101 Các Hiệu Úy của Bá Hộ Sở Kỳ Châu hâm mộ đến nỗi nước miếng cũng chảy xuống ròng ròng. Nam Kinh vô cùng béo bở, cơ hội thăng quan so với Kỳ Châu không chỉ gấp mười lần.
102 Vừa gặp mặt, vị tiểu công công này liền dập đầu với Tần Lâm: - Tần gia rửa oan thay chủ nhân nhà ta, đại ân đại đức suốt đời khó quên, đáng tiếc nhỏ muốn rời khỏi Kỳ Châu, sợ rằng đây là lần cuối cùng dập đầu với Tần gia.
103 Ngưu Đại Lực cất giọng oang oang nói:- Chỉ cần là quan lớn, Kinh Vương cũng từng có đưa tiễn, nhưng giống như Đại nhân chúng ta, trước khi đi có thể làm cho dân chúng ra hết khỏi thành, chân chính vô cùng hiếm thấy.
104 - Chi phí hành trình lần này là do tiểu dân hiếu kính. Ngoài ra nhà bếp có đầu bếp rất khéo, biết làm thức ăn nhiều nơi trong thiên hạ. Những thị nữ này đàn hát đều hay, nếu như Đại nhân hài lòng cũng có thể bảo các nàng phục vụ.
105 Y theo phụ thân buôn bán tơ sống, rốt cục thua lỗ một khoản bạc không nhỏ, mà sau khi Thích Kế Quang bình Oa làm ăn chuyển biến tốt hơn rất nhiều. - Thấy chưa!Tần Lâm vỗ tay cười nói:- Thích gia gia luyện binh bình Oa không phải là dùng bạc của triều đình sao, tiền của triều đình không phải là tiền thu thuế sao?Cổ Phú Quý nghe vậy im lặng hồi lâu, khẽ gật đầu một cái:- Tần Đại nhân nói không sai, nhưng nếu là người khác cũng sẽ nghĩ cách để trốn thuế.
106 “Ít nhất người này linh đài thanh minh, phẩm tính cao khiết, không phải là phàm phu tục tử có thể so kịp!” Giang Tử nghĩ như vậy. Giang Tử cảm thấy hiểu biết Tần Lâm rất là độc đáo, có lòng muốn nghe hắn bình luận chính sự, liền vô cùng kiên nhẫn nói một lần nội dung chủ yếu triều chính mới Vạn Lịch.
107 Mặc dù đám thủy thủ, người làm không tình nguyện cũng không có cách nào, chuẩn bị dời thi thể đi. - Chậm đã! Tần Lâm ngăn cản bọn họ, sau đó nói như chém đinh chặt sắt:- Cỗ thi thể này có điều cổ quái!Ba huynh muội Giang gia lấy làm kinh hãi, hai vị huynh trưởng còn đang hồ nghi, Giang Tử đã hỏi trước:- Tần huynh ở Cẩm Y Vệ đã lâu, hẳn đã phát hiện thi thể là chết oan chết uổng.
108 Giống như nữ sinh đời sau thích xem phim kinh dị, nữ nhân trời sinh cảm thấy hứng thú đối với những chuyện này, tuy rằng Tần Lâm không lý tới Giang Tử, nhưng Giang Tử lại cực kỳ hưng phấn, tự mình phân tích:- Như vậy sau khi người này rơi xuống sông đã chìm rất lâu, nhưng thủy chung chìm dưới đáy sông, cho đến hai ngày trước thậm chí gần hơn mới nổi lên, cho nên miệng mũi mới không mọc rêu xanh.
109 - Dường như bộ y phục này mặc không vừa…Tần Lâm như cười như không nhìn chằm chằm Triệu Bộ Đầu. - Ừm! Trong miệng Triệu Bộ Đầu phát ra thanh âm vô nghĩa, sau đó lui về sau một bước, dùng tay áo lau mồ hôi lạnh trên trán, lúng túng nói:- Đúng vậy, không nghĩ tới trương sình lớn như vậy…Tần Lâm cười lạnh hai tiếng, trong lời Triệu Bộ Đầu có một ý nghĩa sâu xa nào đó.
110 Ngược lại lão nông hiểu được đại thể, ngăn lại bọn người trẻ tuổi rục rịch muốn động:- Bọn nhỏ này, không thể làm loạn. Tuần Kiểm lão gia vẫn là quan của Hoàng thượng gia, đánh quan chính là tạo phản…Nghe thấy hai chữ tạo phản, các hương dân kích động ngơ ngác nhìn nhau, dần dần rút lui: bọn họ đều là nông phu thuần phác, tạo phản, làm loạn là mấy từ làm cho bọn họ cực kỳ sợ hãi.
