21 Vì chuyện hôm qua nên từ sáng sớm Thuyết Thuyết đã chuồn khỏi nhà, gặp anh chẳng khác nào cô tìm đường chết, nên chỉ còn cách trốn trước thôi.
Vì cô đến sớm nên giờ này khá ít người, Thuyết Thuyết để cặp lên bàn xong, đi xuống vườn hoa tulip.
22 Thuyết Thuyết tay nắm chặt gấu váy, mắt cô chăm chăm nhìn hình ảnh trên màn hình máy chiếu, thật là quá đáng! Đang đứng như chôn chân thì có một có ai đó cố ý hất mạnh người cô làm cô mất đà té qua một bên.
23 Thuyết Thuyết khẽ nhắm đôi mắt lại, buông xuôi cho Tô Di muốn làm gì làm. Cô mệt mỏi, thực sự rất mệt mỏi, tại sao phải đối xử như vậy với cô? Cô đã làm gì sai sao? Ai cũng ghét bỏ, xem thường, cũng bảo cô không nên được sinh ra trên cõi đời này, cô luôn gây họa cho người khác.
24 Thuyết Thuyết nằm đó, thân hình nhỏ nhắn, mảnh khảnh, gương mặt hao gầy, mệt mỏi khiến ai nhìn cũng thấy đau lòng. Đôi lông mày cô hơi nhíu lại, trán lấm tấm vài giọt mồ hôi, đôi môi đỏ mọng mấp máy điều gì đó không thể nghe rõ.
25 Chín năm trước tại căn biệt thự nằm ở ngoại ô thành phố Bắc Kinh.
-Sao cô lại giấu tôi chuyện này hả?-Lăng Thiệu Đình (Cha dượng của Thuyết Thuyết) tức giận quăng một quyển sổ đã hơi phai màu lên bàn.
26 Thuyết Thuyết kết thúc hồi tưởng đau buồn đó. Gương mặt xinh đẹp cũng nhòa lệ. Khóc thì ích gì chứ? Cười cũng sẽ hết đau sao? Phải. Đã quá đau rồi, chỉ mới tám tuổi, mới tám tuổi đã biết mình là con của mẹ và người khác, đúng ngày sinh nhật thì mẹ lại bỏ đi chỉ để lại một sợi dây chuyền, cha dượng thì suốt ngày xua đuổi, đánh đập, Trọng Minh cũng bị vạ lây.
27 Thuyết Thuyết ra khỏi phòng hội trưởng. Cô khẽ thở dài, tên đó quả thật rất ngạo mạng, bản thân đau thì cứ nói ra, tại sao lại giấu trong lòng chứ?
-Nhóc tại sao lại thở dài vậy? Chỉ có những người già mới vậy thôi?-Hàn Phong từ đâu xuất hiện mỉa mai cô.
28 Vừa bước vào cửa, cô nhân viên đã tươi cười kính chào:
-Kính chào thiếu. . .
Chưa nói hết câu, cô nhân viên đã nhận được cái trừng mắt của Hàn Phong, đơ người một chút nhưng nhanh chóng hiểu ra vội sửa lại lời nói:
-Kính chào quý khách.
29 Sáng chủ nhật, Thuyết Thuyết đứng trước một tiệm cafe. Hôm nay cô khoác lên mình một chiếc áo sơ mi trắng kèm với chân váy chữ A màu hồng phấn. Mái tóc đen mượt được thả ngang vai để lộ gương mặt xinh đẹp khả ái, dưới đôi chân trắng mịn là một đôi giày vải trắng.
30 Hàn Phong im lặng được một lát, cuối cùng lên tiếng:
-Ba kêu người của ba về đi, lần sau còn gặp được, con nhất định sẽ không nhượng bộ.
-Ngay cả lời ba mày, mày cũng không nghe sao?-Hàn lão gia tức giận.
31 (Cho phép tôi đổi tên của nhân vật Phương Thiên Không thành Khắc Giai Thành nha)
Sáng sớm, Thuyết Thuyết thay đồng phục xong chạy qua phòng Hạo Thần gọi anh dậy nhưng căn phòng trống trơn, toilet cũng không có, hình như anh đến trường rồi.
32 Nhà Chính.
Đã hơn mười một giờ rồi mà vẫn không thấy Hạo Thần về nhà. Trong lòng dấy lên một nỗi lo lắng, Hạo Thần có gặp chuyện gì không? Có bị sao không? Đầu óc rối ren những câu hỏi làm cho cô cứ đi qua đi lại trước cửa phòng khách.
33 Đạp chiếc xe đạp màu hồng đến trường, tâm trạng cô khá ổn, miệng nhỏ cất tiếng hát du dương.
Để xe vào bãi, chạy nhanh đến phòng hội trưởng vì sáng nay có cuộc họp.
34 (Phương Thiên Không đổi tên thành Khắc Giai Thành nha)
Giờ lên lớp, trên bục giảng, thầy giáo toán đang chuyên tâm giảng bài, Lăng Thuyết Thuyết ngồi gần cửa sổ ngoảnh mặt ngắm cảnh bên ngoài, chẳng hề chú tâm nghe giảng.
35 (Phương Thiên Không được tôi đổi thành Khắc Giai Thành)
Dạo này cứ tan trường thì Thuyết Thuyết lại tức tốc đi lên hội trường để gấp rút chuẩn bị cho cuộc thi hát, đi học sớm mà về nhà lại rất trễ.
36 Hai người thi xong thì cũng đến lượt người khác, người đó chính là Lý Anna
Thuyết Thuyết bây giờ khóc cũng không được, cười cũng không xong. Cô nào ngờ danh phận của anh lại cao ngời ngợi đến vậy.
37 Tại quán karaoke lớn nhất thành phố, ba người con trai kia cứ nằng nặc đòi gọi bia để uống, cũng may không phải rượu. Thành ra Thuyết Thuyết phải chiều ý ba chàng, bầu không khí rất náo nhiệt và vui vẻ cười nói,
Tâm trạng đang rất vui bỗng bị một người phá vỡ đi mất.
38 Đây cũng chính là căn bệnh về tâm lý, bộc phát từ những trận đòn của cha dượng, mỗi lần thấy người khác đánh nhau hay nhìn thấy họ bị đánh đập, đầu cô liền hiện lên những hình ảnh đó, tim như thắt lại, hô hấp khó khăn.
39 Tối hôm sau, Thuyết Thuyết trở về, cô đứng thay dép đi trong nhà, vừa bước vào đã bắt gặp Hạo Thần đang ngồi trên chiếc ghế sofa hoàng gia, anh ngồi đó, nhìn cô nhưng không nói gì.
40 Thuyết Thuyết về nhà Chính liền chạy lên lầu sắp xếp đồ đạc, cô chỉ đem theo vài bộ quần áo đơn giản thôi, vì ở tiệm coffee cũng là nhà của cô, đồ đạc ở đấy vẫn còn.