21 Triệu quan nhân nói, thất khiếu đổ máu là vì cơ thể không chịu nổi sức mạnh của Chiến quỷ đột nhiên thức tỉnh. Người thuộc bộ tộc Chiến quỷ luôn luôn trải qua một lần sức mạnh thức tỉnh ở năm hai mươi lăm tuổi, có rất nhiều người trong bộ tộc vì cơ thể không chịu nổi sức mạnh quá to lớn đó nên đã chết.
22 Lục Thiên Kiều nằm ngay ngắn trên giường đá, hai mắt nhắm nghiền, hơi thở nhẹ nhàng. Chiến quỷ Giáp lặng im không một tiếng động đi đến bên cạnh hắn, đưa tay qua lại trước mũi hắn thăm dò, rồi đẩy hai mí mắt lên nhìn thử, lúc này mới quay đầu lại nhỏ giọng nói: “Tạm thời không nguy hiểm đến tính mạng.
23 23 tháng 7, thủ lĩnh nông binh Võ Sảng dẫn theo ba ngàn nông binh, định bức thành xông vào quan ải Gia Bình, đánh sập quan binh đóng ở quan ải. Vào cái ngày lộn xộn nhất này, Lục Thiên Kiều mang theo thánh chỉ của hoàng đế thẳng tiến tới Gia Bình.
24 Mũi tên này phóng tới, nhắm thẳng vào Thu Nguyệt, tốc độ kinh hồn, muốn tránh cũng không thể tránh được, Tân Mi bất giác nhắm mắt lại, ngay sau đó tiếng xé gió sắc nhọn gần sát bên tai nhanh chóng quay ngược trở lại rồi phóng thẳng lên không trung —— chỉ là một mũi tên cảnh cáo, bắn tới nửa đường đã đổi hướng về phía chân trời, không hề làm tổn thương bất kỳ người nào.
25 Lục Thiên Kiều ngất xỉu sau đó không tỉnh lại. Tư Lan và Lệ Diêm nhìn nàng với ánh mắt hình viên đạn, khiến nàng cảm thấy mình giống như chết đi sống lại nhiều lần…Thế là đêm đó, trong vòng mười sáu năm, lần đầu tiên Tân Mi — gặp ác mộng.
26 Ván giường sập xuống, hai người nằm trên giường tất nhiên cũng bị lọt xuống đất, đầu Tân Mi còn đập vào cạnh giường, đau đến ứa nước mắt. Một bàn tay bất ngờ nhẹ nhàng đặt lên, bao quanh đầu nàng, Tân Mi ngóc đầu lên nhìn, đó là một đôi mắt đỏ nhưng lại vô cùng dịu dàng.
27 Vào đêm hôm ấy, Tân Mi bị Lục Thiên Kiều quấn chặt trong chăn, ở trên giường lăn qua lăn lại hết một đêm. Ngày hôm sau lúc cả hai tỉnh dậy, sắc mặt trở nên trắng bệch, thần thái cứ lờ đờ, vật vờ, chả có tí nào gọi là sáng suốt minh mẫn.
28 Đêm hôm đó, trời không trăng gió thổi mạnh, yên tĩnh không tiếng động. Tân Mi thắp đèn dầu lên, trịnh trọng mở gói đồ nhỏ, bọc kín bằng vải bố mà cha đưa cho nàng, rất cẩn thận, rất háo hức lại vô cùng thành kính, nhất định phải nghiêm túc học tập kỹ xảo tuyệt mật của cuộc sống vợ chồng.
29 Một bàn tay đưa qua, không chút do dự cũng chẳng lời giải thích gì chỉ đặt trên trán nàng, Tân Mi chợt cảm thấy trái tim trong lồng ngực đập ầm ầm muốn bắn ra ngoài, hoảng hốt đến độ chân tay mềm nhũn ra.
30 Căn phòng trở nên yên tĩnh một cách lạ thường… Tân Mi cảm thấy có thể nghe rõ tiếng máu chảy dồn lên não, rồi chạy rần rần khắp cả người. Cái gọi là không còn mặt mũi nào để nhìn người khác, chính là cảm giác này sao? Nàng dùng tay che mặt, lần mò ngồi xổm xuống đất, cố gắng lật tấm ván giường lên chui vào trong.
