Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Chân Tiên Chương 107: Ngô Tinh Ở Nơi Nào (hạ)?

Chương trước: Chương 107: Ngô Tinh Ở Nơi Nào?



- Thế nào? Cửu muội, muội còn nhớ rõ thất ca sao?

Đột nhiên, một thanh âm từ phía chân trời truyền đến.

Cổ Thần nghe thanh âm, chính là xuất phát từ miệng Ngao Liệt.

Ngao Nhị Nhi ngẩn ra, lập tức vui vẻ, nói:

- Là thất ca sao? Huynh ở nơi nào?

- Ha ha…

Một tiếng cười từ trên trời hạ xuống, một đạo thân ảnh hiện ra, mái tóc màu hồng buông xõa, chính là Ngao Liệt.

Cổ Thần thấy vậy, thầm nghĩ:

“Cường giả Độ Hư cảnh quả nhiên lợi hại, cửa bảo tháp tầng thứ hai còn chưa mở ra hắn đã có thể vô thanh vô tức tiến vào, tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh, cho dù là cao thủ Minh Khiếu kỳ muốn tiến vào trong bảo tháp cũng phải tiêu hao sức chín trâu mười hổ, thậm chí còn phải mạnh mẽ phá hủy cửa tháp mới được.”

- Thất ca…

Ngao Nhị Nhi mạnh mẽ đứng lên, nhìn Ngao Liệt kích động nói.

Ngao Liệt xoa xoa đầu Ngao Nhị Nhi, nói:

- Tiểu nha đầu, đều đã lớn như vậy rồi!

- Huynh đã không gặp lại muội một nghìn năm rồi, lẽ nào muội còn không lớn sao?

Ngao Nhị Nhi chu miệng.

Cổ Thần nhìn thoáng qua Ngao Liệt, nói:

- Long huynh giấu ta thực khổ.

Ngao Liêt nói:

- Cũng không phải ta muốn giấu lão đệ, mà trong lòng ta, Ngao Liệt đích xác nhìn năm trước đã chết rồi, nếu như không phải vì cứu cửu muội, ta không muốn nhớ lại, ta còn có một cái tên, là Ngao Liệt.

Cổ Thần nhớ lại thời điểm ngay bên bờ Lạc Thủy, lúc thấy Ngao Liệt, hắn đang ở bên cạnh pho tượng Lạc Thủy, hỏi:

- Một nghìn năm qua, huynh một mực sinh hoạt tại bờ Lạc Thủy sao?

Ngao Liệt gật đầu, nói:

- Nếu không phải gặp Ngô đại ca, ta cũng sẽ không chạy tới thành Bột Nguyên, cùng với lão đệ gặp nhau rồi.

Cổ Thần cười cười, nói:

- Xem ra ta và Long huynh đích thực là có duyên phận.

- Ta muốn đa tạ Cổ huynh đệ, nếu như không có Cổ huynh đệ thông báo, ta không có khả năng biết được cửu muội tao ngộ không tốt, vị hòa thượng này là?

Ánh mắt Ngao Liệt chuyển hướng Phạm Âm, hỏi.

- Ta là… Mao Vinh, tất cả mọi người đều gọi là tiểu hòa thượng, ách, kỳ thực ta chỉ là đầu bóng lưỡng, lại tu luyện công pháp phật môn mà thôi, kỳ thực ta không phải là hòa thượng phật môn, ta và tiểu long nữ… Ách, chúng ta tình đầu ý hợp, chúng ta là một đôi.

Đối mặt với ánh mắt của Ngao Liệt, Phạm Âm tựa hồ có chút xấu hổ.

Ngao Liệt là người quan trọng trong lòng Ngao Nhị Nhị, trước mặt Ngao Liệt, Phạm Âm có một loại cảm giác như nữ tế nhìn thấy nhạc phụ nhạc mẫu.

“Cùng với Ngao Nhị Nhi là một đôi?”

Trong mắt Ngao Liệt hiện lên một tia kỳ lạ, nói:

- Hòa thượng động phàm tâm không phải là chuyện tốt, phật môn giới dục giới sắc rất nghiêm khắc, hai mươi năm trước có một vị cao tăng phật môn tên là Bồ Già, phật pháp thâm hậu, tín đồ rộng lớn, nhưng bởi vì phạm vào giới sắc mà bị Đế Đình Đại Linh xử tử, bị chúng sinh nghiệp hỏa đốt cháy thành hư vô, ngay cả cặn bã cũng không lưu lại.

- Bồ Già? Ta chưa từng nghe nói qua phật môn từng có một vị cao tăng như vậy?

Phạm Âm nghi hoặc hỏi một câu, lại nói:

- Ta chỉ là đầu trọc, tối đa tính là một hòa thượng chứ không phải là phật môn chi sĩ, điều cấm của phật môn đối với ta hoàn toàn không quan hệ, uống rượu ăn thịt, thích tiểu long nữ, cái gì cũng không giới!

- Ta cũng thích tiểu hòa thượng, mặc kệ hắn là hòa thượng hay không hòa thượng!

Ngao Nhị Nhi mở miệng nói, nàng luôn ở trong Đông Hải, sao lại quan tâm tới cái gì là hòa thượng hay đạo sĩ?

Thân thể của Phạm Âm, Cổ Thần định nói cho một mình Phạm Âm biết chứ không nói trước mặt nhiều người.

Thấy trọng tâm câu chuyện đã liên quan tới Bồ Già, Cổ thần nhanh chóng di chuyển trọng tâm câu chuyện, hỏi:

- Long huynh, không biết Ngô Tinh đại ca, hiện đang ở nơi nào?

