Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Cầu Ma Chương Thứ Tám Trăm Hai Mươi Lăm: Chín Vạn Chín Ngàn Mét (tt)

Chương trước: Chương Thứ Tám Trăm Hai Mươi Lăm: Chín Vạn Chín Ngàn Mét



“Trùng kích mười vạn bia đá thất bại thì sẽ khiến bia đá thoái hóa ư?” Tô Minh khẽ nói.

“Chắc ngươi nhận ra chỗ ích lợi tiến vào thế giới bia đá rồi, bởi vì thế giới của ngươi là khung ra từ ký ức bản thân ngươi, nên càng tiện cho cảm ngộ, cũng sâu sắc hơn. Vậy nên tu vi trong thế giới bia đá có thể tăng cao, chỉ cần không sợ bị tiêu trừ thì rất nhiều người lựa chọn trùng kích mười vạn mét, tiếp tục chìm đắm trong thế giới bia đá, khiến cảm ngộ của mình càng sâu sắc. Nhưng cho dù không muốn như vậy thì cũng hết cách thôi, bởi vì đạt đến chín vạn mét không quá khó, từ xưa đến giờ có thể khiến bia đá lên đến chín vạn mét đâu đâu cũng có. Nhưng từ chín vạn đến mười vạn là một bình cảnh, đối với bất cứ ai đều như thế, nếu muốn bước qua...khó, cực kỳ khó khăn. Tính cả lần phía trước, ta tổng cộng qua bốn lần bình cảnh. Ba lần trước ta không xông mà là từ bỏ, đang chờ vợ mình. Nàng đi rồi ta thử xông một lần nhưng thất bại.” Chu Khang nhìn Tô Minh, thanh âm bình tĩnh.

“Thất bại là phải bắt đầu lại lần nữa, như là một luân hồi vòng đi vòng lại. Người có thể vượt qua bình cảnh rất ít, cực kỳ ít...” Chu Khang nhắm mắt lại.

Tô Minh im lặng, nhìn bia đá hai vạn mét của mình. Lúc trước trong lòng hắn luôn có nghi hoặc giờ đã có được đáp án rồi. Lần đầu tiên hắn ra khỏi bia đá nhìn nó trở thành vạn mét, thì do dự loại truyền thừa thần nguyên này hình như...không khó lắm. Nhưng tại sao có nhiều người thất bại, chỉ có số ít mới đột phá mười vạn mét, hiện giờ hắn đã hiểu.

“ Gần đây chắc có không ít người đến, ngươi...nếu có thể mau chóng đạt được mười vạn mét thì mau lên đi.” Tô Minh nhìn Chu Khang nhắm mắt, trầm giọng nói.

Chu Khang không nói câu nào, vẫn khép mắt.

Xung quanh đôi khi lóe ánh sáng, có người bước vào thế giới bia đá, cũng có người từ bên trong bước ra. Tô Minh chú ý đến bia đá ông lão mà hắn cùng Chu Khang thiết kế tiêu diệt giờ đã bị người khác chiếm lấy, độ cao hơn một vạn mét.

Mấy ngày sau Chu Khang lại vào trong thế giới bia đá, Tô Minh cũng chọn đi vào.

Thời gian trôi qua, Tô Minh ở trong thế giới bia đá trở lại lúc hắn thành Man Thần, trở lại khi ở Ô Sơn, trở lại nơi hắn trải qua Vu Man đại chiến, trở lại khi hắn mới bước vào Thiên Hàn tông.

Từng lần trải qua, cảm ngộ, giết chóc, phù văn trong mắt phải của Tô Minh ngày càng nhiều bóng chồng, khiến mắt phải như ẩn chứa khung trời, có lực lượng khiến hắn thấy rất sợ hãi.

Lực lượng này không phải hắn có được từ cảm ngộ mà là năm tầng hư, hắn dùng mắt nhập bia đá thì tự nhiên có được.

Bất giác Tô Minh tại đây qua sáu mươi năm, trong sáu mươi năm có hơn ba vạn người bước vào, đến thế giới này, trở thành một trong người có được thần nguyên.

Trong ba vạn người có nam có nữ, cơ hồ đều đến vì truy sát Tô Minh. Tại đây họ trông thấy Tô Minh, có người lựa chọn ra tay, nhưng nhiều lần chết đi thì số người còn lại nhận ra ý chí chỗ này, dù bất đắc dĩ nhưng đành từ bỏ ý định.

Tuy nói đôi khi có người đến nhưng Tô Minh không thèm để ý, thậm chí không né tránh, hễ có thần thông nào rơi trên người hắn là đối phương chết chắc.

Dần dần mấy người thâm niên tại đây cũng nhận ra Tô Minh khác biệt, họ vui vẻ nhìn chỗ này xảy ra mọi chuyện, dù sao chỉ cần chết một người là tương đương với trống một bia đá, có người mới đến lựa chọn hàng đầu sẽ là bia đá đó, họ tự nhiên ít đi một lần lựa chọn tử vong.

Ba vạn người đến đại biểu có người tương ứng chết đi, xung quanh các bia đá dần bị từng cái tên mới thay thế người đi trước, đôi khi xuất hiện cái chết, khiến người tại đây cảm nhận áp lực chưa từng có.