31 Lục Thiên Kiều chở đầy lễ vật tới hỏi vợ, lúc trở về cũng chất đầy quà bánh — đám linh thú chở rất nhiều hộp, bên trong nhét toàn là bánh Trung thu Tân Hùng tặng cho, đủ các loại bánh từ tròn vuông đến những loại không biết liệt vào hình dạng gì, chất cao như núi.
32 Lúc rời khỏi Sùng Linh cốc, đã là giữa trưa ngày hôm sau, rượu của Hồ tộc đưa tới quả thực là rượu ngon trên đời, nhưng độ mạnh cũng khó loại nào sánh được, tối hôm qua Chân Hồng Sinh uống hết hai vò, say bí tỉ tới hôm nay chưa ngóc đầu dậy nổi, Tân Mi đành chỉ chào hỏi Trương Đại Hổ, rồi cưỡi Liệt Vân Hoa cáo từ.
33 Trở lại Tân Tà Trang chưa được mấy ngày thì Tư Lan tới, còn mang theo ba bộ áo cưới kiểu dáng khác nhau, nghe nói là do Lục Thiên Kiều tự tay chọn lựa.
34 Vừa kéo vừa đẩy, cả hai người cùng bị đẩy ngã vào bên trong, Lục Thiên Kiều nhận thấy sự lựa chọn của người đang đứng trước hắn, cảm nhận được sự đồng ý của nàng.
35 Nghe nói rằng, tiêu chuẩn của một người vợ thật sự hiền lương, xuất sắc, thì ngoại trừ việc trên thông thiên văn dưới tường địa lý, tinh thông ba trăm sáu mươi lăm loại võ nghệ, kèm theo kỹ thuật thượng thừa ở trên giường, thì còn phải có biệt tài nấu nướng kinh thiên động địa, khiến cả quỷ thần cũng phải khiếp sợ.
36 Vào thời điểm gần đến cuối năm, một trận tuyết đầu mùa thật lớn đã phủ xuống hoàng lăng, vở kịch của Triệu quan nhân cũng hoàn thành được phân nửa. Nghe nói câu chuyện mới toanh này được lấy cảm hứng từ chuyện tình yêu của Tướng quân và Tân cô nương, lại đặc biệt được chính lão Triệu phóng tác, cố ý thêm thắt gia vị khiến cho nó vô cùng cảm động, gay cấn và xúc động, có thể nói rằng đây là tác phẩm kinh điển nhất và đắc ý nhất trong mấy năm gần đây của Triệu quan nhân.
37 Cả thế giới như sôi trào, quay cuồng, nhảy múa cuồng loạn. Tất cả mọi thứ trước mắt đều biến thành màu đỏ tươi như máu, hắn không nhìn thấy gì, không nghe được gì, chỉ có cơ thể đang nằm trong lòng hắn là chân thật và mềm mại.
38 “Biểu hiện của tướng quân rất bình tĩnh, không thấy có gì khác thường. Mi Sơn quân bóp tim gãi phổi vô cùng tò mò, thật sự muốn biết trong tờ giấy kia viết gì! Đây chính là nỗi bi ai của những tiên nhân bà tám như y…Lục Thiên Kiều đọc rất lâu, bỗng nhiên vo tròn tờ giấy lại, cất vào trong ngực áo.
39 Chỉ nhớ là sau khi Tư Lan bị trọng thương vừa tỉnh lại, mở mắt ra đã nhìn thấy Tân Mi đứng bên giường, thì phản ứng đầu tiên là giận tím ngắt mặt mày.
40 Lục Thiên Kiều không trở về bộ tộc Chiến quỷ, lúc này hắn đang ở trên chiến trường, đang tràn ngập trong mùi vị thuốc súng, những nông binh còn sót lại bị binh lính mặc giáp sắt bao vây, vội vã tìm đường tháo chạy khắp chung quanh.