21 Trên đại điện tráng lệ là một mảnh phục trang đẹp đẽ, đá cẩm thạch sáng bóng vây quanh bảo thạch màu sắc bất đồng trên vách tường, ánh nắng ấm áp chiếu vào, chiếu rọi mắt mọi người.
22 Nàng chưa bao giờ biết, thì ra là có một loại sợ hãi, có thể tác động đến mọi giác quan tai mắt mũi miệng môi, giống như con cá khốn đốn với một năm băng đọng rét đậm có khát vọng tìm kiếm một cơ hội thở, khắc cốt ghi tâm, lạnh buốt hoàn toàn; thì ra là có một loại tức giận cùng tuyệt vọng, không cần ngôn ngữ cùng biểu tình, giống như từng tế bào trên người đều bị mở ra, gần như chết, tuyệt vọng đến cả người run rẩy, tứ chi lạnh lẽo cũng không thế nào tức giận nổi.
23 Trong nháy mắt, một loại không khí không tầm thường bao phủ tẩm cung, Tố Tạp Na từ từ xoay người lại, thu suy nghĩ, hạ lông mày, bước chân tập tễnh dời đến cửa.
24 Trái tim Liễu Nha lập tức treo đến cổ họng, hai con mắt mở to tròn vo, thân thể bị điểm huyệt vị lập tức cứng ngắc giống như khúc gỗ, trơ mắt nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn mê người từ từ gần sát, môi đỏ tươi xinh đẹp mang theo hình dáng khêu gợi.
25
Kim Huy mím môi cười không thanh sắc, vào lúc hắn suy xét đến việc tiếp tục giả bộ ngu hay thản nhiên thừa nhận thì Kim Minh cười một tiếng lạnh lùng, đưa hai tay ra, nhẹ vỗ hai tiếng bốp bốp, Chủ điện Thanh Huy viên, cửa tử đàn chạm trổ cọt kẹt một tiếng rồi mở ra, một nữ tử áo trắng chải búi tóc Phù Dung đã lưu hành một thời trong hoàng cung, nhẹ cúi đầu xuống, quỳ gối trắng noãn như bạch ngọc trên sàn nhà, liễm mắt cúi đầu.
26
Nam nhân tức giận chưa từng có, bởi vì bị Liễu Nha xem nhẹ, bàn tay cầm chặt cổ áo đổi sang nắm chiếc cổ mảnh khảnh của nàng, chỉ hơi hơi dùng lực, Liễu Nha lập tức rên lên một tiếng, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên, ánh mắt nhanh chóng điều chuyển đến khuôn mặt nam nhân, vừa nhìn đã không nhịn được kinh hồn bạt vía.
27
Liễu Nha nằm ở trên lưng Mặc Trạc cũng cảm thấy khác thường, nàng níu chặt lấy bả vai nam nhân, có chút khẩn trương, hiện tại Mặc Trạc là cơ hội cuối cùng để nàng rời khỏi hoàng cung này.
28
Nam tử áo đen kinh ngạc nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn gầy go của Liễu Nha đang hôn mê, nhẹ nhàng thở dài một cái, vừa định ôm lấy nữ tử, thân thể lại nhanh chóng bị mấy bóng đen vây quanh.
29
Từ đầu đến cuối vẻ mặt nam tử cũng không nói gì, hắn chỉ muốn đoạt lấy, nữ nhân, thiên hạ, hắn muốn chinh phục!
Ánh trăng lờ mờ, cộng thêm sương mù, bầu trời trở thành một mảnh trắng xóa.
30
Thời tiết ở Tiên Nô quả nhiên là không ổn định, vừa rồi còn có một luồng nóng bắn ra bốn phía, chỉ trong nháy mắt ngắn ngủn mặt trời liền bị một đoàn mây đen bao phủ, một tiếng sấm sét giữa trời quang đánh xuống, bắt đầu là vô số hạt mưa, cuối cùng là mưa xối xả như trút nước, rào rào, trên đất rất nhanh đã tạo thành xoáy nước nhỏ.
31
Chỉ là một ý nghĩ chợt loé lên, U Dạ La đưa tay giật màn che màu xanh sau lưng xuống, bao trùm ở trên người Liễu Nha. Vẻ mặt hắn nghiêm túc tới cực điểm.
32
Tóc dài màu vàng như hoàng kim lóe sáng, trường bào màu tím sợi tơ như là nước lẳng lặng chảy lướt qua, tơ vàng tung bay mềm oặt trên giường, tròng mắt xanh biếc yêu dị giống như cỏ xỉ rêu ẩm ướt, trắng nõn mà thâm trầm, không nhìn thấy đáy, trên mặt lười biếng cho dù có mặt nạ hoàng kim che chắn, vẫn luôn tản mát ra cảm giác đặc biệt đè nén, khiến Mạc Thương đang hầu hạ Hoàng thượng cũng cảm nhận rõ thân thể này uy nghiêm đáng sợ.
33
Đầu chôn ở trong áo ngủ bằng gấm màu lam, Liễu Nha có chút khó thở, nam nhân lại vui thích mò trên người, bắt đầu có chút thô bạo, cuối cùng lại có chút dịu dàng.
34 Bóng đêm nặng nề, bóng trăng ảm đạm, sương đêm rơi nhẹ, không khí đầu thu chợt nhiễm chút gió lạnh.
"Mẫu hậu, cái gì tới kịp?" Kim Huy đứng lên, đáy mắt xinh đẹp thoáng qua không hiểu.
35 Một trận mưa vừa trút xuống, nước trong hồ lạnh buốt, hơi lạnh thấu xương khiến Liễu Nha nhất thời tỉnh táo, nàng run rẩy mở hai mắt ra, nam tử quen thuộc trước mặt làm cho nàng bừng tỉnh từ trong mộng.
36 Nào biết đôi mắt tròn to si ngốc của Kim Nhật cứ nhìn chằm chằm lầu hai, nháy mắt cũng không nháy mắt, đối với cơn tức giận của nàng thì làm như không thấy.
37 "Hoàng muội. . . . . . " Tiên Vu muốn tiến lên, lại bị hành động hơi giơ tay lên của nữ tử cắt đứt. Nàng xoay người, trong ánh mắt nhanh chóng thoáng qua ánh sáng làm cho người ta không dễ phát giác.
38 Sắc trời đã sáng, ánh mặt trời xuyên qua song cửa sổ chiếu vào, chiếu rọi lên hai người đang ôm nhau ngủ ở trên giường.
Hơi nhích thân thể, nhẹ nhàng mở mắt ra, lúc ánh mắt nam tử nhìn thấy nữ tử ngủ say trong ngực thì trong đôi mắt xanh biếc quỷ dị xưa nay chưa thấy bỗng trồi lên một vẻ dịu dàng, nhìn Liễu Nha làm say lòng người.
39 Ngày hôm nay nước Tiên Nô lâm triều cực kỳ náo nhiệt, chẳng những Thái tử nước Đại Hách có mặt, ngay cả Tiên Hoa Công chúa tên gọi Ngọc Triệt cũng mặc trang phục lộng lẫy tới tham dự.
40 "Thì ra là ngươi. " Được nàng ta nhắc nhở, Liễu Nha đột nhiên nhớ lại cô nương bị bắt cóc đêm qua, nhưng không có nghĩ đến nàng thế nhưng tìm được nơi này.