Mười bảy tháng trước, Ngô Tinh và Ngao Liệt cùng với Thánh Hoàng Cơ Nghiêu đại chiến, từ Đại Mông đánh tới Đại Doanh, từ Đại Doanh đánh tới Đại Kiền, cuối cùng lại từ Đại Kiền đánh tới Đại Linh, Ngô Tinh và Ngao Liệt liên thủ với nhau, cho dù là Thánh Hoàng Cơ Nghiêu cũng phải cam bái hạ phong.

Thẳng cho tới khi trụ trì Độ Thiện đại sư của Thiên Thiền Tự thánh địa phạt môn đứng ra, liên thủ với Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, lúc này mới đánh bại được Ngô Tinh và Ngao Liệt, truy đuổi tới tận sa mạc Tây Hoang.

Sa mạc Tây Hoang, rộng lớn vô biên, từ Đế Đình Đại Linh hướng về phía tay chính là một mảnh sa mạc hoang tàn, càng đi về phía tây, cát vàng trên mặt đất càng tràn ngập tầm mắt, cuối cùng hóa thành một sa mạc tưởng chừng không có đầu cùng.

Sa mạc vô biên, so với yêu vực Đông Hoang tuyệt không nhỏ hơn, chừng phương viên mấy nghìn vạn dặm, ở đây mới chân chính là địa phương hoang tàn vắng vẻ.

Hai người Ngô Tinh và Ngao Liệt một đường chạy về phía tay, trong một ngày đêm đã vượt qua khoảng cách mấy trăm vạn dặm, Thánh Hoàng và Độ Thiện thiền sư chiếm thượng phong, ở phía sau truy đuổi không bỏ, trên đường lại đại chiến mấy lần.

Không tới mười ngày, Ngô Tinh và Ngao Liệt đã chạy tới đầu cùng Tây Hoang.

Cực tây của sa mạc Tây Hoang là một địa phương cát vàng bao phủ, mặc kệ là mặt đất hay bầu trời đều là cắt vàng bay lượt vô cùng vô tận, dưới thông cửu u, trên thông thiên khung, cát vàng tràn ngập, không chỗ nào không có.

Ai cũng không biết được nơi tràn ngập cát vàng này rốt cuộc có đầu cùng hay không? Không biết phía tay Cổ Hoang rốt cuộc có đầu cùng?

Nơi đây được gọi là Tây Hải, cũng giống như Đông Hải, biển rộng vô biên.

Tây Hải giống như cấm địa Bắc Hoang, cho dù là tu sĩ Độ Hư cảnh tiến vào trong đó cũng khó toàn mạng sống, được xưng là Tử Vong Chi Hải.

Trong tu chân giới có lưu truyền, coi Tử Vong Chi Hải gọi là Tiên Nhân Chi Mộ, truyền thuyết nơi đó là quy túc của tiên nhân, coi như là chư tử đại tiên thượng cổ tiến vào cũng thân tử đạo tiêu.

Cổ Hoang rộng lớn bao nhiêu? Mỗi một phương hướng có đầu cùng? Không người nào biết.

Đông Hải biển rộng vô biên, theo như truyền thuyết có một dòng xoáy vô cùng không lổ, có thể thôn phệ tất cả, coi như là tu sĩ Độ Hư cảnh cũng không dám tới gần.

Cực Bắc Hải được gọi là Bắc Hoang Cấm Địa, bất kỳ người nào tới nơi này sẽ bị trói buộc toàn bộ pháp lực, chư tử đại tiên cũng trở nên giống như con người thông thường, từ xưa tới nay đã được coi như cấm đại tu chân giới, không thể đến gần.

Cực Tây Hải xưng là Tiên Nhân Chi Mộ, ngay cả chư tử đại tiên tiến vào trong đó cũng không còn tin tức, vô tung vô ảnh, so với cấm địa Bắc Hoang càng thêm hung hiểm.

Cực Nam Hải là biển lửa vô biên, hỏa diễm cực nóng có thể đốt cháy tất cả, tại chỗ cực nam có người nói là nơi thuần dương thế gian, thiêu đốt thuần dương chi hỏa, cho dù là cường giả Độ Hư cảnh cũng có thể chết cháy, ti sĩ không thể đến gần!

Thời đại thái cổ đã biến mất trong ghi chép lưu truyền lịch sử, từ thời đại thượng cổ bắt đầu đã có không ít cường giả muốn tìm kiếm biên giới Cổ Hoang, nhìn xem phía đông của Đông Hải, phía nam của Nam Hải, phía bắc của Bắc Hải, phía tây của Tây Hải rốt cuộc có địa phương khác hay không?

Thế nhưng những cường giả này sau khi lưu lại di ngôn, từ đó về sai không còn tin tức, biến mất không còn bóng dáng tăm hơi, từ đó về sau tu sĩ thiên hạ không bao giờ dám đi thăm dò Cổ Hoang rộng lớn bao nhiêu, thế giới Cổ Hoang đến tột cùng có biên giới hay không?

Nghe đồn Cổ Hoang rộng mười hai vạn chín nghìn sáu trăm vạn dặm, đây hoàn toàn là truyền thuyết từ thời đại thái cổ lưu lại.

Ngũ hoang tứ hải, thế nhân chỉ biết ngũ hoang rộng lớn bao nhiêu, tứ hải vô biên, không ai biết rộng lớn nhường nào.

Loading...

Xem tiếp: Chương 108: Độ Hư Cảnh.

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?


Hiệp Chi Uy Giả

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 5



Triền Miên

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 30


Ti Ti cài tình

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10