1081 Trở lại Ninh Tú cung, Bàng Bảo, Lưu Thành vừa thấy lập tức trợn to hai mắt, kêu lên thất thanh:- Trương Kình, vân tay là của Trương Kình! Không ngờ rằng y giả dạng làm thợ mộc Thần Cung giám, mật hội Vương Hoàng hậu! - Lão yêm nô, lão yêm nô khi ta quá đáng! Sắc mặt của Trịnh Trinh âm trầm đáng sợ, giọng nói toát ra vẻ lạnh lùng khiến cho người ta nổi da gà.
1082 - Sư phó, sư phó tỷ tỷ, muội ở chỗ này!Rốt cục Bạch Linh Sa nhìn thấy Bạch Sương Hoa đứng chờ đã lâu. A Sa cao hứng múa tay, thanh âm thiếu nữ có vẻ nghịch ngợm truyền ra rất xa trên đồng tuyết mênh mông hoang vắng.
1083 Đáng tiếc cương quá thì dễ gãy, có lẽ hôm nay đúng là trận chiến cuối cùng của đệ nhất cao thủ đương thời. . . Chợt Bạch Linh Sa vui mừng hớn hở kêu lên:- Sư phó chậm đã, tỷ xem bên kia!Bạch Sương Hoa nhìn theo phương hướng A Sa chỉ, trên không trung phía Tây không biết lúc nào xuất hiện một con diều, được gió Bắc thổi lên thật cao.
1084 Trương Chiêu, Bàng Thanh, Phùng Hân sớm có chuẩn bị, mỗi người dẫn một đội Cẩm Y Hiệu Úy tinh nhuệ mau chóng đuổi theo. Ai ai cũng là một người ba ngựa, cỡi một con dắt theo hai con, truy đuổi đường dài không cần sợ ngựa mệt.
1085 Đám huân quý ngơ ngác nhìn nhau, lời này của Lưu Thủ Hữu vô cùng cứng rắn, thật sự không tiện phản bác, không thể làm gì khác hơn là để cho y lục soát một chút.
1086 Tử Hàn Yên, Tiêu Vân Thiên, Luyện Ích Trần cùng chư vị trưởng lão nằm ngổn ngang khắp nơi trong viện, sắc mặt ai nấy xám xịt, không còn đằng đằng sát khí như lúc bình thường.
1087 Cùng lúc đó, Hồ Vân Bằng bị Vũ Hóa Điền bóp cổ từ phía sau, hai bàn tay cứng như kềm sắt của đối phương gia tăng lực đạo mạnh mẽ, dường như muốn bóp vỡ xương cổ y.
1088 Con bà nó, hai đời giáo chủ Ma giáo diễn trò giống y như thật, bọn Lưu Đình Lan ngu ngốc không mắc bẫy mới là lạ. Về phần Tống Ứng Xương, Chu Hi Đán, Trần Dữ Giao… bây giờ suy nghĩ lại một chút, rõ ràng chính là Tần Lâm đặc biệt mời đi quạt gió thổi lửa!Huống chi tính tình Thành Quốc Công Chu Ứng Trinh do dự thiếu quyết đoán, dưới ánh hào quang của gia gia y Chu Hi Trung thật sự chính là một tên phế vật không hơn không kém.
1089 Về phần Vạn Lịch muốn hận cũng phải hận Vương Hoàng hậu, tự nhiên Trương Ty Lễ tránh sang một bên, dù sao Vương Hoàng hậu cũng đã bất chấp hết thảy, nàng bị Trịnh Trinh ép rất khổ, liều mạng bị Vạn Lịch ghi hận chỉ cần lật được Trịnh Trinh.
1090 - Trên đời thảy đều say chỉ mình ta tỉnh, ra sức cứu vãn tình thế, cứu vớt thế giới càng ngày càng trầm luân này, đó chính là đối địch với cả thiên hạ! Chuyện này năm xưa ngay cả Trương Thái Nhạc, Giang Lăng đảng cũng không làm được, ngươi muốn ngu thúc làm thế nào, cõi đời này có người nào có thể làm được?Tần Lâm chậm rãi đứng dậy, ánh mắt lấp lánh nhìn thẳng Thân Thời Hành: - Chín năm trước Tần mỗ bắt đầu từ Kỳ Châu, sau đó dần dần chiêu Ngũ Phong hải thương, định Mạc Nam Mông Cổ, khai con đường tơ lụa, bình Nam Cương, chịu cả triều chỉ trích, thiên hạ thảy đều là địch, mỗi bước đi đều gặp phải chông gai, bất quá cho đến hôm nay không dám nói bại!-----------Thân lão tiên sinh muốn động thủ với Trương Ty Lễ!Thành Quốc Công Chu Ứng Trinh cử hành văn hội nghênh Xuân ở Thích Cảnh viên, Ngự Sử Trần Thượng Tượng, Cấp Sự Trung Nhâm Nhượng hớn hở tới.
