21 Sáng hôm sau, Cổ Tước mặc quần áo, chải tóc cho Dạ Tuyết xong lập tức cùng nàng đi tổ viện. Ở đây từ sớm đã đông nghẹt đệ tử, mọi người tự chia thành tổ đội chuẩn bị tiến nhập Lam Hà.
22 Bốn người Cổ Tước cảm giác thân thể bị một dòng thủy lưu cực kỳ cuồng bạo cuốn đi một lúc thì hai chân chạm đất liền, mở mắt thì thấy đã xuất hiện ở một mảnh thiên địa vẳng vẻ.
23 Cổ Tước trấn an Dạ Tuyết xong thở phào nhẹ nhõm. Vốn dĩ hắn tưởng rằng phải dùng thủ đoạn chạy trối chết, nhưng không ngờ người kia hôm nay tâm trạng không quá tệ, không có một tay đem cả đám đập chết hết, lại còn cho hắn không gian để thông qua khảo hạch.
24 Hai ngày sau, nhóm Cổ Tước cuối cùng đặt chân đến trước cổng hoa viên. Lúc này không ngờ đã có hơn chục đệ tử Lam Hà tông đang đứng đây, vẻ mặt bối rối không hiểu.
25 - Là chìa khóa mở cửa hoa viên?
Dạ Tuyết vừa đưa Huyền Đan cửu tinh cho Cổ Tước cất giữ vừa hỏi:
- Sao tỷ không thấy có ổ khóa?
Cổ Tước lắc đầu đáp:
- Không phải.
26 Hai ngày tiếp theo, nhóm Cổ Tước cũng không có đi đâu, lúc không ngắm hoa ngẫm đạo thì là vui cười đùa giỡn, chơi trò bịt mắt bắt mỹ nữ, sau đó ai lại về chỗ người nấy suy tư.
27 Nữ tử cuối cùng buông tha cho Cổ Tước, một sợi nước bọt trắng mỏng kéo ra giữa hai cặp môi.
- Cô nuơng, hình như nhầm người. . .
Cổ Tước liếm môi, cuời khổ nói ra.
28 Trong một cái hồ rộng lớn, Dạ Tuyết nhắm hướng một điểm sáng dưới đáy hồ mà lao tới, Cực Âm Tiên Hà vận chuyển tới mức cao nhất mà nàng có thể thừa nhận.
29 Trong tổ viện Lam Hà tông, một thiếu nữ dung nhan yêu kiều, khuynh đảo chúng sinh đang đứng trước mặt các vị trưởng lão. Đứng bên cạnh nàng là một thiếu niên trạc tuổi nàng, đồng dạng cũng là đệ tử thân truyền Lam Hà tông.
30 Cổ Tước quay đầu nhìn xung quanh, xem xét kỹ lưỡng thiên địa nơi đây. Xong hắn lại nhìn chằm chằm thanh bảo kiếm tỏa ra ánh sáng bảy màu trên đỉnh núi kia, đối chiếu vị trí của nó với khung cảnh quanh mình.
31 Từ tổ viện tới nội môn, ra thẳng đến ngoại môn, ai ai cũng đang xì xào bàn tán chuyện sư tỷ Cổ Dạ Tuyết loạn luân với đệ đệ của mình. Thông tin cá nhân của Cổ Tước như tên tuổi, xuất thân, tiểu sử, đều từ đâu đó bị rò rỉ.
32 Vậy ra cô nương là thị nữ mới của đệ đệ ta. . .
Dạ Tuyết khẽ ồ một tiếng, nói ra.
- Vâng, thưa thiếu phu nhân.
Vân Kỳ nhã nhặn đáp.
- Đệ đệ xấu xa của ta làm sao thu được nữ tử xinh đẹp như cô nương làm thị nữ vậy?
Dạ Tuyết hơi do dự chút, hỏi Vân Kỳ.
33 Đại trưởng lão bước ra, vận huyền lực vào âm thanh, hỏi:
- Dạ Tuyết, ngươi đã biết tội chưa?
Cổ Dạ Tuyết hơi ngơ ngác đáp:
- Đại trưởng lão, Dạ Tuyết làm gì nên tội, còn xin đại trưởng lão chỉ dạy?
Cổ Tước liếc thấy Lam Vương nhìn chằm chằm Dạ Tuyết thì hắn đã đoán ra được, nhưng hiện tại hắn cần nhìn tình huống một chút.
34 Thân pháp Huyền phẩm!
Mấy vị trưởng lão biết hàng đều kinh hãi nhìn nhau, không ngờ rằng trong tông môn lại lòi ra một cái đệ tử sở hữu huyền kỹ Huyền phẩm từ bên ngoài.
35 Tác Giả: Như đã hứa, hôm nay 2 chương xD
Lương Hầu thở hồng hộc, trừng mắt nhìn Dạ Tuyết. Hiện tại, trong người hắn đã gần cạn huyền khí. Hắn trút hết tất cả vào một chiêu Trảm Phá Long Tâm kia, nhưng lại bị Cương Thủy Thức của Dạ Tuyết đánh phá, bản thân hắn còn bị thương nữa.
36 Phập!
Hắc thủ xuyên qua người Triệu Tôn. Một khắc sau, một đạo kình lực khủng khiếp tạt qua, đánh nát một phần bên trái thân trên của Lam Vương. Hắn bị oanh bay, tặc lưỡi một cái rồi hóa thành ma khí chui vào lòng đất, trong tích tắc liền trốn mất dạng không để lại chút dấu vết.
37 Cổ Tước nhìn lại thì thấy một đôi lão nhân đang tiến đến. Một người là nam, dáng người cao ráo, người kia là nữ, thấp hơn đồng bạn một cái đầu, nhưng nét mặt rất uy nghiêm.
38 Tác Giả: Lâu quá không có sắc, giờ có thêm chút. Mấy a e thông cảm chưa có sắc vs ghệ mới, cần phải xây dựng thêm một chút.
-Nghịch thiên đảo huyền căn!
Tôn Văn cùng sư muội kinh hô.
39 Cổ Tước đè tỷ tỷ lên giường, mút môi lưỡi nàng đến thỏa mãn rồi lại hôn liếm cổ và vai nàng. Dạ Tuyết mới tắm trước đó không lâu, làn da ngọc ngà còn vương lại mùi hương như hoa rất quyến rũ.
40 Qua mấy ngày tiếp theo, Vân Kỳ có đi ra ngoài truy tìm một chút, nhưng do ma khí không phải là vật có sự sống, nó chạy đi không để lại chút dấu vết nào, nàng muốn truy lùng cũng không thể, đành trở về, tạm thời an phận làm tiểu thị nữ.