41 Đột nhiên Kim Minh dịu dàng khiến Liễu Nha thụ sủng nhược kinh, thân thể nàng cứng đờ bị nam nhân ôm thật chặt, ánh mặt trời xuyên qua khung cửa hắt xuống, bóng râm sâu cạn không đồng nhất rơi vào trên trán nàng, thế nhưng cho nàng cảm giác không chân thật.
42 Gió nhẹ thổi qua, U Dạ La ngồi trên mặt ghế đá rất lâu, sau đó, tay trái nắm chặt giấy Tuyên Thành cũng hơi run rẩy. Lúc sau, hắn đứng dậy, nhanh chóng rời đi.
43 Kim Minh lạnh lùng ngồi nghiêm chỉnh ở bên cạnh bàn ăn đủ để dung nạp 20 người ăn, món ăn quý và lạ trên bàn đã sớm không hiếm lạ, hiếm lạ là bên cạnh chân bàn tăng thêm một chiếc bàn nhỏ, bên cạnh chiếc bàn nhỏ là Liễu Nha đang nhai chậc chậc thành tiếng, hắn nhìn đến say sưa.
44 Gió không tiếng động thổi qua, thời tiết vốn là cuối thu, nhưng bởi vì câu hỏi trầm trọng của Liễu Nha mà ngay cả không khí cũng biến thành nặng nề.
"Vân phi là ai? Nghe nói ở Ngưng Hương cư đã từng có một vị phi tử, là thật sao? Bây giờ đang ở đâu?" Liễu Nha thấy Kim Huy chỉ trầm mặc, nàng chỉ có thể như tơ tằm bóc kén, cởi bỏ từng lớp.
45 Cho đến khi toàn bộ ánh trăng mờ biến mất ở bên trong ánh bình minh, cho đến khi từng ánh mặt trời mới mọc màu vàng nhạt như ẩn như hiện giữa đám mây, trời đất mênh mông sáng ngời, Liễu Nha khổ sở đợi một đêm không đợi được lúc Kim Nhật xuất hiện.
46 Hôn sự giữa Tiên Nô và Kim Lang Vương triều nhanh chóng được ấn định xuống, Thái tử nước Đại Hách xấu xa cường hãn đã dùng hết mọi thủ đoạn, kết quả gạo không thể nấu thành cơm, hơn nữa còn làm Ngọc Triệt chán ghét hắn ta hơn.
47 Trên nóc nhà, Kim Minh mặc đồ lót màu trắng, đó là vải tơ tằm thượng hạng trơn mịn, ống tay áo và trên cổ áo, dùng sợi tơ màu tím nhạt thêu hình rồng tinh xảo biểu lộ thân phận tôn quý, phía dưới là váy lụa màu tím nhạt, một đầu tóc vàng hoa lệ, nhẹ nhàng rủ xuống trên bả vai, che kín khuôn mặt tà mị của hắn, hình như gió vừa nhẹ nhàng thổi, tung bay dựng đứng lên, đẹp khiến người ta hoa mắt.
48 Giờ lên đèn, trời lại âm u, mưa nhỏ ti tách, cũng không lớn, nhưng không có ý ngừng, cho đến khi an nghỉ vẫn rơi đứt quãng.
Tố Tạp Na chuẩn bị nước nóng, rót vào trong thùng gỗ khổng lồ bền chắc, rắc cánh hoa hồng lên, cẩn thận thử nước ấm, lúc này mới nhẹ nhàng cúi người bẩm: "Thanh cô nương, nước ấm vừa phải, hãy để y phục của người ở trên bình phong, lát nữa tự có người thu!" Nói xong, liền cúi người đóng cửa đi ra ngoài.
49 Trên giường nhỏ, nam tử giãy giụa càng thêm khổ sở, gương mặt tuấn mỹ ngũ quan gần như vặn vẹo ở chung một chỗ, biến hình, kinh khủng, cánh tay quỷ dị giơ lên cao, nhưng theo thời gian kéo dài, biến hóa mà Mạc Thương chờ đợi cũng không có xuất hiện, sau một phút đồng hồ, trên mặt Kim Minh từ từ trở nên bình tĩnh, chờ hắn nhìn kỹ lại, tiếng hít thở đều đều đã từ từ phun ra từ trong miệng đỏ tươi hấp dẫn của nam tử, ở ban đêm gió lớn mưa rào, Kim Minh ngủ an tĩnh hơn so với bất cứ lúc nào.
50 "Tố Mỹ Na, trước cầm chiếc áo mỹ lệ lên cho ta, nếu là Nguyệt phi đến, chúng ta không thể rối bù như vậy!" Liễu Nha khẽ cười một tiếng, liếc Tố Mỹ Na quỳ dưới đất, nhẹ nhàng mở miệng.