1061 Trịnh Trinh cố nén hốt hoảng trong lòng, trầm giọng nói:- Có câu nói vô sự không lên điện tam bảo, Tần Đốc Chủ đến chỗ bản cung hẳn đã có tính toán, lần này chớ để cho bản cung thất vọng.
1062 Thuận công công, Bàng Bảo, Lưu Thành càng không dám thở mạnh chút nào, trong lòng đồng thời hiện ra một ý niệm: nếu chuyện hôm nay truyền dương ra ngoài, không biết sẽ có không biết bao nhiêu cái đầu phải rơi xuống đất.
1063 Tần Lâm cười nói:- Cho nên hơn mười năm sau, Hải Bút Giá đi tới địa phương ấy, ấu tử năm xưa bèn cáo lên nha môn, các vị đoán xem Hải Bút Giá xử thế nào?Lý Thái hậu suy nghĩ một chút:- Mặc dù bất cận nhân tình nhưng giấy trắng mực đen viết rất rõ ràng, nếu như không có chứng cớ khác, chỉ có thể phân xử theo như quyết định ban đầu phải không?Vĩnh Ninh cũng gật đầu một cái, xem ra cũng chỉ có thể như thế.
1064 Đứa còn lại tính tình nóng nảy, lên ngôi mười bảy năm đổi năm mươi vị nội các phụ thần, cuối cùng không thể làm gì khác hơn là treo cổ tự vận tại Môi Sơn (Minh Tư Tông Chu Do Kiểm).
1065 Ngay cả Tần Lâm không hiểu vì sao cũng đang nghĩ thầm trong dạ: chẳng lẽ là Trịnh Trinh bởi vì chuyện Trương Kình cho nên muốn dùng mỹ nhân kế để lôi kéo ta? Hừ, nữ nhân này thật là.
1066 Lập tức Từ Tân Di cảm thấy xuất mồ hôi lạnh cả người, lớn tiếng gọi:- Biểu muội, biểu muội ở chỗ nào? Đừng dọa ta, mau ra đây!Thế nhưng xung quanh là đám người đông đúc chen chúc, mặc cho nàng ra sức kiếm tìm vẫn không thấy được thân ảnh của Vĩnh Ninh.
1067 Lúc này đang là cuối mùa Thu, Tây Sơn nằm ở Tây Bắc kinh sư, là dư mạch Thái Hành sơn, vùng núi giá rét hơn trong kinh sư rất nhiều. Lệ nóng của Vĩnh Ninh lăn dài trên gò má thanh tú, lúc chảy đến cổ đã trở nên lạnh như băng.
1068 - Đi thôi, tuyết đã rơi, bên kia có một ngôi nhà đất nhỏ, chúng ta hãy sang đó tránh gió. Tần Lâm đỡ Vĩnh Ninh dậy, thân thể vị tiểu di muội này vốn yếu ớt, trời lạnh như thế này lại bị sợ hãi chạy mấy chục dặm đường, chịu gió thổi như vậy rất dễ dàng cảm lạnh.
1069 - Không tốt, mục tiêu chạy rồi!Trạm canh ngầm gần căn nhà đất phát hiện ra điểm khác thường, bọn họ vừa dùng tín hiệu cảnh báo cho đồng bọn, vừa thi triển khinh công truy đuổi theo hướng Tần Lâm chạy trốn.
1070 Lễ giáo, nam nữ thọ thọ bất thân gì gì đó, Tần Lâm đã vứt sang bên rồi, sinh tồn mới là quan trọng nhất. Vĩnh Ninh vốn đã mơ mơ màng màng, cảm giác được sức nóng của thân thể Tần Lâm lại càng thoải mái thích thú, ôm chặt lấy Tần Lâm như gấu leo cây, rên hừ hừ sảng khoái.