Không ngừng có người thử xông bình cảnh mười vạn mét, nhưng trong sáu mươi năm nay không ai thành công.

Vẫn như cũ có người từ bên ngoài bước vào, Tô Minh thậm chí có mấy lần cảm giác nguy hiểm chết chóc mãnh liệt, tuy cuối cùng nguy hiểm tan biến nhưng vài lần đó đủ khiến hắn thấy áp lực.

Bia đá của hắn lên đến sáu vạn mét thì biến gian nan, thậm chí cần mấy chục lần dung nhập vào thế giới bia đá mới khiến bia đá tăng mấy ngàn mét.

Khi sáu mươi năm qua đi, Tô Minh rốt cuộc khiến bia đá cao lên đến chín vạn chín ngàn mét, cùng lúc đó bia đá của Chu Khang cũng lên tới chín vạn tám ngàn mét.

Đây là lần thứ hai trong sáu mươi năm Chu Khang có được độ cao như vậy, là lần thứ sáu trong đời gã.

“ Ngươi và ta quen nhau sáu mươi năm, đối với sinh mệnh như chúng ta thì sáu mươi năm rất ngắn, nhưng với người thường thì có lẽ một năm chính là cả đời. Hôm nay bia đá của ngươi đạt được độ cao như vậy, tiếc là ta không thể nói ra kinh nghiêm trong bình cảnh mười vạn mét, đây là hạn chế phép tắc ở chỗ này, chỉ có thể... Chúc ngươi thành công!” Chu Khang nhìn Tô Minh, hít sâu rồi giơ tay phải ấn trên bia đá, bóng dáng biến mất.

Tô Minh nhìn bia đá chín vạn chín ngàn mét của mình, trong sáu mươi năm hắn gần như nhìn thấy một nửa người ta, từng khuôn mặt chết lặng, từng ánh mắt âm trầm chớp lóe, hận đối phương nhanh bị người mới thay thế, khiến bản thân mình giảm bớt xác suất chết, tỏ rõ chỗ này tàn tàn khốc.

Còn có một ngàn người đạt đến bia đá mười vạn mét trong sáu mươi năm có một số trở về từ bên ngoài, hiển nhiên là kỳ hạn đến gần, phải tiếp tục dấn sâu vào hơn.

Tô Minh lắc đầu, ngồi xếp bằng, đôi mắt nhìn bia đá, hắn chú ý đến xung quanh có nhiều người đánh giá mình, hắn đã quen với ánh mắt như thế. Dù sao so với người khác thì hắn chọn năm tầng hư khác hẳn mọi người, tất nhiên sẽ bị chú ý, cộng thêm trong sáu mươi năm hễ xuất hiện người mới thì đôi khi có kẻ xuống tay với hắn, muốn không bị chú ý cũng khó.

Một lát sau bia đá trước mặt Tô Minh xuất hiện vòng xoáy, vòng xoáy ầm ầm chuyển động, thân thể hắn nhanh chóng biến mơ hồ đến khi mất hẳn.

Khi tầm mắt của Tô Minh lại rõ ràng thì hắn liền tỏa ra thần thức quét xung quanh. Đây là một mảnh trời sao, ở phía trước không xa lắm có một tu chân tinh, tinh cầu màu vàng tỏa ánh sáng lóng lánh.

“Kẻ có được thần nguyên của lão phu nếu khiến bia đá đạt đến mười vạn mét thì phải qua thử thách này, nếu thành công ngươi sẽ được một phần lực lượng thần nguyên của lão phu. Nếu thất bại thì mọi chuyện trở lại từ đầu. Phía trước có viên tu chân tinh là quê hương của lão phu. Ở đó có thần nguyên của lão phu, lấy được hay không phải xem tạo hóa của ngươi! “

Trong đầu Tô Minh vang vọng thanh âm tang thương của Tuế Trần Tử.

“ Ngươi có thể dùng mọi thủ đoạn, chỉ cần lấy được thần nguyên! “

Thanh âm tang thương của Tuế Trần Tử dần biến mất, Tô Minh ngẩng đầu, mắt chợt lóe. Đặc biệt phù văn trong mắt phải Tô Minh có bóng chồng tầng tầng, trông rất quái dị, hắn tiến tới trước, biến thành sao chổi bùm một tiếng bay nhanh hướng tu chân tinh trước mặt.

Tốc độ của Tô Minh ngày càng nhanh, chớp mắt xẹt qua trời sao, đến gần tu chân tinh tỏa ánh sáng vàng. Theo hắn tới gần, uy nhiếp cường đại từ tu chân tinh tỏa ra, khiến màn sáng vàng ngoài tinh cầu trở thành biển vàng, khiến tốc độ của hắn chậm bớt nhiều.

Loading...

Xem tiếp: Chương Thứ Tám Trăm Hai Mươi Sáu: Tu Chân Tinh Màu Vàng

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?


Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Thể loại: Tiên Hiệp

Số chương: 593


Mỹ Nhân Thụ Dạy Dỗ Hằng Ngày

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 6


Thiên Thần Băng Giá - Angel Ice

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 76


12 chòm sao và lớp Z

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 30