tà Tông đang tu luyện tà công, cảnh tượng dị thường khủng bố.
76 Thân Ngoại Hóa Thân của Tiết Lăng Vân né qua một bên, vốn tưởng rằng có thể tránh được pháp bảo của gã tông chủ Bạch Cốt Thiên Tà Tông, nhưng ai ngờ pháp bảo có hình dáng trường tiên (roi) này lại hết sức quỷ dị.
77 Sơn động đó cách mặt đất khoảng mấy trăm mét, Tiết Lăng Vân nhìn chăm chú vào cửa sơn động, sau đó liền bay về phía sơn động đó. Cửa động rất nhỏ, sau khi đi vào sơn động, Tiết Lăng Vân phát hiện diện tích bên trong sơn động này cực lớn, bên trong sơn động này rất u ám, trên vách tường có cắm mấy cây đuốc đang cháy, ngọn lửa trên đó không biết được dùng nguyên liệu gì tạo thành mà trên nó đang lập lòe ánh sáng màu xanh lá.
78 Hơn mười tên tu chân giả này vốn là những tán tu ở phụ cận núi Thanh Thành này, sau đó bị người của Bạch Cốt Thiên Tà Tông bắt, bọn họ đã chịu hết tất cả các loại tra tấn, có ít người thậm chí đã bị giam ở Bạch Cốt Thiên Tà Tông nhiều năm rồi, mấy năm qua, bọn họ mỗi ngày đều phải trải qua tra tấn hết sức thống khổ.
79 Tuy bây giờ hắn đã thành lập nên phái Thanh Thành, cũng nhận hơn mười người đệ tử rồi nhưng điều Tiết Lăng Vân quan tâm nhất vẫn là hai người Tống Ngọc Dao cùng Lý Ngọc Chân, một mực không có chút tin tức nào của hai nàng, Tiết Lăng Vân có chút tưởng niệm.
80 Mấy ngày qua Tiết Lăng Vân không có chắm chú tu luyện, hắn giành phần lớn thời gian để nghiên cứu về tu chân công pháp. Hắn bây giờ là Chưởng môn nhân của phái Thanh Thành, mà phái Thanh Thành ngay cả tu chân công pháp của chính mình đều không có, hắn bây giờ đang giải quyết vấn đề này.
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình, Khoa Huyễn, Nữ Phụ
Số chương: 50