1071 Huống chi ngày hôm qua bão tuyết bay tán loạn, xung quanh hoàn toàn không có vết chân người, hiện tại bạch y nữ tử đột nhiên xuất hiện ở nơi này, còn có thể tránh thoát tai mắt các cao thủ, tất nhiên người tới bất thiện người thiện không tới.
1072 Cho dù Lý nương nương là Thái hậu tôn sư cũng vô kế khả thi, trong lòng âm thầm hối hận không thôi, chỉ có thể thường thường cho đòi nàng tới, hai mẹ con tâm sự giải sầu với nhau.
1073 Đương nhiên là gấp…Tần Lâm khoái mã ra roi một mạch đưa Vĩnh Ninh về Tử Cấm thành, sau đó lập tức chạy tới Từ Ninh cung, khó khăn lắm mới chạy tới đúng lúc này, mới không bị vạch trần chân tướng.
1074 - Họ Tần khốn kiếp! Sau khi Từ Tân Di biết được chân tướng, lập tức đấm cho Tần Lâm một quyền đau méo miệng. Thanh Đại vịn vai an ủi nàng:- Tỷ đừng nóng giận, Tần ca ca rất hư, nhưng huynh ấy cũng chỉ là vạn bất đắc dĩ mà thôi.
1075 Khoan hãy nói tới chuyện Vĩnh Ninh từ trước tới nay xấu hổ nhát gan làm sao dám câu dẫn tỷ phu, chỉ là bất ngờ nghe con gái vốn dịu dàng văn nhã của mình thốt ra hai chữ ‘câu dẫn’, cũng đã khiến cho Lý Thái hậu giật mình kinh hãi nửa ngày chưa định thần lại được.
1076 Lộ Vương Chu Dực Lưu là lúc vào cung triều kiến mẫu hậu mới thuận tiện thăm muội muội một chút. Sau đó nhân tiện y lại đưa ra vấn đề Vệ Huy vương phủ khai chi thật lớn, số tiền được cấp không đủ sử dụng, chọc cho Lý Thái hậu bực mình một trận, nhưng cuối cùng vẫn không trách cứ đứa con trai này.
1077 Trương Kình nhìn gói cặn thuốc kia cười âm lãnh, vừa xoay tròn chiếc nhẫn Hán ngọc trên ngón tay cái vừa thở ra một hơi thật dài:- Chết hay lắm, chết hay lắm!Y ngàn vạn lần không ngờ rằng, bây giờ trong phòng của Vĩnh Ninh chỉ còn lại Thanh Đại cùng Tích Họa, cũng không phải là khung cảnh trời sầu đất thảm, mà các nàng đang cười hỉ hả đùa giỡn vui vẻ với nhau.
1078 Mắt mỹ nhân đang say ngủ đột nhiên bừng mở, nhìn chằm chằm Tần Lâm, sau đó thình lình òa khóc lớn lên. Trong khoảnh khắc vui buồn lẫn lộn, có ba phân buồn, bảy phần vui, trút sạch mọi oan ức của mình trong quá khứ.
1079 Nhưng vị Hiền Hậu này lại phát tiết oán khí đè nén phía sau khuôn mặt tươi cười của mình lên người đám nô tỳ. Trong mấy năm qua nàng đã phạt trượng đánh chết cung nữ thái giám có mấy chục người, chỉ cần lỡ tay đánh rơi đồ vật là tội bất cung, trả lời chậm một chút là bất kính, lén lút nói vài lời là yêu ngôn hoặc chúng…Khó trách trong Tử Cấm thành, bọn cung nữ thái giám đều e sợ phải tới phục vụ ở Khôn Ninh cung, phàm bất cứ ai không may bị đưa tới đây thật sự chính là bước một chân vào quỷ môn quan.
1080 Trương Kình lập tức đoán được nguồn cơn, quá nửa là Vạn Lịch thuận miệng nhắc tới loại chuông Tây Dương này, Trịnh Trinh bèn cho người đi hỏi Tần Lâm.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 11