41 Báo tài chính và kinh tế đăng: “RD hợp tác với công ty Toro của ta, cuộc đàm phán đã đến giai đoạn cuối”. Tang Vô Yên đọc xong tin tức, xếp báo lại. Đúng như Tô Niệm Khâm nói với cô, anh không phải đến thành B tìm cô.
42 Tang Vô Yên đưa Tiểu Kiệt đến trung tâm, tự mình đến đài. Cô phụ trách một tiết mục về tâm lý, kỳ thật mọi người thường gọi tới hỏi vấn đề tình yêu. Tình yêu.
43 Ngày hôm sau, Lí Lộ Lộ ở bệnh viện thừa dịp Hoàng Hà đi nộp viện phí liền lôi kéo tay Tang Vô Yên nói: “Vẫn chưa nói cho cậu biết, tớ và Hoàng Hà chuẩn bị sáu tháng cuối năm kết hôn.
44 Muốn tìm được Tô Niệm Khâm đúng là chuyện rất dễ dàng. Buổi chiều sau khi tan ca về, cô ôm một tia hy vọng, kết quả anh lại không đổi dãy số. Vang ba tiếng, “Xin chào.
45 Tang Vô Yên tỉnh lại, phát hiện mình ngủ ở một nơi hoàn toàn xa lạ, vội vàng trở mình ai ngờ thiếu chút nữa lăn xuống giường. Cả phòng không có một bóng người, cô lại chạy ra phòng khách tìm giày của mìnhĐi hết rồi? Cô vừa tỉnh ngủ, có chút mơ hồ.
46 Buổi tối, Tiểu Tần ở khách sạn chờ lái xe đưa Tô Niệm Khâm về, phát hiện tâm tình anh trở nên không tồi, lại nói với cô: “Giúp tôi tìm một quán thanh tịnh, thức ăn ngon, ngày mai tôi mời người ta ăn cơm chiều.
47 Tang Vô Yên ôm “Mao công tử” ngẩn người. (mao công tử chắc là gấu bông hay gối ôm gì đó)“Anh ta vừa rồi khẳng định là uống say. ” Trình Nhân nói, “Cho nên mới hồ ngôn loạn ngữ, cậu đừng để ý làm gì.
48 “Tôi bất quá chỉ trầy da, còn ở chỗ này chờ cái gì. ” Tang Vô Yên ngồi trên băng ghế phòng cấp cứu. Bành Duệ Hành thần bí tắt di động của Tang Vô Yên, cười cười, “ Tôi vừa rồi cứu cô một mạng, thuận tiện giúp tôi làm thí nghiệm.
49 Tiểu Tần xuống xe, sau đó đi tới. “Cám ơn trời đất, tôi về sau cũng không dám trên xe nói hai chữ cô Tang này nữa. ” Tiểu Tần nói. Tang Vô Yên thay Tô Niệm Khâm xin lỗi Tiểu Tần, ngượng ngùng cười cười.
50 Tang Vô Yên ở trung tâm nhi đồng làm phó trợ lý trí liệu ột số bạn nhỏ, đơn giản là dạy một số động tác đơn giản. Lúc nghỉ, cô ngồi ở đàn piano, nhấn vài phím bài “Chiếc đũa múa”, Tô Niệm Khâm nói rất đúng có ít người một bài phải cần ba năm mới học được.
51 Tô Niệm Khâm đang ở một nhà hàng trong thành phố khác mời đồng nghiệp và Bành Đan Kì dùng cơm, làm cho buổi tiệc riêng tư của Bành Đan Kì mời biến thành một hội nghị trên bàn ăn.
52 Tô Niệm Khâm hơi kinh ngạc đưa tay sờ xuống, rõ ràng khăn vẫn còn. “Hắc hắc……” Tang Vô Yên nín khóc mỉm cười, “ Ai biểu anh làm hại em khóc, còn không an ủi em.
53 Ngày Tô Niệm Khâm rời thành B cũng sắp tới. Tang Vô Yên còn khoảng mười tháng mới tốt nghiệp, Tô Niệm Khâm không thể miễn cưỡng cô. Hơn nữa người đàn ông này cực kỳ ghét ngồi máy bay, không đến vạn bất đắc nhất định sẽ không lựa chọn loại phương tiện giao thông này, vì thế nhiệm vụ đương nhiên rơi xuống đầu Tang Vô Yên, thế cho nên hàng tháng ít nhất cô tới A thành một lần.
54 Mấy ngày Tết, hai người hẹn sẵn sẽ về gặp bà Tang. Tô Niệm Khâm dị thường khẩn trương. Lại không nghĩ rằng bà Tang phá lệ thông tình đạt lý, cũng không có làm khó anh.
55 Tô Niệm Khâm cùng Lí Lộ Lộ hẹn ở một quán trà gần nhà Tang Vô Yên. Lí Lộ Lộ nói: “Nếu anh nói là Trình Nhân, bạn học đại học của tôi và TangVô Yên, lúc chúng tôi học năm ba cô ấy đã qua đời.
56 “Vì sao không đến bệnh viện kiểm tra?” Hai người ra ngoài ăn cơm chiều, tay trong tay tản bộ ở gần công viên. “Tình huống của mình, anh hiểu rõ nhất, không thích giống con ngốc bị bắt làm thí nghiệm nhàm chán, hơn nữa một chút cũng không có gì thất thường.
57 Buổi chiều, Tô Niệm Khâm gọi điện thoại về nhà nói, không cần đợi cơm chiều anh có chút chuyện. “Anh không được uống rượu. ” Tang Vô Yên cường điệu. “Nếu đùn đẩy được anh sẽ cố gắng?” Tô Niệm Khâm cười khổ.
58 Tháng tư, Tô Niệm Khâm bởi vì công việc nên phải đi Nhật Bản một chuyến. “Không cần nói cho em biết, anh lại muốn đi đường bộ. ” Tang Vô Yên chế nhạo anh.
59 Chiều hè, mặt trời vẫn chưa xuống núi, hai người ăn xong cơm chiều, Tang Vô Yên la hét đòi ra ngoài tản bộ. Vì thế Tô Niệm Khâm đành phải cùng cô xem phim.
60 Còn có ba mươi ngày là tổ chức hôn lễ. Tang Vô Yên nhìn cái bản đếm ngược trên tường, trái tim bắt đầu thình thịch đập loạn, có chút khẩn trương. Hôn lễ chọn có chút gấp, xác định là ngày 21 tháng sau, cũng chỉ còn vài ngày.