21 Từ phía sau Ánh Nguyệt bước lên , gương mặt cô chững chạc xinh đẹp hơn hẳn. Cô bước tới cúi đầu đưa tay ra ịch sự chào hỏi :-Đại thiếu gia , lâu rồi chưa gặp !- Quả nhiên khác với em tôi , rất vui vì gặp lại cô !Tuấn Kiệt bắt tay với Ánh Nguyệt , cô khẽ cúi đầu mỉm cười quay sang nhìn Tuấn Tú :-Làm bài tập chưa ? - Rồi ! - Đem ra coi lại đi , còn sấp hồ sơ về dự án kìa ! - Có anh 2 về rồi lo gì ? - Anh về chỉ để chơi thôi ! – Tuấn Kiệt đi xuống bàn cuối ngồi kế Thỏ con- Nghe chưa ? Mau đi học bài đi ! Ánh Nguyệt kéo nhị thiếu gia về chỗ , Ánh Nhật mỉm cười quay sang nhìn đại thiếu gia :-Cậu nè ! Sao cậu lại nói cậu về chơi chả phải cậu về giúp cho nhị thiếu gia sao ?- Nhiều chuyện quá !Tuấn Kiệt khẽ cười lấy trong cặp ra laptop màu đen , rồi bật những bản dự án lên , bên cạnh Ánh Nhật hồn nhiên nhìn vào không hiểu gì hết.
22 Về tới nhà , Ánh Nhật nhìn lên phòng của đại thiếu gia , định bước lên thì :-Đứng lại ! – giọng nói của bà Hoàng phu nhân lạnh lùng nói-Dạ…dạ. . bà gọi con ! – Ánh Nhật hỏi run- ! Ở đâu ra thói về nhà chủ mà không thưa không gởi hả ? Cô lên chức à ! Ánh Nhật quỳ xuống , tay ôm lấy má nói nghẹn :-Con không dám ! - Tốt nhất là thế , cô nên biết thân biết phận đi , cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga sao ? Ánh Nguyệt từ ngoài đi vào cùng nhị thiếu gia , thấy chị mình quỳ dưới đất liền chạy tới đỡ lên :-Bà … sao bà đánh chị ấy ? – Ánh Nguyệt bức xúc- Không những tát nó mà tát mày luôn đấy ! – bà Hoàng phu nhân vung tay tát lên gương mặt xinh đẹp của cô- Con xin bà ! – Ánh Nhật che Ánh Nguyệt lại- Bà … bà mệt rồi ! Bà đi nghỉ đi ! – tiếng nói uy lực của đại thiếu gia từ trên lầu vọng xuốngBà Hoàng phu nhân nhìn rồi khẽ nhếch môi , nói :-Cháu đau lòng à ! 2 đứa đau lòng khi ta đánh 2 chị em nó à ! - Bà…đừng vô lí ! – Tuấn Tú nói- Ta thích thế đấy , các con nên nhớ một khi bà già này còn sống thì đừng mơ 2 đứa này là con cháu dâu của nhà này ! Ánh Nhật cúi đầu ôm Ánh Nguyệt khóc , lúc này từ cánh cửa bước vào 1 chàng trai khôi ngô lịch lãm.
23 Tại sân bay , 1 hàng vệ sĩ mặc áo đen cung kính đi sau 1 chàng trai mái tóc vàng thật khôi ngô đang tiến bước ra xe với bao ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người xung quanh.
24 -Ánh Nhật em có chuyện gì sao ? – cô chủ nhiệm hỏi- Dạ , không có gì ạ ! – Ánh Nhật ngồi xuống- Gây sự chú ý ! – Khả Ngân nói Ánh Nhật e thẹn cúi đầu xuống , Ánh Nguyệt siết chặt nắm đấm trên tay chú tâm vào văn bản trên laptop.
25 --- Sáng hôm sau ---Ánh Nhật bước ra ngoài tập thể dục thì :-Ánh Nhật ! – Nguyên Khôi mỉm cười chào- Nguyên Khôi , anh thức sớm vậy ? – Ánh Nhật cười - Tập thể dục cùng em chứ làm gì ? – Nguyên Khôi nóiCả 2 vừa chạy bộ vừa trò chuyện , chạy hết cả con đường dài rồi quay về chỗ cũ.
