21 CHƯƠNG 21
Kim Tại Trung hiện tại đã quen với việc trước khi ngủ nhìn thấy Trịnh Duẫn Hạo, lúc tỉnh dậy chỉ có chiếc giường trống trải. Từ trên giường ngồi dậy, vô tình quay đầu, Kim Tại Trung liền nhìn thấy tờ giấy ghi chú trên tủ đầu giường:
“Hôm nay A Dũng và A chí sẽ dạy cậu những thứ cậu nhất định phải học”.
22 CHƯƠNG 22
Vào buổi trưa, cảm giác đầu tiên của Kim Tại Trung khi nhìn thấy Hà Phương trong truyền thuyết, chính là đực mặt ra! Cậu thật sự không thể tin người trước mặt là người đã xăm hình cây tường vi lên xương quai xanh của cậu.
23 CHƯƠNG 23
Xuống giường bỏ đĩa vào đầu máy, lúc nhìn thấy hình ảnh hiện lên trên màn hình TV, trong hai giây đó Kim Tại Trung cảm thấy không thể tin được.
24 CHƯƠNG 24
Nghe tiếng nước trong phòng tắm, Kim Tại Trung nhắm mắt lại, nằm trên giường hoàn toàn không muốn cử động. Hôm nay Trịnh Duẫn Hạo khiến cậu ăn không tiêu, ngủ thêm một buổi chiều cho rồi.
25 CHƯƠNG 25
Cảm thấy trên mũi hơi nhột, Kim Tại Trung chau mày, đưa tay rờ rờ mũi, mặt núp vào nơi ấm áp. Nhưng chưa được một lát, bên tai lại cảm thấy nhột nhột, khó chịu đưa tay lên vỗ một cái “bốp!” một tiếng, khiến cho Kim Tại Trung liền mở mắt, sau đó liền nhìn thấy khuôn mặt của Trịnh Duẫn Hạo cùng mu bàn tay đang ửng đỏ gần đó.
26 CHƯƠNG 26
Mở to mắt, đầu vẫn còn choáng váng, Kim Tại Trung phát hiện phát hiện mình đang nằm trên một sàn bê tông không được sạch sẽ cho lắm. Không lâu sau, một đôi giày da xuất hiện trước mặt cậu, tiếp đến cằm bị người ta nắm lấy, cả thân thể liền bị kéo ngồi dậy.
27 CHƯƠNG 27
“Tiếng gì thế?”
Hai người nam nhân nhìn về phía Kim Tại Trung.
“Ui da…A…”
“Uy, ngươi làm sao?”
Hai người đi về phía Kim Tại Trung đang ôm bụng đau đớn.
28 CHƯƠNG 28
Hồng bang trong thời gian một đêm sụp đổ, tạo nên trên đạo một chấn động lớn, các loại tin đồn lần lượt xuất hiện. Đồn đại được nhiều người tin nhất chính là: Hải lam tường vi bị Châu Lập Bình bắt đi, nên đã khiến cho cả bang bị sụp đổ.
29 CHƯƠNG 29
Đi lên lầu hai, tay đặt lên nắm cửa phòng ngủ một phút lại bỏ ra, xoay người đi lên sân thượng. Lúc Trịnh Duẫn Hạo nhẹ nhàng đi lên lầu, Kim Tại Trung đang ngồi bên hồ, một tay đưa xuống hồ chạm vào ảnh phản chiếu của mình.
30 CHƯƠNG 30
Trịnh Duẫn Hạo đang ngồi trên ghế sopha của phòng nghỉ, nhìn mười bức ảnh do Dương Húc Huy đưa, mày càng ngày càng nhíu lại. Bỏ những bức ảnh xuống rồi đứng dậy.
31 CHƯƠNG 31
Đại ca là vì lí do này mới đem cậu ta về đúng không?
“Ta hiểu được, em gái làm nũng với mình quả thật là một việc hạnh phúc. ”
“Ngươi cũng có em gái? Sao không nghe A Chí nói qua?”
“Cũng không có gì, cũng đều là chuyện trước đây.
32 CHƯƠNG 32
Ngón tay của nam nhân cởi bỏ nút áo, ngón tay chạm vào cơ bắp chắc nịch, tay của Trịnh Duẫn Hạo nắm lấy cánh tay đó đẩy ra.
“Ngươi biết ta từ trước đến nay không thích nói nhiều.
33 CHƯƠNG 33
“Đại ca cẩn thận!!”
Nhưng lúc Đặng Dũng la lên cái thứ dài dài đó lại bò nhanh về phía tay phải cầm súng của Trịnh Duẫn Hạo cắn một phát.
34 CHƯƠNG 34
“Ta sợ khiến ngươi bị thương. ”
“…. Ân. ”
Dựa vào trong lòng Trịnh Duẫn Hạo, Kim Tại Trung cúi thấp đầu, mặt đỏ lên. Cả hai đều im lặng một lúc lâu, Kim Tại Trung nắm chặt các ngón tay không biết nên tiếp tục ở trong vòng tay của hắn hay chui vào trong chăn nằm.
35 CHƯƠNG 35
“Hôm nay trăng rất sáng, rất đẹp, khiến cho ta nhớ đến một chuyện lúc cao trung. Cao trung ta chỉ học một năm, gặp được một giáo viên ngữ văn rất tốt.
36 CHƯƠNG 36
“Đại ca đâu?”
Dương Húc Huy vừa đến định báo cáo với Trịnh Duẫn Hạo, lại không tìm thấy người.
“Đại ca đến vườn sau tìm Kim thiếu gia.
37 CHƯƠNG 37
Sau khi Kim Tại Trung trở về toà nhà chính, ngồi dưới sảnh một lát, xem thời gian thấy Trịnh Duẫn Hạo gần về, những ngày nay hắn đều về sớm hơn, sau đó đi vào phòng ngủ.
38 CHƯƠNG 38
Bang Băng Diễm có quan hệ không tệ với những cảnh sát cấp cao, nên những rắc rối từ phía cảnh sát đều rất ít, nhưng dường như lần này cả hai bên đều xảy ra vấn đề gì đó, Trịnh Duẫn Hạo chưa về được vài ngày, Bang Băng Diễm liền liên tục xảy ra rắc rối, bị cảnh sát “hỏi thăm”, nhưng lại không phải trực tiếp kiếm chuyện với Bang Băng Diễm.
39 CHƯƠNG 39
Tản bộ sau khi ăn là việc rất thoải mái, đặc biệt là ở những con phố ít người.
Nhịp chân của Kim Tại Trung rất chậm, Tân Tử Phong đi bên cạnh không làm phiền cậu.
40 CHƯƠNG 40
Lúc Kim Tại Trung từ phòng tắm bước ra, Trịnh Duẫn Hạo đã xuống lầu. Sau khi thay quần áo định xuống lầu lấp đầy cái bụng rỗng, trong ngăn kéo của chiếc tủ đầu giường truyền đến một âm thanh, Kim Tại Trung nhanh chóng đi đến lấy điện thoại ra, nhìn số hiển thị trong máy rồi bắt lên nghe, ngạc nhiên khi nghe thấy một giọng khác.