1091 Chu Ứng Trinh vẫn còn chút hơi rượu, nhếch môi cười ngây ngốc. Người tuổi trẻ năm đó u uất, nhát gan sợ chuyện, rốt cục hiện tại đã có chút dáng vẻ bừng bừng chí khí.
1092 Tuy Đỗ Mỹ không thể rời đi thanh lâu nhưng rốt cục đã báo được hơn phân nửa mối thù. Âm thầm nghĩ tới vị Tần Thái Bảo thiết diện vô tư kia có lẽ mặt đen như trôn chảo, Mi Tâm có vầng trăng khuyết, không khác Bao Công trên sân khấu là bao.
1093 Tần Lâm đã đi ra khỏi Quần Phương các từ cửa chính, lúc nào hắn cũng thích vận chuyển đầu óc tốc độ cao và suy nghĩ thanh minh, cực kỳ không thích không khí ồn ào huyên náo kia.
1094 Mà nỗi đau cực lớn trước khi chết làm cho khuôn mặt Chu Ứng Trinh trở nên méo mó, không còn phong lưu tiêu sái như khi còn sống mà cực kỳ dữ tợn đáng sợ.
1095 Một thanh quan nhân chưa từng tiếp khách thì có thể có được bao nhiêu kiến thức, bị hù dọa như vậy chắc chắn sẽ vô cùng bối rối. Không ai ngờ tuy rằng Đỗ Mỹ nhu nhược yếu ớt lại ẩn giấu vẻ quật cường bên trong, giờ phút này bị chúng cẩm y quan giáo hung thần ác sát chất vấn, nàng cảm thấy dường như mình đã trở lại trên Phong Lăng độ ngày trước, đối mặt bọn ác nô Thiếu Sư phủ như lang như hổ, chỉ cần có Tần Lâm ở bên cạnh, nàng không sợ gì cả.
1096 Cũng may Cát mụ mụ còn có vài phần tâm cơ, không dám nói thật trong lòng Đỗ Mỹ chỉ có Tần Lâm, chỉ nói nàng còn tấm bé kiến thức nông cạn, sợ rằng chọc giận tới Chu Ứng Trinh, vì vậy cố ý hạ Mê Xuân Tửu.
1097 Lại thấy sau khi Tào Thiếu Khâm hạ xuống một thước, sợi dây đã được căng thẳng, đầu y nghiêng qua một bên giống như cổ bị người ta bẻ gãy. - Xuống đây đi.
1098 Quả thật vắt sợi dây qua xà nhà sau đó tròng vào cổ người chết, mới từ từ kéo lên sẽ treo cổ được Chu Ứng Trinh. Làm như vậy sẽ tương đối tiết kiệm sức lực, hơn nữa có thể để lại vết siết chữ Bát không giao nhau trên cổ nạn nhân, phù hợp với tình huống treo cổ tự sát.
1099 Bốn tiểu nha đầu đều chỉ có mười một mười hai tuổi, thân hình cũng chưa nảy nở, nếu nói là một người trong số đó làm ra đại án tày trời sát hại Thành Quốc Công Chu Ứng Trinh, bất kể là ai cũng không dám tin.
1100 Biểu lộ của bọn Cát mụ mụ, quy nô và các tỷ muội giống như cha mẹ chết. - Khụ khụ, cũng không cần đóng kịch nữa!Tần Lâm nhìn về phía Hạ Hà cười lạnh, nụ cười tàn khốc mà lạnh lùng:- Vì sao ngươi còn tự xưng tỳ tử? Tâm lý biến thái của ngươi đã bán đứng hết thảy, ta thấy ngươi nên tự xưng nô tài đi, tiểu công công!Mọi người tại đây, bất kể văn thần hay là võ quan thảy đều cả kinh tóc gáy dựng thẳng, Lưu Thủ Hữu và Trương Tôn Nghiêu mặt xám như tro tàn, cố gắng chịu đựng mới không mềm nhũn quay lơ ra đất.
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 364