26 Sáng hôm sau , Ánh Nhật mặc đồng phục đi xuống nhà bếp. -Chào buổi sang tốt lành , cô chủ ! – các người hầu cúi đầu- Buổi sáng tốt lành , em yêu ! – Nguyên Khôi ôm eo cô- Chào anh , buổi sang tốt lành ! – Ánh Nhật kéo ghế ra ngồi- À…dọn đồ ăn lên đi ! – Ánh Nhật kéo ghế ngồi đối diện côCô người hầu dọn dồ ăn lên , Ánh Nhật im lặng dùng bữa , Nguyên Khôi nhìn cô mỉm cười lấy khan giấy lau ngay khóe miệng cô.
27 Sáng hôm sau , Ánh Nguyệt thức dậy , đầu cô đau âm ỉ, cô dựa vào thành giường rồi nhìn ra cửa sổ. Bỗng cánh cửa mở ra , cô người hầu bước vào. - Thưa cô chủ , cậu nói hôm nay cô hãy nghỉ học bảo cô ăn xong ra vườn gặp cậu ! - Được rồi , cám ơn chị !Nguyên Khôi ngồi sau vườn , tay anh cầm lấy bức ảnh mà nhìn , anh nhớ về vết bớt của cô và lời mẹ kể rằng thực ra cậu có 2 đứa em song sinh nhưng bà sơ ý thất lạc 2 đứa nhỏ nhưng dấu hiệu nhận biết rất dễ vì sau lưng cả 2 đứa bé có cái bớt hình con bướm.
28 Tối đến khi cả nhà dùng bữa xong , bà Mỹ Lệ kéo 2 cô công chúa nhỏ lên phòng lấy trong tủ ra 2 hộp quà đưa cho 2 người. -Mẹ. . đây là gì ? – Ánh Nhật nói- 2 đứa mở đi ! – bà mỉm cườiCả 2 mở hộp quà ra , bất ngờ nhìn vào món quà bà tặng , Ánh Nhật nói :-Mẹ.
29 Ánh Nguyệt đi qua nhị thiếu gia một cách lạnh lùng , dứt khoát. -Đừng đi ! – Tuấn Tú nắm lấy tay cô - Tôi không phải con rối của cậu ! Bỏ ra đi ! Ánh Nguyệt bỏ đi , Tuấn Tú im lặng bỏ đi lên phòng tim cậu đau đớn.
30 Buổi tiệc kết thúc , Tuấn Kiệt chở Ánh Nhật về ngôi biệt thự ngoài ngoại ô do ông bà Stani chuẩn bị. Xe vừa lại ở sân , Tuấn Kiệt nhanh chóng xuống xe đi nhanh vào nhà.
31 Ánh Nguyệt nhìn người ngồi trước mặt rồi nở nụ cười nhẹ nhàng. - Tớ rất cám ơn nhưng trái tim của tớ lỡ trao cho anh ấy ! Không thể nào bỏ ra được !- Tớ không cần biết , tớ sẽ không bỏ cuộc ! Suốt 10 năm nay bên Thụy Sĩ tớ vẫn luôn dõi theo cậu !Ánh Nguyệt nhìn anh , trên mặt phản phất nỗi buồn nhẹ rồi cũng nở ra nụ cười :- Cám ơn cậu ! Huy Khánh mỉm cười , rồi cùng cô nói chuyện với nhau vui vẻ.
32 Ngày đầu tiên của tuần trăng mật , Tuấn Kiệt đã chuẩn bị mọi thứ vô cùng hoàn mĩ từ bữa ăn sáng , cả 2 đi xuống nhà hàng cùng nhau ăn , Ánh Nhật nhìn anh rồi hỏi : -Anh.
33 3 ngày hôm sau – -Chị. . chị thật sự sẽ đi gặp anh ta sao ? – Tyna nhìn Ánh Nguyệt - Chị. . phải làm sao bây giờ. . ? – Ánh Nguyệt nhìn ra bầu trời hoàng hôn - Chị… em không biết 2 người có chuyện gì nhưng nếu chị đã yêu anh ấy như vậy thì.
