21 (Tẩu tán = phân ra, thất lạc nhau. ) Theo tiếng cười truyền đến, từ phía xa xa xuất hiện mấy người mặc áo bào màu xanh, trong tay mỗi người đó đều cầm một cây mộc trượng, tất cả đều nở nụ cười âm lãnh.
22 - Khặc khặ-x-xxxxx, Khặc khặ-x-xxxxx! Theo tiếng cười đó truyền đến, phía xa xa dĩ nhiên xuất hiện vô số Kim Tằm, Lý Ngọc Chân cùng Tiết Lăng Vân lập tức đứng dậy.
23 Thời gian trôi qua một phút, sắc mặt của Lý Ngọc Chân lại dần dần tái nhợt, chất độc của Kim Tằm rất quỷ dị, dựa vào chân nguyên của nàng thì không có cách nào để bức nó ra, thậm chí nó còn phát động tấn công lần nữa.
24 Lục Bào lão tổ cũng nghe được câu nói của Lý Ngọc Chân, nên đối với Tiết Lăng Vân nói: - Tiểu tử ngốc! Vị sư thúc này của người đang xuân tâm đại động (mới biết yêu), có tình ý đối với ngươi! Tiết Lăng Vân sửng sờ, sắc mặt của Lý Ngọc Chân chợt đỏ lên, không chờ hai người tiếp tục suy nghĩ, vô số Kim Tằm liền vọt lên.
25 Trong lòng mọi người đều vui vẻ, Đạo bước đến hỏi: - Hai người các người đã đi đến nơi nào? Làm hại chúng ta phải khổ sở tìm kiếm nhiều ngày như vậy? Nhất là Tống sư muội ah, các người còn không xuất hiện nàng rất có thể sẽ tự sát đó! Nghe Đạo nói xong, Tiết Lăng Vân trong lòng rất cảm động, thân mật nhéo tay Tống Ngọc Dao mấy cái, mặt của Tống Ngọc Dao liền đỏ lên, Lý Ngọc Chân ở bên cạnh nhìn thấy tất cả, nàng cảm giác lòng của mình rất ê ẩm, nàng bây giờ rất hâm mộ sư tỷ của mình.
26 Tay của Tiết Lăng Vân vừa chạm vào Khiên Dẫn Thảo, trước mặt của hắn đột nhiên có một làn khí đen tỏa ra, Tiết Lăng Vân không kịp phản ứng, đầu của hắn bắt đầu choáng váng.
27 - Ha ha ha. . . ! Đột nhiên Tống Ngọc Dao cười ha ha lên, nói: - Sư muôi! Ta nhớ mấy ngày trước ngươi từng tác hợp cho Phượng Vũ cùng Lăng Vân. Bây giờ ngươi nói thật cho ta biết, ngươi có phải đã thích Lăng Vân rồi không? Lý Ngọc Chân trầm mặt một lúc, rốt cục nói: - Đúng vậy! Nàng đối với chuyện này chần chừ rất lâu, hiện tại đã chịu nhìn thẳng vào nội tâm của chính mình, tuy chuyện này là loạn luân, nhưng đối mặt với nữ nhân chính thức của Tiết Lăng Vân, Lý Ngọc Chân vẫn mở miệng thừa nhận.
28 - Sư muội, lần trước ngươi cùng Lăng Vân mất tích vài ngày, có phải đã gặp phải nguy hiểm gì không? Tống Ngọc Dao tò mò hỏi. Nàng vẫn luôn quan tâm đến đến vấn đề này, vì sao chỉ có mấy ngày mà sư muôi cùng với Lăng Vân có nhiều biến hóa như vậy, mấy ngày đó rốt cục đã xảy ra chuyện gì.
29 Mặt đất trong đại sảnh bấp bênh lên xuống, vô số Cương Thi, Khô Lâu, U Linh từ dưới đất chui ra, khổng lồ quỷ khí xung quanh đó ào ạt lao về phía ba người.
30 Tiết Lăng Vân giơ tay cầm lấy Khô Cốt Thần Trượng, kỳ quái là hắn không hề gặp phải bấy kỳ nguy hiểm gì, cứ như vậy cầm lấy Khô Cốt Thần Trượng. Bất quá một lúc sau, một cổ năng lượng băng hàn xông vào trong cơ thể của hắn, thân thể của hắn tun lên, Nguyên Anh trong đan điền của hắn cũng bị cổ năng lượng băng hàn đó kích thích, Nguyên Anh của hắn tỏa ra ánh quang bảy màu, ánh sáng bảy màu đó vậy mà có thể ngăn cản cổ năng lượng băng hàn kia.
