81 Giấc ngủ tràn đầy hương vị ngọt ngào, khi Kì Nhạc Chi vì cơn đói làm tỉnh giấc thì đã là hơn hai giờ chiều ngày hôm sau. Trong phòng còn tràn ngập hương vị ***, làm cho cậu thực dễ dàng nhớ lại đêm qua đã điên cuồng như thế nào.
82 Kì Nhạc Chi quyết định thật nhanh đem cún con đè xuống ngay tại chỗ, lột cái chăn đang bao quanh mình cậu ra.
“Anh muốn làm cái gì?” Hà Gia Duyệt giãy dụa, nhưng mà tối hôm qua thân thể làm lụng vất vả một đêm còn không có khôi phục, xương sống thắt lưng đều đau, giãy nửa ngày cũng không giãy ra.
83 “Trong kinh thánh có nói, Thượng Đế rút ra một chiếc xương sườn của đàn ông tạo nên người phụ nữ cho anh ta. Cho nên trên thế giới này, đàn ông và phụ nữ đều hẳn là có đôi có cặp.
84 Mục Sam, nam, hai mươi tuổi, chưa kết hôn, từ nước ngoài về, dạy môn lịch sử mỹ thuật tạo hình tây phương.
Kì Hạnh Chi chính là thuận miệng nói một câu, chưa gì đám bạn học ái mộ cậu liền chân chó giúp cậu đi nghe ngóng được cả đống tin tức về giảng viên mới này.
85 Kì Hạnh Chi gần đây rất phiền muộn! Phi thường phiền muộn! Đặc biệt phiền muộn!
Khi anh cả rời khỏi nhà, không quên hung tợn uy hiếp cậu ,“Nếu như chú mày dám cùng Mộ Thần làm ra bất kỳ chuyện gì, cả đời này đừng hòng hy vọng lấy được một phân tiền trong nhà! Hạn cho chú mày ba tháng, nhanh chóng tìm được một thằng bạn trai!”.
86 Mục Sam cho tới bây giờ vốn chưa bao giờ ngờ được, bản thân mình cư nhiên ngay trong ngày đầu tiên đi dạy, mà còn ngay tại lớp học bị sinh viên của mình tỏ tình như vậy.
87 Thực mất mặt!
Diêu Nhật Hiên sau khi biết được đầu đuôi câu chuyện, đầu đầy hắc tuyến. Thằng con ngu ngốc nay, sao có thể ngố đến độ chẳng cần chuẩn bị mà đã lập tức thổ lộ với người ta? Quả thực so với mình còn không bằng!
Nói gì đi chăng nữa, năm đó cũng là con heo kia câu dẫn mình trước, cũng là con heo kia tiến hành thổ lộ trước, bản thân vẫn là thực rụt rè cự tuyệt một hồi lâu mới chính thức nhận lời yêu con heo đó.
88 Đáng thương thầy Mục bị Kì gia khiến cho thần trí hỗn loạn, mà Hà Gia Duyệt đột nhiên trở về cũng bị người lạ xuất hiện trong nhà dọa cho sợ tới mức không nhẹ.
89 Gian phòng ký túc xá dành cho giáo viên mà Mục Sam đang ở điều kiện rất tốt, một phòng ngủ và một phòng tắm riêng, đồ gia dụng cần thiết đều có đủ, đối với một thầy giáo độc thân như anh mà nói thì cũng đã rất tiện lợi rồi.
90 Khi ánh nắng ban mai rọi khắp gian phòng, thầy Mục Sam đang đứng trước gương đánh răng thì bỗng nhiên nhớ tới cậu sinh viên hàng xóm, cũng không biết cậu ta đã rời giường chưa, còn có bữa sáng, cậu ta có biết nên đi đâu ăn không?
Người trong gương nhíu mày, động tác trở nên nhanh hơn, hai ba phút đã chỉnh chu xong, đi qua gõ cửa phòng bên cạnh.
91 Hết giờ, Mục Sam dùng tốc độ nhanh chưa từng thấy chạy vội về ký túc xá.
Chưa ăn điểm tâm, không biết con heo con ngốc nghếch kia có biết tự đi tìm đồ ăn không ? Sớm biết như vậy tối hôm qua hẳn là nên mua ít mì với trứng để dành trong phòng, nhưng mà tiểu gia khỏa kia có thể tự nấu sao?
Trong lòng âm thầm lo lắng, lại đột nhiên nhận được thông báo, họp giảng viên lịch sử.
92 Mục Sam cầm chìa khóa cùng với một đống đồ quay về trường học, cuối cùng mở ra cửa phòng của Kì Hạnh Chi.
Tốt lắm, vẫn là loạn thất bát tao như trước khi anh rời đi.
93 Mối tình đầu của mình đang ở đâu? Mục Sam nhớ đến trong lòng chính là một mảnh ảm đạm,“Tôi cũng không biết. ”.
A? Kì Hạnh Chi trợn tròn mắt,“Sao thầy lại không biết cô ấy ở đâu? Chẳng lẽ là thất lạc sao?”.
94 Thứ bảy, buổi tối ăn cơm, không có con heo con vụng về ở bên cạnh, gian phòng thật lạnh lẽo.
Chủ nhật, sáng sớm tỉnh dậy, không có con heo lười thích ngủ ngày ở bên, cuộc sống thực không thú vị.
95 Người bạn của thầy âm nhạc là một mỹ nữ, khí chất cao nhã, tính cách vui vẻ, mở quán bar tên là “Gặp gỡ bất ngờ”── nghĩa cũng như tên, chính là giúp cho những người cô đơn một nơi có thể ngẫu nhiên có một cuộc gặp bất ngờ, để tìm hiểu nhau…
Cho nên trong quán bar không lớn được bày biện trang trí rất ấm áp.
96 Mục Sam thực không biết nói gì, nhìn heo con ngốc cứ như vậy chẳng chút phòng bị gì mà trèo lên giường của mình, chui vào trong ổ chăn ấm áp, kéo cái gối đầu, nằm xuống, rồi mới mở to hai mắt nhìn anh,“Được rồi, bắt đầu đi.
97 Gần đây Kì Hạnh Chi rất là vui vẻ, bởi vì mỗi ngày đều ở bên thầy.
Thầy rất là dịu dàng đối với cậu, cho tới bây giờ đều chưa từng hung dữ như cha mắng cậu là ngu ngốc, nhiều lắm thì cũng chỉ nhéo nhéo mũi cậu cười mắng cậu là đứa nhỏ ngốc mà thôi.
98 Này, thật sự là con trai lớn khó lưu a!
Nhìn người ta song song đối đối, vẻ ghen tị lẫn hâm mộ hiện ra rõ! Cũng muốn bản thân tìm được ý trung nhân.
99 Kì Nhạc Chi lần cuối tuần này về nhà, phát hiện anh hai có chút kì quái, nói chuyện chẳn ra đầu ra đuôi gì cả, luôn cúi đầu nhìn di động ngẩn người.
Ông và cha thì đều là vẻ mặt thâm trầm, Kì Nhạc Chi đành phải lén đi hỏi ba ba.
100 Khi cửa mở, Mục Sam quả thật không dám tin vào đôi mắt của mình, thiếu niên đang cười như hoa trước cửa là ai?
“Thầy ──” Kì Hạnh Chi phụng phịu, nhẹ giọng gọi, đem túi cá như hiến vật quý ra,“Nặng quá đi! Người ta vừa đi chợ mua cá đó!”
“Em…… em ra chợ mua đồ ăn ?” Mục Sam há to miệng đến mức có thể nhét cả một quả trứng vịt vào.