41 Chương 44. Hoa hồng trắng lại xuất hiện! [Nhờ vả] Phiền mọi người 1 lần, Pa, NN và Bi đang chơi 1 trò chơi, bất cứ ai đọc chương này hãy kích like (nếu có wp) và cmt (tks cũng đc) nhé ^^ Hoan nghênh [A Biến] đăng nhập vào “Bát quái thoại Thánh Thế”, post một bài viết mới hoặc trả lời 20 bài sẽ được 1 bát quái tệ, không được spam, nếu phát hiện ra sẽ bị xóa sạch số bát quái tệ! Thỉnh mọi người tự giác, tiết kiệm để được đặt cược nhiều hơn! Bởi vì có nhiều người spam, trả lời, post bài linh tinh để được bát quái tệ, bị quản lý viên bắt được, xóa sạch không còn một bát quái tệ, kể cả tài sản có sẵn, cho nên mới có đoạn cảnh cáo này ngay từ đầu.
42 Chương 45. Gọi tên anh Trước lúc tan tầm, Bối Bối gửi một email đến văn phòng CEO, tầng 38 trả lời rất nhanh. Không đến ba mươi giây, Tỉ Hà Di gọi điện thoại cho cô: “Hết giờ làm việc, anh ở trong xe chờ em.
43 Chương 46: Chênh lệch tuổi tác Thời điểm lần đầu tiên nhìn thấy học tỷ là tại một nhà hàng cao cấp. Khi đó hắn vừa nhận được thông báo trúng tuyển Đại học J.
44 Chương 47. Vĩnh viễn hoàn thắng yêu nghiệt. Lúc ánh mặt trời lại lần nữa xuyên thấu qua bức màn tiến vào phòng ngủ, Tỉ Hà Di mờ mịt không muốn mở mắt, xoay người sờ soạng xung quanh, thân thể mềm mại đáng lý nên nằm bên cạnh lại không thấy.
45 Chương 48 Ta là Keroro Lại bắt đầu một tuần mới, ở trong đại sảnh tầng dưới cùng của Thánh Thế, nhiều nhân viên cũng đang đợi thang máy, nên cũng có tình cờ gặp gỡ chào hỏi nhau.
46 Chương 49: Họp báo Hàn Triết từ tầng 16 đi vào thang máy của Thánh Thế ấn tầng 38, thoải mái tiếp nhận mọi ánh nhìn chằm chằm, khẽ nhếch môi, lại còn liếc mắt với nữ nhân viên của Thánh Thế, bộ dạng vừa đẹp trai lại mang phong thái ung dung, làm nữ nhân viên trong thang máy say mê.
47 Chương 50: Ký ức trở về “Biện Bối Bối tiểu thư, cô cùng với CEO của tập đoàn Thánh Thế – Tỉ Hà Di tiên sinh từng có một đêm tình, đây là sự thật sao?!” Thật vậy sao?! Thật vậy sao? …… Thanh âm ở toàn bộ hội trường xoay một vòng, trong nháy mắt không gian trở nên yên tĩnh không tiếng động, toàn bộ hình ảnh giống như ngừng lại.
48 Chương 51: Lấy yêu làm cơ sở 419 Ánh đèn flash – liên tục không ngừng lóe ra, thanh âm răng rắc – không ngừng vang lên, tia chấm đỏ – đương nhiên là nhấp nháy không dừng.
49 Chương 52: Lớn – Nhỏ yêu nghiệt đối đầu Mấy ngày ở nhà không đi làm khiến Bối Bối cảm thấy nếu tiếp tục không đi làm, trên người sẽ bắt đầu tạo kén. Hơn nữa cũng có rất nhiều việc không thể chỉ đạo qua điện thoại, chuyện đã đến nước này, việc gì nên đến thì cứ đến thôi! Tỉ Hà Di vừa đi, cô đã chuẩn bị thay quần áo, rời khỏi nhà đi vào thang máy.
50 Chương 53: Gặp mặt mẹ chồng đại nhân Mẹ chồng là một danh từ thật thần kỳ! Theo truyền thuyết, bà là mặt trên của bánh bao, cùng con dâu hợp lại thành lớp vỏ bánh bao, mà ở giữa hai người họ chính là người con trai đáng thương bị xem như lớp thịt kẹp giữa.
51 Chương 54: Xử nam rối rắm Nghĩ đến một tầng quan hệ phức tạp, Bối Bối nghiêm mặt đi vào Thánh Ân. Đứng trong thang máy nhìn trần kim loại, đầu óc của cô bắt đầu dùng vận tốc cực đại suy nghĩ, bởi vì bị ông nội gây khó dễ, cô cùng những khách sạn lớn ở thành phố S đều cố gắng duy trì tốt quan hệ.
52 Chương 55: Thử thách – Kế trúng kế Ngôi nhà kiểu cũ được xây dựng ở những năm 1930, nằm ở khu phố cổ của thành phố S, sau nhiều năm, chung quanh trở thành những khu trung tâm thương mại, nhưng nó vẫn rất yên tĩnh.
53 Chương 56: Nhiệm vụ hoàn thành. Cuộc sống giống như một hộp sôcôla, bạn không bao giờ đoán được hương vị tiếp theo của nó là gì. Giờ phút này Bối Bối cảm thấy mình giống như Forrest Gump có một tương lai mờ mịt, mồ hôi lạnh chảy xuống, dính dính sau lưng.
54 Chương cuối: Hạnh phúc cả đời Trong đầu Bối Bối lúc này hiện ra hình ảnh lúc mới gặp Tiểu Đại, rưng rưng nước mắt làm dung động lòng người, chỉ có điều khi đó cô ấy mang theo kính sát tròng, cho nên đôi mắt không phải là màu lam như bây giờ.
55 Lời thề hoa hồng trắng (Thượng) (*phiên ngoại này là cầu nối giữa pé Pup với Pa >:D< So sweet :* ) Vương Mỵ đạp xe từ chợ trở về, phía trước giỏ xe chứa rất nhiều thực phẩm tươi nguyên.
56 Lời thề hoa hồng trắng (Hạ) (*phiên ngoại này là cầu nối giữa pé Pup với Pa >:D< So sweet :* ) “A……” Vương Mỵ cứng ngắc, bật ra một tiếng: “Không thể!” Danh Danh cau mày, đôi mắt ánh ra tia nóng nảy, giọng nói lạnh như băng: “Vì sao không thể? Lúc trước dì nói dối sao? Dì vẫn cảm thấy khi cháu lớn lên sẽ là một người vô trách nhiệm sao?!” Hiện tại, không có từ ngữ nào có thể hình dung được cảm xúc của Vương Mỵ, cô mở lớn mắt nhìn đứa trẻ trước mặt.