31 - Tại hạ Tống Ngọc Dao, vị này là sư muội của ta Lý Ngọc Chân, đây là đệ tử của ta Tiết Lăng Vân! Tống Ngọc Dao cười nói. - Thì ra là hai vị sư thúc của Trường Sinh Môn, ngưỡng mộ đại danh của hại vị từ lâu, thật không ngờ lại gặp nhau ở đây! Triệu Mộng Trúc nói.
32 Tu vi của Tiết Lăng Vân bây giờ đã là Nguyên Anh Kỳ, Nguyên Anh Kỳ có thể ngự kiếm phi hành nên tốc độ bay của hắn so với trước kia nhanh hơn gấp mấy lần, hắn cùng Tống Ngọc Dao, Lý Ngọc Chân rất bình tĩnh bay về phía trước, ở xa xa đuổi theo người của các phải khác.
33 Ba người đợi khoảng một nén hương, Tiết Lăng Vân đã hết kiên nhẫn, hắn nhìn về phía ma khí vô vùng vô tận kia, đột nhiên nói: - A Dao! Chân nhi! Chúng ta đi thôi, sau này có thời gian sẽ trở lại tìm nó sau! - Cái này.
34 Triệu Mộng Trúc đi vào trong đạo quan, nhìn qua bên trong đạo quan không có ai cả, Triệu Mộng Trúc trực tiếp đi đến một căn phòng, đẩy cửa ra rồi tiến vào căn phòng đó.
35 Sau những chuyện đã trải qua tại Mê Vụ Sâm Lâm, Tiết Lăng Vân bây giờ càng chăm chỉ tu luyện, hắn đã hiểu rõ tầm quan trọng của thực lực. Ở tu chân giới, thực lực chính là sinh mệnh, tu sĩ có tu vi thấp kém lúc nào cũng có thể chết đi, mà những người có thực lực cao thì có thể sống sót được trong các hoàn cảnh khác nhau.
36 Sương mù màu xám nhạt đó bay từ từ đến chỗ của hai người, hai người bây giờ đang tâm sự với nhau, căn bản không chú ý đến dị trạng ở xung quanh. Huống hồ, sương mù màu xám này chính là "Âm Phong Quỷ Vụ" tiếng tăm lừng lẫy ở tu chân giới, là đặc sản của U Phong Sơn ở Vạn Quỷ Tông.
37 Chiêu Hồn Phiên càng lúc càng gần Tiết Lăng Vân, Tiết Lăng Vân cắn chặt răng, hắn không biết Hắc Huyền Đỉnh có thể xuất hiện lần nữa hay không, bây giờ hắn cũng hết cách rồi, dựa vào thực lực của hắn căn bản không ngăn cản được hái cái Chiêu Hồn Phiên cùng vô số Âm Lôi đang lao tới kia, nếu như đỡ không được, còn không bằng đặt cược mạng sống của mình vào Hắc Huyền Đỉnh.
38 Âm Đồng, Âm Liễu cũng không ngờ được tình huống bây giờ lại trở thành "Bọ ngựa bắt ve chim sẻ núp ở đằng sau", mà Tiết Lăng Vân vẫn không có phát hiện được xung quanh có ngươi khác, toàn bộ tâm thần của hắn đều tập trung vào trên người Âm Đồng, Âm Liễu.
39 Lăng Nhược Vũ không còn cách nào, nên nàng đã nói ra tất cả mọi chuyện cho Tiết Lăng Vân. Thì ra, nữ tử áo xanh này là một trưởng lão của Âm Dương Tông đồng thời cũng là một người trong Tứ Đại Mỹ Nhân ở tu chân giới "Lăng Nhược Vũ", cùng nổi danh với mấy người Tống Ngọc Dao, Lý Ngọc Chân, Thiên Ma Thánh Nữ.
40 Lại hai ngày trôi qua, Tiết Lăng Vân vẫn không chịu đầu hàng, mỗi ngày hắn đều khoanh chân yên lặng ngồi tu luyện, coi những thủ đoạn của Lăng Nhược Vũ đối với hắn giống như không hề có một chút tác dụng.
Thể loại: Khoa Huyễn, Dị Giới, Huyền Huyễn, Xuyên Không
Số chương: 32