81 Nghe thấy cái tên này, Ôn Vãn cũng chỉ là hơi hơi sửng sốt, trở lại Thanh Châu lâu như vậy cô không có ý muốn biết tin tức của đối phương, chỉ cần biết cô ta bị trừng phạt nghiêm khắc là đủ rồi.
82 Ôn Vãn nhìn người phụ nữ xinh đẹp bỗng nhiên xuất hiện trước mặt mình, khuôn măt được trang điểm đậm nhạt rất phù hợp, mái tóc quăn cùng vòng eo quyến rũ, trên người mặc váy ngắn màu đen bao lấy đôi chân dài vô cùng mê người.
83 Hạ tiên sinh thật sự là danh chính ngôn thuận ăn hết cơm nhão. Hạ thị là người miệng cọp gan thỏ, thật ra thì chuyện phá sản đã nằm trong dự đoán của anh, sớm vài năm là do Hạ Phong liên tục chống đỡ, cuối cùng do Hạ Uyên cố chấp, anh dứt khoát thuận nước đẩy thuyền chuyển cục diện rối rắm cho Hạ Uyên.
84 Khi Hạ Trầm trở về nước mới biết vào tiệc mừng thọ của Chu Nhĩ Lam, Ôn Vãn bị trật chân, vết thương ở cổ chân có hơi nặng, hôn lễ có thể phải dời sang ngày khác.
85 Đêm trước hôn lễ, Ôn Vãn cứ trằn trọc mãi không thể nào ngủ được, dựa theo phong tục quê nhà thì đêm nay cả hai không thể gặp nhau được, vì vậy cô đã sớm bị Lâm Hữu Trân đón về nhà rồi.
86 Xem chừng được hai ba chuyện (Ngoại truyện cục cưng)
Người bạn nhỏ Hạ Cẩn Hành được sinh ra vào mùa xuân năm sau, cục cưng xem như là hiểu chuyện không giày vò gì cả, Ôn Vãn được đẩy vào phòng sinh không bao lâu liền truyền đến tiếng khóc lanh lảnh của trẻ con.
87 Editor: Linh Đang
Tiêu Tiêu vừa quay lại tòa soạn đã bị đồng nghiệp tốt Tiểu J kéo đến một bên kề tai nói nhỏ: “Lisa đến rồi, còn dẫn theo một người đàn ông.
88 Tiêu Tiêu phản xạ có điều kiện cúi đầu, ở chính giữa, vừa đúng một cúc áo trước ngực bị rơi ra, áo ngực hoa văn đen đều có thể thấy rõ ràng, khe rãnh sâu hút phập phồng theo những động tác vô cùng dụ hoặc.
89 Hai ngày tiếp theo Tiêu Tiêu cũng chưa gặp qua Hạ Uyên, không thấy được sát tinh, đương nhiên là cô rất nhàn hạ vui mừng, làm việc gì cũng dốc hết mười phần sức lực.
90 Ngày hôm sau Tiêu Tiêu mới nghe nói Lưu tổng bị xuất huyết dạ dày, nửa đêm được đưa đến bệnh viện cấp cứu. Đáy lòng ngoại trừ có vài phần ngoài ý muốn, thì có một loại cảm giác khẩn trương khó gọi tên, đáy lòng xuất hiện điều gì đó y như thật, nhưng lại không dám nghĩ đến.
91 Thái độ của Tiêu Tiêu đối với Hạ Uyên có chút thay đổi, chuyện này rất nhanh đã bị mọi người phát hiện.
Trược kia có thời gian hai người luôn đối đầu gay gắt ai cũng không nhượng bộ một chút, mọi người ở trong văn phòng cảm thấy lo lắng, nhưng nếu bây giờ có ý kiến bất hòa, Tiêu Tiêu cũng có thể nén lại tính tình để nghe người kia nói rõ nguyên nhân.
92 Không biết những người trước có phản ứng gì khi nhận được điện thoại của bạn trai cũ gọi đến, nếu như người này không phải Đỗ Lâm Trạch, có lẽ Tiêu Tiêu cũng không có chút do dự ném điện thoại trên ghế salon.
93 Hạ Uyên chạy xe tới bờ sông, hai người im lặng ngồi trong bóng đêm.
Không khí ban đêm mỏng manh lạnh lẽo, trên người cô khoác áo khoác ngoài của anh, còn anh chỉ mặc chiếc áo lông Cashmere mỏng manh, sống lưng thẳng tắp mà ngồi, chốc lát, lúc này mới mở miệng lần nữa: “Tôi nhìn thấy cô trong một nhà phúc lợi ở California, bởi vì là người Hoa, cho nên mới hết sức để ý tới.
94 Tác giả nói vài lời: rất mệt nhọc, số từ có ít một chút, nhưng cộng thêm lời tác giả nói là gần bốn ngàn rồi, rất buồn ngủ nên đầu óc có chút rối loạn, có thể viết không được tốt lắm, ban ngày ta sẽ sửa lại lần nữa, PS: chương sau này sẽ đổi tên bạn trai trước đã xuất hiện, đổi thành Chung Lâm Trạch, cái khác vẫn như cũ O(∩_∩)O
~Phía dưới là chính văn
___________________________________________________________________________
Trước đây, Tiêu Tiêu từng nghĩ Chung Lâm Trạch là cơn ác mộng của cả đời mình, nhưng Hạ Uyên tự mình nói cho cô biết, không phải, thật ra bắt đầu cơn ác mộng là anh mới đúng.
95 Ôn Vãn lái xe đưa Hạ Uyên tới bệnh viện, một mình Tiêu Tiêu ở nhà ngẩn người nhìn tivi, không biết qua bao lâu, trong đầu ngây ngô dại dột lại là toàn bộ hình ảnh người kia chảy máu chói mắt.
96 Hạ Uyên cởi áo khoác, lúc này Tiêu Tiêu mới thấy rõ miệng vết thương trên người anh, trên áo sơ mi màu trắng có vài lỗ hổng nhỏ hiện ra bên ngoài vết thương, dù không có khoa trương, nhưng chợt nhìn tới cũng có chút dọa người.
97 Tình huống trước mắt đương nhiên là Hạ Uyên không có cách nào để trở về công ty đi làm, do Tổng giám đốc không có ở đây, Tiêu Tiêu là Phó Tổng nên bận tối mày tối mặt.
98 Ngày hôm sau, không biết vì cái gì mà Tiêu Tiêu có chút giống như là không cẩn thận xem tới động tĩnh của Hạ Uyên, gần như là vô ý thức, mỗi khi nghe được chuông điện thoại của anh reo lên đều không nhịn được vểnh tai nghe lén.
99 Từ trước đến nay giác quan thứ sáu của phụ nữ luôn chuẩn tới mức dọa người, cho nên rõ ràng Tiêu Tiêu ngửi được mùi giấm chua, hoặc nói rõ ràng là cảm giác được ý tứ trong lời nói của Mạnh Vân Khiết.
100 Sau buổi tiệc, không khí xuân gần tới, cuối cùng Hạ Uyên cũng trở về công ty đi làm. Nhưng dù vậy, ở trong công Tiêu Tiêu thấy thời gian của anh lại có hạn, hình như anh rất bận rộn, bình thường vội vàng đến mức không nhìn thấy người, cả một ngày ở công ty cũng không nhìn thấy anh.
Thể loại: Dị Giới, Xuyên Không, Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Tiên Hiệp
Số chương: 100