21 Hắn ngồi bên cạnh bàn, tóc buộc dây màu bạc, eo thắt đai ngọc, ngọc bội long lanh rủ xuống bên eo càng lộ rõ thân hình gầy gò. Phục sức toàn thân không hề khoa trương, bắt mắt mà cực kì giản dị.
22 Ta đắn đo suy nghĩ một hồi, cảm thấy không thể dùng Đoạn Trường Hồng hay Thất Bộ Đảo được. Làm cho hắn chết ngay như thế thật quá dễ cho hắn, ta phải đòi lại món nợ ô nhục vừa rồi phải chịu mới được.
23 Trong lòng ta kinh ngạc, xem ra sói ác Lục đã xuất chiêu, những người trong này quả nhiên phần lớn là do hắn tìm đến để xem trò cười của ta.
A Cẩm dường như biết giữa Tây Giang Nguyệt và Hồ Ly có mối liên quan, nghe câu nói ấy, liền không nghĩ đến việc làm loạn nữa.
24 Hồ Ly rất hứng thú với những lời thì thầm của hai người bọn ta, huynh ấy dường như cũng rất không ưa bộ dạng kiêu căng của sói ác Lục, cũng không ngăn cản, chỉ dặn bọn ta cẩn thận một chút.
25 Khi ta về đến phòng mình, đêm đã rất khuya. Nghĩ lại chuyện tối nay gặp nhiều trắc trở như vậy, ta thấy nó tựa như một giấc mộng.
Ta cũng mệt quá rồi, vốn định rửa ráy rồi nghỉ ngơi.
26 Kì thực ta cũng đờ đẫn ra rồi, quên cả việc hiện giờ mình đang đóng giả một bà lão bảy tám mươi tuổi, trợn tròn mắt, nhìn Thập Lục không chớp.
Khoảng cách quá gần, đôi mắt Thập Lục sáng lóa, bên trong tựa như có hai ngọn lửa đang cháy sáng.
27 Hôm sau, ta có cảm giác không dám ra khỏi cửa, vì không biết phải đối diện với Thập Lục thế nào, liệu trước mặt Thập Lục ta còn đóng giả bà bà được không? Không biết tối qua cậu ta đối với ta như thế là có ý gì?
Ta hận đến mức ngứa ngáy cả chân răng.
28 Vừa giao thủ với sói ác Lục nên ta biết rõ điểm lợi hại của hắn. Ta vốn hoàn toàn không dám nhìn Thập Lục và sói ác Lục giao đấu, mãi cho đến khi nghe thấy tiếng reo hò mới dám ngẩng đầu lên.
29 Ta đã từng gặp người này.
Đêm hôm đó đi chơi ở Túc Châu, ta ăn thịt dê nướng không có tiền trả, còn nhờ ông ta trả giúp. Ta còn mong khi nào gặp lại sẽ trả tiền cho ông ta, vậy mà hóa ra, ông ta lại.
30 Ta đi qua cây cầu đá chín khúc mười tám đoạn, tiến vào trong đình.
Trên trời một vầng trăng tròn, dưới nước một vầng trăng tròn. Trên mái ngói trong đình treo tám chiếc dèn, dưới nước cũng có tám chiếc đèn, phản chiếu trong ngoài đình sáng trưng.
31 Mẫu hậu lườm phụ hoàng một cái rồi nói: “Mùa đông ở Bắc Triều quả là rất lạnh, điều đó không sai. Nhưng đốt mấy lò lửa là có thể chống lạnh rồi. Còn nếu muốn ra ngoài, có thể mặc áo lông hồ ly.
32 Thực ra, ta chẳng coi chuyện chọn chồng vào đâu, ta biết phụ hoàng và mẫu hậu cực kì yêu thương ta. Hôn sự của ta, bọn họ sẽ không ép buộc, cho nên, cứ coi như đây chỉ là một yến hội bình thường mà thôi.
33 Dịnh Thập Lục đang nằm gối đầu lên cánh tay, trên cành bên cạnh còn treo một hồ lô rượu.
Ta vô cùng kinh ngạc.
Cái cây này kín như vậy, ngoại trừ Hồ Ly và ta, không một ai biết, Thập Lục sao lại ở đây? Hơn nữa, chàng sao có thể vào cung được?
Ta chợt nhận ra, có lẽ Thập Lục chẳng những từ lâu đã biết ta là thiếu nữ, mà còn biết thân phận công chúa của ta.
34 Tiêu Lục thì thầm gì đó bên tai, ta nghe không rõ lắm. Mãi cho đến khi rẽ qua một bên, ta mới nhận ra mình vẫn nằm trong lòng Tiêu Lục. Khi ta định đẩy hắn ra, liền trông thấy mẫu hậu và phụ hoàng đang cùng một nam tử đi tới.
35 Sau cùng, Lam Nhạn mắt long lanh, khuôn mặt e thẹn uyển chuyển bước đi, trong đình chỉ còn lại ta và Đẩu Sách.
Chàng chậm rãi quay người, đôi mắt đen láy nhìn ta chăm chú, cười nhạt hỏi: “Hôm nay công chúa đến đây có chuyện gì?”
Trong lòng ta cực kì hận chàng.