41 Vầng trăng treo trên bầu trời cao cao. Lục Thiên Kiều ngồi trên hàng lan can xù xì, không biết vì sao đột nhiên lại nghĩ đến chuyện này, trong lòng bỗng chốc dâng lên tình cảm mong đợi pha lẫn nhớ nhung.
42 Canh cá ở trong nồi đã sôi lục bục, từng lớp bọt lăn tăn nổi lên trắng đục như sữa, trong căn phòng bếp bé nhỏ tràn ngập một mùi hương nồng nàn, thơm ngát.
43 Con ngựa đen đứng trên đỉnh núi phủ đầy tuyết trắng tinh, y phục của Lệ Triều Ương dường như còn trắng hơn so với băng tuyết. Hôm nay, bà không ngồi trong xe ngựa, mà lẳng lặng đứng tại dưới tàng cây đọng đầy tuyết, chắp tay sau lưng không biết đang nghĩ gì.
44 Lệ Triều Ương cũng không đuổi theo. Sự thật là cho dù có ai truy đuổi cũng vậy, ai cản trở cũng thế, vì hắn đã hoàn toàn không bận tâm nữa. Đối diện vách núi cheo leo là quan ải Trường Canh, với khoảng cách vài chục trượng như vậy mà hắn chỉ nhẹ nhàng vọt lên một cái đã vượt qua.
45 Thi thể Lệ Triều Ương bị phong ấn trong băng, được Lệ Mẫn đưa tới quan ải Trường Canh lúc đêm khuya. Lúc đó Tân Mi đang ngủ say, hoàn toàn không hay không biết mọi động tĩnh xung quanh.
46 Đám tiểu yêu quái trong hoàng lăng chẳng hề cảm giác được nguy cơ đang kéo tới, cả đám dắt díu nhau trốn trong hầm mộ trong lòng đất mấy ngày, vừa phải chịu đựng bầu không khí ngột ngạt lại cộng thêm hiểm họa trong dự đoán chẳng thấy đâu, thế là cả đám lại kéo nhau trồi lên mặt đất, tiếp tục nhao nhao, ầm ĩ, cãi nhau ỏm tỏi cả ngày.
47 Khoảng cách xa xôi nhất trên đời này không phải là sự sống và cái chết, mà là ta luôn ở bên cạnh nàng, nhưng nàng lại không hề biết ta yêu nàng tha thiết…Mi Sơn quân không thể nhớ nỗi mình đã lặp đi lặp lại hết bao nhiêu lần câu thơ vô cùng trí tuệ, uyên thâm trong quyển sách kia, lúc đọc được những câu này y chỉ cảm thấy trái tim mình bị đâm lủng một lỗ, nước mắt trào ra tuôn rào rào ướt nhẹp cả vạt áo.
48 Kết quả, ngày hôm đó Mi Sơn quân cũng không ở lại ăn cơm, y giống như một vai phụ không chút thu hút lò dò lặng lẽ lên sân khấu, cũng không biết y đã im hơi lặng tiếng đi mất khi nào mà chủ không biết, khách chẳng hay, chỉ khẽ phất phất tay áo, rồi mất tăm mất tích tự lúc nào.
49 Chính xác mà nói thì Lệ Triều Ương là “Chợt tỉnh lại”, chứ chưa thực sự tỉnh lại. Dựa theo phương pháp pha chế thuốc giải của tên đại sư dỏm đưa cho, trong đó có vô số tên nguyên liệu Lục Thiên Kiều quả thực mới nghe lần đầu, phải đi hỏi Mi Sơn quân mới kiếm được đầy đủ.
50 Đó là ba ngày sau đám cưới, lần đầu tiên Tân Mi không thèm dậy sớm rửa tay hầm canh, mãi đến lúc Lục Thiên Kiều đi rèn luyện gân cốt ở trên đài xong xuôi, trở lại phòng ngủ, vẫn thấy nàng giữ nguyên tư thế ban đầu, quấn chặt chăn mền, mặt mày ngơ ra.
51 (Một mối tình cảm động nhất trong lịch sử, khiến hàng ngàn vạn người rơi lệ, Triệu quan nhân đã dốc cạn tâm huyết viết nên một chuyện tình kinh điển truyền kỳ – Oan duyên trời định.
52 Trong mắt những linh quỷ mới vào ở Mi Sơn cư thì Mi Sơn quân cũng được xem là một chủ nhân tính tình vừa ổn trọng lại vừa đáng tin cậy, ngoại trừ thỉnh thoảng y hay lên cơn động kinh một chút, lúc uống say lại khóc lóc lầm bầm gọi mãi hai tiếng cũng không biết là tên của ai, quãng thời gian còn lại y đều rất tốt, ít nhất cũng có thể dùng một câu kiêu hãnh như dáng mai gầy để hình dung y.
53 Bây giờ, thời gian cứ thế trôi đi, sáng sớm tinh mơ ở hoàng lăng. Sáng sớm ngày mới, khắp hoàng lăng tạm thời còn chìm trong yên lặng và an bình. Tân Hùng vẫn là người thức dậy sớm nhất, đứng trước phòng tập võ luyện khí; vợ chồng Ánh Liên và Gấu thúc thúc tiếp tục ân ái; Triệu quan nhân thức trắng nguyên đêm đứng trước cái hang chuột của mình, chờ đợi thần linh cảm đại giá quang lâm; Tư Lan bận rộn chuẩn bị điểm tâm trong bếp; Đào Quả Quả … Đào Quả Quả đứng trước phòng Lục Thiên Kiều và Tân Mi, bồi hồi, gấp gáp đến độ tay chân luống cuống hết cả lên.
54 Chuyện của Phó Cửu Vân và cô gái kia Mi Sơn quân cũng có biết được chút ít, đối với mối tình của ông bạn già này, y vẫn không cho là đúng. Tất nhiên thái độ của Phó Cửu Vân với chuyện của Mi Sơn và Tân Mi cũng không cho là phải, thừa lúc cô gái kia đi tắm ở suối nước nóng, hai người lại cố sức chế nhạo nhau một phen.