Chỉ Nhiễm Thành Hôn Chương 68: Chương 68
Chương trước: Chương 67: Chương 67
Bỏ qua chứng dị ứng của mình để cho cô nuôi chó, Thi Vinh nghĩ, thế nào mình cũng phải đòi lại gì đó từ người cô chứ? Bậy giờ cũng không thể ăn mà không trả tiền. Dù sao nuôi chó cũng là chuyện mười mấy năm, nói cách khác, chứng dị ứng của anh sẽ phải tiếp diễn nhiều năm đây... Với điều kiện tiên quyết lớn như thế này, anh cảm thấy, mình có đòi hỏi gì cũng là chuyện đương nhiên.
Mạnh Nịnh không cho là như vậy, suy nghĩ của cô là, Thi Vinh lại bắt đầu nổi điên rồi. Cũng chẳng biết bị điều gì kích thích nữa, chẳng lẽ là vì con chó ? Nhưng khi nghĩ đến vẻ đáng yêu của chú chó nhỏ, Mạnh Nịnh nghĩ, coi như bị ăn chút đậu hũ đi, hai người còn chuyện gì chưa từng làm đâu, ngay cả con cũng sinh ra rồi, đại trượng phu co được dãn được, phụ nữ như cô cũng có thể làm được.
Chân mềm nhũn đến nỗi không đi được, khi xuống xe Mạnh Nịnh còn cảm thấy hai chân mình đều phát run. Cô hít một hơi thật sâu, bám vào tay Thi Vinh, để cho anh gần như là nửa ôm mình đi. Bây giờ tốt nhất là đừng gặp người quen nào, nếu không thì cô cũng không còn mặt mũi nào nữa.
Cái gì gọi là nóc nhà dột còn gặp mưa suốt đêm, cái gì gọi là oan gia ngõ hẹp, cái gì gọi là muốn gì mà không được nấy.
Có lẽ chính là như thế này.
Ban đầu Mạnh Nịnh suýt nữa không nhận ra, cô kinh ngạc khi thấy Đinh Linh đang mặc đồ bà bầu trước mặt mình, sắc mặt cô ta tiều tụy, nước mắt vương đầy mặt, lúc này đây đang đứng trước mặt hai người, nước mắt lưng tròng mà nhìn cô: "Chị, chị... cầu xin chị giúp em, giúp em với!"
Mạnh Nịnh không hiểu ý của cô ta:"... Em sao vậy? Em... mang thai à?"
Đinh Linh đã kết hôn rồi sao? Ánh mắt Mạnh Nịnh hỏi như vậy. Thi Vinh cũng cau mày, anh cũng đã lâu không để ý đến chuyện nhà họ Đinh, từ sau khi Đinh phu nhân qua đời, Thẩm Trọng trở lại nhà họ Đinh, anh cũng không liên quan gì đến nhà họ Đinh nữa.
Lúc này đột nhiên gặp Đinh Linh, ngay cả Thi Vinh cũng có chút kinh ngạc. Cô gái này vậy mà mang thai? Trông bụng cũng đã lớn như vậy....
"Em mang thai, em cũng không biết là của ai, em rất sợ...." Nói xong, Đinh Linh khóc òa lên. Mạnh Nịnh khó xử mà liếcThi Vinh một cái, cô không biết nên an ủi người em gái cùng mẹ khác cha này như thế nào, dù sao từ trước tới giờ các cô cũng không có tình cảm chân thật nào."Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tìm một chỗ nào ngồi đã, chúng ta từ từ nói."
Có lẽ bởi vì thời gian đã trôi qua rất lâu, có lẽ bởi vì một nửa dòng máu cùng đang chảy trong người các cô, đặc biệt Đinh Linh lúc này không còn vẻ ương ngạnh tùy hứng của trước đây, bây giờ cô ta giống như một đứa bé lạc đường, Mạnh Nịnh nhìn, lại suy nghĩ, có thể giúp được một tay thì giúp, dù sao thì nói cho cùng, Đinh Linh ngoại trừ thường hay ảo tưởng ra thì cũng chưa thực sự làm chuyện gì tổn thương cô.
Thi Vinh thì không nghĩ vậy, anh không có chút thiện cảm nào đối với Đinh Linh cả, cũng không muốn nghe chuyện của cô ta, vì thế đưa Mạnh Nịnh vào một quán cà phê gần nhất, rồi đứng chờ ở cửa, cũng không có ý muốn đi vào cùng, lại càng không muốn nghe Đinh Linh nói chuyện.
Vẻ ghét bỏ này rất rõ ràng, tất nhiên Đinh Linh nhận ra được, thế nhưng lúc này cô ta cũng không có thời gian mà đau lòng, mà là vội vàng hỏi Mạnh Nịnh: "Chị, chị có thể cho em vay hai mươi vạn được không ? Em chắc chắn sẽ mau chóng trả lại cho chị!"
Tuy nhà họ Đinh không thể so sánh với nhà họ Thi, nhưng cũng có thể coi là nhà giàu có, làm sao mà Đinh Linh không có nổi hai mươi vạn chứ? Mạnh Nịnh hỏi: "Rốt cục thì đã có chuyện gì xảy ra, trước tiên em nói ra cho chị, chị mới có thể giúp em."
"Là như thế này....."
Hóa ra, từ khi Mộc Nhung Nhung vào nhà họ Đinh, lúc đó cô ta với Đinh Linh vẫn là "Bạn tốt", nhưng một thời gian sau, mâu thuẫn giữa hai người bắt đầu xảy ra, Mộc Nhung Nhung lại là người trong lòng Đinh Hoài Chí, nếu hai người xảy ra mâu thuẫn, Đinh Hoài Chí đã có con trai rồi thì sao có thể đứng

Xem tiếp: Chương 69: Chương 70