541 Lý Tùng Lâm không nói gì, Đỗ Long tiếp tục:- Có một số chuyện không phải là không làm được, nhưng nhiều người chính vì quá băn khoăn, tôi có một nhược điểm lớn, đó là nghĩ là làm.
542 Đồn công an xã Mãnh Tú có sự giúp đỡ của quân đội, rõ ràng uy lực hoàn toàn khác. Những người trong nhà còn tàng trữ hàng cấm như súng ống, đạn dược trong lòng bất an, cũng bắt đầu nghĩ cách bảo vệ số tài sản phi pháp đó.
543 Đỗ Long cười nói:- Tôi sợ cậu sau khi tỉnh lại sợ hãi không giám phẫu thuật, cho nên liền thay cậu quyết định, mời bác sĩ phẫu thuật cho cậu. Ca phẫu thuật rất thành công, cậu sẽ cảm nhận được cái đau bây giờ với cái đau trước kia là hoàn toàn khác nhau.
544 Đỗ Long mang theo một xe phần thưởng quay về xã Mãnh Tú, trong đó thu hoạch lớn nhất phải kể đến chiếc máy tính, tuy rằng kiểu dáng không được đẹp lắm, nhưng cũng để cảnh sát dùng để báo cáo được, có thể trực tiếp đăng nhập vào trang web nội bộ của cục công an thành phố Thụy Bảo.
545 - Tôi đã từng chịu nỗi thống khổ khi mất người thân, tôi không hy vọng bởi vì tôi mà mang đến đau khổ cho gia đình người khác… Dù sao đầu tư ở xã Mãnh Tú là có lời, chúng ta không thể vì một chút lợi nhỏ mà cắt xén tiền lương và an toàn bảo vệ môi trường, nó chính là phần tiền mạo hiểm….
546 Những người này cũng không phải là hoàn toàn vô dụng, hơn nữa bọn họ chủ yếu là trong cơ quan, năng lực không sao cả, quyền lực trong tay mới là quan trọng nhất.
547 Đỗ Khang nói:- Cái đó đơn giản, chỉ cần có người có nhiệm vụ ngoài, có mấy người thân phận bình thường, tuy nhiên con cũng không thể lấy thân phận đó làm xằng bậy, giống hai thân phận như trước kia khiến ọi người chú ý, sẽ rất khó phát huy tác dụng lần nữa.
548 Sắc mặt của Trịnh Minh Kiệt thay đổi, Phùng Vĩ Luân lại bắt đầu đắc ý, gã ta cười ha hả:- Không phải mày rất chảnh đó sao? Sao đột nhiên ỉu xìu rồi? Mày chuẩn bị quỳ xuống khấu đầu thiếu gia ta rồi xéo đi hay là muốn thiếu gia ta đích thân đánh gãy chân chó của mày?Trên trán Trịnh Minh Kiệt rướm ra những hạt mồ hôi lớn, y bắt đầu hối hận, tại sao mình phải chạy đến khách sạn Vĩnh Xương để khoe khoang, tại sao vô duyên vô cớ làm bị thương người ta, tại sao…Trịnh Minh Kiệt muốn xin lỗi Phùng Vĩ Luân, nhưng mà người ta đâu phải loại người dễ dàng như vậy? Việc quỳ xuống khấu đầu thì Trịnh Minh Kiệt không làm được, y là khách quen của nơi này, nếu trốn thì không thể trốn được, Trịnh Minh Kiệt đúng là đã rơi vào giữa hai cái khó.
549 Phùng Vĩ Luân ngẩng đầu lên, nói:- Cha, không liên quan gì đến họ, là con gọi họ đến. - Mày câm mồm cho tao! Phùng Khải lại vung tay lên nhưng không nhẫn tâm đánh tiếp, ông ấy thở hổn hển vỗ vào đùi mình, sau đó nhìn về phía nhóm người Đỗ Long, khi ông ấy nhìn rõ ai là nhân vật chính, Phùng Khải xoay người cúi đầu chào Đỗ Long, nói:- Xin lỗi, tôi không biết cách dạy con, thằng nghiệp chướng này thật là coi trời bằng vung, có chỗ nào đắc tội xin hãy tha lỗi cho!Bọn người Trịnh Minh Kiệt kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mắt, Đỗ Long chẳng qua chỉ là gọi điện cho cục trưởng Lý, Phó chủ tịch thành phố Phùng lại đích thân qua đây cúi đầu xin lỗi bọn họ, điều này.
