21 A, đau!"
"Nhẹ, nhẹ một chút!"
"Giang Thánh Trác! Cậu nhẹ tay một chút không được sao?"
Giang Thánh Trác đang cẩn thận sát trùng và bôi thuốc cho Kiều Nhạc Hi, không còn cách nào khác đành phải nghe tiếng le hét của cô mỗi mấy giây một lần.
22 Một chiếc váy dài lệch vai màu xanh nhạt xinh đẹp lộ ra chiếc xương quai mảnh khảnh khêu gợi, cả người tỏa ra hơi thở thanh nhã. Phần tay áo từ bả vai rũ xuống cánh tay được cẩn nhiều viên đá lấp lánh vừa lúc che đi vết thương ở tay cô.
23 Kiều Nhạc Hi tò mò hỏi lại, "Cậu biết?"
Bạc Trọng Dương cười giải thích, lộ ra hằm răng trắng đều, "Tôi có một đứa em gái trùng hợp học chung trường với cô, khi đó tôi nhìn tôi đi xem em ấy, năm đó là múa dân tộc, hấp dẫn và quyến rũ, đối với ký ức đó tôi vẫn còn cảm thấy mới mẻ".
24 Giang Thánh Trác ngẩng đầu cười đi tới, "Anh Cả!"
Kiều Nhạc Hi cũng ngoan ngoãn kêu một tiếng anh.
Giang Thánh Khiêm nhìn hai người trước mặt cười nói, "Anh bận chút chuyện, chị dâu em không khỏe, chốc nữa giúp chị dâu chăm Niệm Nhất nhé?".
25 Nhìn hai gò má đỏ hây xinh đẹp của cô, chiếc ót trắng nõn vì cúi đầu mà lộ ra, Bạc Trọng Dương khẽ cười đứng lên.
Kiều Nhạc Hi hắng giọng nói, "À, chỗ nào có vấn đề?"
Sau khi vận hành mọi thứ xong, bọn họ cùng nhau ra ngoài.
26 Kiều Nhạc Hi vừa vội vừa tức nhưng không thể làm gì được cậu, chỉ có thể cau mày trừng, "Cậu có thể nghiêm chỉnh một chút được không?"
Giang Thánh Trác vỗ vỗ vai cô, "Yên tâm đi, ông già cũng không nặng tay, hổ dữ còn không nỡ ăn thịt con mà!"
Giang Thánh Trác cười an ủi cô, "Đúng rồi, sao cậu lại ở đây?"
Kiều Nhạc Hi đang xoắn ống tay áo của cậu lên muốn nhìn vết thương, "Quan Duyệt đang trong phòng sinh".
27 Giang Thánh Trác đứng lên phất tay, "Có quan hệ gì với cháu, tùy tiện đi, ông nội, con về đây, ông cũng nghỉ sớm nha".
Giang Thánh Trác cũng không quay đầu bước ra ngoài.
28 Kiều Nhạc Hi thoạt đầu chỉ muốn đùa với cậu không ngờ Bạc Trọng Dương thật sự nghiêm túc trả lời mình, mà đáp án dường như ngoài dự đoán của cô.
Khuôn mặt Bạc Trọng Dương lúc này mang theo nét cười nhợt nhạt, đôi mắt trong suốt dịu dàng, bộ dáng lúc bày tỏ lẫn giọng nói rõ ràng mạch lạc khiến cô không có cảm giác chán ghét.
29 Quan Duyệt có chút đau lòng vỗ vai cô, "Nhạc Hi. . . . . . "
Kiều Nhạc Hi nhìn cô nói, "Em thật không có chuyện gì đâu, thật đó".
Hai người từ thang máy đến bãi đỗ xe, đến lúc ngồi vào xe, Kiều Nhạc Hi vẫn chưa nói lời nào.
30 Hai người gần đây quan hệ căng thẳng, không có nhiều chuyện để nói. Giang Thánh Trác thản nhiên mở miệng trước, "Trước tiên tớ đưa cậu đi, sau đó sẽ gọi người tới kéo xe cậu tới trạm sửa chữa".
31 Diệp Tử Nam nhìn thấy tình huống trước mắt không khỏi nhíu mày.
Hôm nay cậu cùng Giang Thánh Trác ra ngoài chiêu đãi vài ông chủ có quan hệ với các bộ ngành Chính Phủ, không biết hôm nay Giang Thánh Trác bị kích thích gì mà không nói không rằng, liên tiếp uống rượu, ai tới mời cũng không từ chối.