34 ---1 tháng sau --- Tại sân bay ,1 cặp vợ chồng son vô cùng hạnh phúc nắm chặt tay nhau đi ra sảnh. -Chị. . chị ơi ! – giọng nói trong trẻo vang lên Ánh Nhật quay mặt nhìn 3 người trước mắt liền mừng rỡ chạy tới ôm 2 cô em.
35 Vài ngày sau , mọi thứ đi vào dự kiến của Tuấn Kiệt. Ánh Nhật nhìn quanh căn phòng , cuộc sống hiện giờ của cô rất là hạnh phúc , cả ngày được cậu yêu thương quan tâm khiến cô như đang mơ.
36 Ngay sah đó , từ trên lầu đi xuống là mẹ con Thúy Diễm. . - Chị. . Chị vào ăn sáng , em kêu người chuẩn bị ! - Không cần đâu em , sắp trễ giờ rồi đi thôi con ! - Thúy Diễm kéo tay Minh Kiệt đi - Nhưng thăng bé chưa ăn thì làm sao mà học ! - Cháu có thể ăn trong trường ! Đi thôi mẹ ! Minh Kiệt nắm lấy tay Thúy Diễm đi nhanh ra xe :- Em nói chị rồi , chị làm như vậy cô ta sẽ không xem trọng chị đâu ! - Ánh Nguyệt bảo - Không sao đâu !! - Ánh Nhật nhẹ cườiLúc này , Huy Khánh bước ra ôm eo Ánh Nguyệt nói nhẹ :- Hôm nay ta đi thử đồ cưới đó em yêu ! - Thế thì Tuấn Tú với Ngọc Huyền đi chung đi nào , các em cũng tổ chức lễ cưới mà ! - Ánh Nhật mỉm cười- Vâng ! -Tuấn Tú gật gùChiếc xe chạy tới studio nổi tiếng cả nước , Ánh Nhật mỉm cười nhìn 2 cặp đôi lựa đồ cưới , Tuẫn Kiệt và Ánh Nguyệt vào thử đồ bước ra thì.
37 Tiếng còi xe cứu thương vang lên inh ỏi , trên băng ca , 1 cô gái mặt trắng bệch tà váy toàn là máu. Chiếc xe đưa vào phòng cấp cứu. . từng giây từng phút trôi qua.
38 Những ngày hôm sau , đúng như lời Ánh Nguyệt nói , công ty hàng đầu S&A liên tục giảm cổ phiếu. . Khiến cho gia đình Hoàng Dương rối lên :- Ta muốn nghe giải thích ! - bà Hoàng phu nhân nhìn - Thật ra là chị dâu đã xảy thai ! - Tuấn Tú nói chậm rãi- Sao ? - mẹ Tuấn Kiệt hoảng- Và chuyện này đã đến tai của gia đình Stani ! Họ muốn huỷ diệt tập đoàn ta ! - Tuấn Tú nói cẩn trọng- Sao có thể được ? Tuấn Kiệt đâu ? - Anh ấy chưa xuất hiện ! - Cháu sẽ không để chuyện phá sản xảy ra đâu , thưa bà ! - cánh cửa mở ra Thuý Diễm bước vào- Thuý Diễm ! Tất cả mọi người ngớ ra nhìn cô đang mỉm cười.
39 Những ngày sau đó , Tuấn Kiệt luôn bên cạnh chăm sóc cho Ánh Nhật. Tình cảm hai người cũng hồi phục lại : - Anh đừng bắt em ăn cháo nữa , em ngán lắm rồi đấy ! - Ánh Nhật nói- Đước rồi , vậy giờ mình xuất viện nhé ! Anh sẽ dẫn em đi ăn ! - Thương anh nhất !Lúc này , cánh cửa mở ra.
40 Cả 2 chạy vào bệnh viện ,lúc này Joy chờ đợi cả 2 ở ngoài phòng. - Mẹ sao rồi , Joy ? - Tuấn Kiệt hỏi- Mẹ không sao nhưng đầu bị va đập mạnh , máu bầm đè lên dây thần kinh khiến cho chân mẹ không đi được nữa !Ánh Nhật trợn mắt đưa tay che lại miệng.