111 - Đệ thấy hiềm nghi gian tình luyến ái, mưu sát chồng rất lớn. . . Lục Viễn Chí thấp giọng nói với Tần Lâm:- Phụ nhân mắt hoa đào, giết người không thấy máu, đôi mắt này của Uông thị thừa sức kêu bướm gọi ong, hơn nữa trượng phu chết nàng cũng không mặc đồ tang, rõ ràng sớm có gian tình!Tần Lâm dở khóc dở cười:- Tên mập, đệ nói ta nghe thử, làm sao nàng biết trượng phu chết mà đổi mặc đồ tang? Nếu như nàng thật sự mặc đồ tang, chắc chắn ta sẽ khẳng định nàng là hung thủ.
112 Uông thị nhìn thấy Đỗ Trọng ở trên đường cũng có chút gấp gáp, bất chấp có người bên cạnh vội vàng hỏi:- Trời ơi, bọn họ đánh ngươi sao, có bị nghiêm hình không?Đỗ Trọng lắc đầu một cái.
113 Phương Đường Tiến ở bên cạnh cười hết sức vui vẻ, Hồ Tri Châu kia cũng vuốt râu bày ra dáng vẻ xem kịch vui. Mặc dù ba huynh muội rất muốn giúp một tay lại bị Phương Đường Tiến dùng lời ép buộc, lo lắng phụ thân vốn đã vì chuyện ‘đại tang đoạt tình’ mà bị sĩ lâm thiên hạ chỉ trích, lại phải ô danh vì chuyện này, chỉ có thể nóng nảy mà không biết làm sao.
114 Tửu lâu ở cách châu nha không xa, rất nhanh lão bản Ngọc Thực hiên đã được mời tới. Lão và hai tên bộ khoái liếc mắt trao đổi với nhau vô cùng ngắn ngủi, sau đó giọng như chém đinh chặt sắt nói:- Ngày đó chỉ có hai vị bộ gia này đến tiểu điếm dùng cơm, quả thật không nhìn thấy Tề Lý Trưởng.
115 Trương Lỗi, Vương Thắng thấy tình thế không ổn muốn chuồn êm, Ngưu Đại Lực cười lạnh một tiếng, đưa tay to như quạt lá bồ ra nắm lấy hai người vất xuống đất, nhất thời cả hai ngã sóng soài.
116 Một Cẩm Y Vệ Bá Hộ qua đường chính lục phẩm, trói tòng ngũ phẩm Tri Châu chính đường, từ lúc Đại Minh khai quốc tới nay thật sự không có tiền lệ. Nhưng Tần Lâm không chỉ trói Hồ Tri Châu, còn trói hết sức có đạo lý, quang minh chính đại, ngay cả Hồ Tri Châu bị trói chỉ có thể cúi thấp đầu cất tiếng than thở.
117 Hai huynh đệ Trương Kính Tu, Trương Mậu Tu nghe vậy im lặng hồi lâu, so với chuyện trong triều đình, đương nhiên là chuyện này chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không mới có lợi cho Trương Cư Chính thúc đẩy triều chính mới, nhưng.
118 - Năm xưa nghe nói mỗi ngày nhập vào trăm bò ngàn heo vạn gánh lương, hôm nay càng không biết có bao nhiêu. . . Có thánh thiên tử tại vị, hiền tướng Trương Giang Lăng phụ tá, Thích Đại soái bình định giặc Oa, Giang Nam an ninh, dân chúng chúng ta thật sự được hưởng phúc vài năm.
119 Nếu là có bản lãnh thu cả kỹ viện thanh lâu có chỗ dựa phía sau lớn mạnh, một năm hai vạn lượng bạc không đáng kể gì. Lục Viễn Chí kích động đến nỗi thịt béo cả người phát run, trong suy nghĩ của những người trẻ tuổi ở những địa phương như Kỳ Châu, Tần Hoài hà tuyệt đối là truyền thuyết đỉnh cấp.
120 Bất kể là trong lòng nghĩ như thế nào, ít nhất ngoài mặt đám Cẩm Y Hiệu Úy này đã tỏ ra phục Tần Lâm, ùa nhau đưa hắn vào trong Bá Hộ Sở. Có người đi bưng trà rót nước, có người bận rộn dọn dẹp dụng cụ đánh bạc, uống rượu vương vãi khắp nơi.
Thể loại: Xuyên Không, Đô Thị, Ngôn Tình, Khoa Huyễn
Số chương: 50