550 Phùng Vĩ Luân không dám lên tiếng, mẹ gã Diệp Giai Dương thì nói:-Ông chỉ biết mắng con trai mà thôi. Tiểu Luân đã buồn bực trong nhà cả nửa tháng nay rồi.
551 Đỗ Long cau mày nói:-Nói như vậy hẳn là tôi phải thuộc về phe Cục trưởng Lý? Không cờ cục Công an Thụy Bảo lại còn có nhiều luận điệu như vậy. Tiếu Khắc Hùng cười nói:-Đó là ai nói vậy, có người thì sẽ có giang hồ.
552 Thạch Chung Đào xoay người nghiêm mặt nói với mọi người:- Lần này rất có khả năng là do có người phóng hỏa, tôi sẽ lập tức tới hiện trường, mọi người cứ tiếp tục ăn, không cần phải để ý tới tôi.
553 Ánh mắt của nữ phóng viên tha thiết hỏi thăm, dướng như cô đem cả chiếc microphone ấn vào tận miệng Đỗ Long:- Đồng chí cảnh sát, xin hỏi ban nãy chính là đồng chí đã dũng cảm quên mình xông vào đám cháy cứu người phụ nữ kia phải không?Đỗ Long ngửa đầu về phía sau, nói:- Cái này không biết phải nói thế nào? Nếu không cô nghĩ rằng toàn thân tôi bị phun toàn bột khô thú vị lắm sao? Hiện tại tôi cần trở về tắm rửa gấp, có vấn đề gì đợi tôi quay lại rồi hỏi tiếp, được không?Nữ phóng viên cười nói:- Được, đương nhiên là được, tuy nhiên khiến anh chậm trễ một phút chắc không sao cả? Phóng viên, xin một cảnh quay đặc biệt cho vị cảnh sát anh hùng của chúng ta.
554 Đường Lệ Phượng mang theo chút ngạc nhiên nhìn Đỗ Long, cô đã từng nghe Mã Quang Minh nói qua về chuyện của Đỗ Long, biết được hắn rất có tài năng phá án.
555 Thạch Chung Đào nói:- Ừ, video của hai vụ án trước, còn có nhiều tài liệu khác đều đang nằm ở phòng làm việc đội hình sự của tôi, cậu có cần tới xem trước không?Đỗ Long nói:- Việc đi xem trước tình hình vụ án phóng hỏa này để sau rồi nói.
556 - Phóng viên Lưu…Đỗ Long lớn tiếng chào hỏi vị nữ phóng viên có gương mặt tròn trĩnh kia. Phóng viên Lưu đang phỏng vấn một người dân trẻ tuổi đang đứng vây xem, nghe thấy tiếng gọi của Đỗ Long cô liền quay đầu lại, sau đó vui mừng mà bỏ lại người trẻ tuổi kia chạy về phía Đỗ Long.
557 Vương Hâm nói:- Ừ, so với hai đám cháy trước thì đám cháy ở văn phòng có thêm hai nơi bắt lửa, phân biệt ở… gian chứa đồ, sau đó là một gian cạnh cửa sổ của văn phòng, còn có một gian phòng hồ sơ ở bên kia.
558 Lý Tùng Lâm chỉ là nói đùa, những câu nói đùa không có ác ý này Lưu Lỵ Thanh cũng nghe nhiều rồi, nhưng lúc này không ngờ vẻ mặt lại biến sắc, bản thân cố kiềm chế cảm xúc.
559 Đỗ Long hỏi:- Các ông còn giữ cuộn băng video ghi lại hôm tuyển dụng ấy không?Giám đốc Vương lắc đầu nói:- Đã lâu như vậy rồi, các cuộn băng video chúng tôi đều chỉ lưu giữ một tuần thôi.
560 Vào lúc Trương Học Vũ mưu đồ phóng hỏa lần nữa thì bọn Đỗ Long vẫn miệt mài công việc, bọn Trương Minh Cương cũng đang vùi đầu trong đống hồ sơ ứng tuyển.