32 Giang Thánh Trác nhìn cô khóc càng lúc càng đau lòng nhưng vẫn mạnh miệng, hai mắt đầy nước, cả khuôn mặt bị nước mắt bao phủ chảy xuống má rơi xuống, chóp mũi đều bị ửng đỏ.
33 Giang Thánh Trác nâng cô đứng dậy, đóng cửa, một lần nữa trở lại hành lang.
Cậu ta rất thoải mái thanh cổ họng, trong mắt hiện lên chút gian xảo, giọng nói vẫn đều đều như cũ không dám làm kinh động tới cô, "Em nói là, em thích anh, rất nhiều năm?"
Kiều Nhạc Hi vẫn còn chìm đắm trong bầu không khí vừa rồi, cúi đầu suy nghĩ nhìn xuống hoa văn trên thảm, thành thật gật đầu.
34 Ngày hôm sau đi làm, Kiều Nhạc Hi đang đứng đợi thang máy thì gặp Quan Duyệt, cả hai cười chào hỏi.
Quan nhìn nhìn cô đầy ẩn ý, "Có chuyện gì vui sao? Nhìn em cao hứng như vậy?"
Kiều Nhạc Hi tay sờ mặt mình hỏi lại, "Em thật biểu hiện cao hứng lắm sao?"
Quan Duyệt nói chuyện lả lướt kéo dài giọng, "Em hiện tại với cảnh sống giở chết giở hôm trước thì đúng là một trời một vực".
35 Giang Thánh Trác nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng, mê mang nhìn cậu, trong lòng bỗng nhiên dâng lên sự kích thích, dòng kích thích này khiến cậu càng muốn giữ chặt lấy cô.
36 Giang Thánh Trác ôm Kiều Nhạc Hi vào phòng tắm trong phòng, vừa rồi bị rượu kích thích mạnh mẽ muốn cô, hiện tại có chút lo lắng, không biết khi cô tỉnh lại sẽ có phản ứng thế nào.
37 Giang Thánh Trác không so dự gật đầu, vẻ mặt chân thành nhìn cô.
Kiều Nhạc Hi thôi cười, giống như tùy ý hỏi một câu, "Tạp chí sáng nay có xem qua chưa?"
"Hôm nay khá bận, có nhìn sơ qua, sao vậy?"
Giang Thánh Trác cố nhớ lại nột dung tạp chí, tựa như không có gì khiến cậu chú ý mà.
38 Kiều Nhạc Hi chỉ cảm thấy nhiệt độ của vật đó nóng phỏng tay, nhưng vẫn dần dần có xu hướng thức tỉnh, cô cố gắng rút tay lại nhưng Giang Thánh Trác cứ đè lại không di chuyển được.
39 Ngày hôm sau khi Kiều Nhạc Hi vừa mở mắt cảm thấy có điều khác thường, hai tay hai chân Giang Thánh Trác đều quấn trên người cô, đang ngủ say, hơi thở đều đều, đầu tóc có chút hỗn loạn nhìn qua giống như một đứa bé to xác.
40 Chủ nhật, Giang Thánh Trác lái xe về nhà cùng với Kiều Nhạc Hi. Cậu một bên vừa lái xe vừa cách vài phút lại liếc nhìn Kiều Nhạc Hi bên cạnh.
Khi cậu lần nữa nhìn qua thì bắt gặp Kiều Nhạc Hi cũng đang nhìn mình, cô vênh mặt hất cằm ban cho cậu hai chữ, "Hỏi đi!"
Giang Thánh Trác như được ban thánh chỉ vội vàng hỏi ra lời khó hiểu trong lòng, "Anh nói này, Nhạc Tư, em cũng tài tình thật, chồng tương lai dẫn em đi gặp cha mẹ chồng tương lai đều khẩn trương không tả nổi, nhưng nhìn lại em xem, sao em có thể bình tĩnh như vậy?"
"Nói rõ em bình tĩnh được là nhờ có phong cách quý phái!" - Kiều Nhạc Hi ngồi đoan trang nhìn cậu mĩm cười, không chút khiêm nhường nói.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn
Số chương: 50