41 Thuyết Thuyết khẽ thở dài, nhìn ra bên ngoài tiệm lại xuất hiện các cô gái hám trai, chắc lại phải vất vả nữa rồi.
-Thuyết Thuyết à, mấy ngày nay không gặp em, anh quả thật rất nhớ em.
42 Thuyết Thuyết thức dậy, trên người mặc chiếc váy ngủ trắng ngắn đến đầu gối để lộ cặp chân thon trắng mịn, dưới chân là đôi dép lê. Mặt ngái ngủ đi ra khỏi phòng, liền bị giật mình bởi vì Trọng Minh ngồi trên ghế sofa, áo sơ mi trắng thấm máu, vết đỏ kia loang lỗ khắp áo, mắt mở chằm chằm nhìn cô.
43 Mọi người bao gồm Hàn Phong, Thuyết Thuyết, Trọng Minh, Hạo Dương và Chi Nguyên cùng nhau tụ tập ở bar Cám Dỗ-quán bar lớn nhất thành phố xa hoa này.
Ban đầu Thuyết Thuyết nhất quyết không muốn đến đây, vì đây một quán bar lớn, chắc chắn rất phức tạp, nhưng vì Trọng Minh đồng ý đến nên Thuyết Thuyết bắt buộc phải chiều em trai mình.
44 Trước khi đi xa thì Hạo Thần có dừng lại, âm lãnh vứt lại một câu khiến cả Anna và Thuyết Thuyết cả kinh.
-Kể cả trong trường hay ở ngoài, trợ lý riêng của tôi, không ai được phép động đến.
45 -Thằng nhãi ranh! Nó là con tao, tao muốn đánh thì đánh, muốn giết thì giết. Mày tránh ra-Lăng Thiệu Đình hất tay của Hạo Thần ra, tức giận quát.
Lúc nảy định đến quán cà phê của cô uống nhưng tiệm đóng cửa, không hiểu sao anh lại muốn đi dạo mát, bèn đỗ xe ở lề đường rồi đi dạo quanh quẩn ở đây, vì gần đây có một đường cây bạch quả, mùa thu lá vàng óng mê hoặc, vừa đi dạo vừa ngắm cảnh, thật thoải mái.
46 Ngày hôm nay là thứ năm, đúng hẹn cô sẽ lại tiếp tục quay về nhà Chính, tiếp tục đi học ở ngôi trường mang tên Tùng Bách.
Sau khi để xe vào bãi, tâm trạng cũng không thoải mái lắm vì chuyện tối qua, mọi người trong cái trường này ai ai cũng dùng ánh mắt thiếu thiện cảm để nhìn cô, có lẽ bốn ngày cô không đi học họ rất vui vẻ.
47 Ngày bị Tuấn Kỷ ruồng bỏ, ép buộc phải qua khu B học, Tô Di ngày ngày đều túc trực ở Cám Dỗ, ngồi ở quầy rượu, cô ta uống hết ly này đến ly khác, đến khi có một bàn tay trắng nõn chạm vào, cô ta mới giật mình quay lại nhìn.
48 Thuyết Thuyết mất máu đến hoa mắt, ngã phịch xuống đất.
Tô Di dùng chiếc cà vạt siết chặt lấy cổ của Thuyết Thuyết, chạm vào vết thương kia, máu cũng không ngừng chảy, cảnh vật trước mắt đều bị nhòa đi, Thuyết Thuyết căn bản đã không còn nghe thấy tiếng cười ghê rợn của Tô di nữa rồi, tay đặt trên cổ cũng buông xuống, buông xuôi tất cả, mặc cho Tô Di muốn làm gì thì làm.
49
Bác sĩ có nói Thuyết Thuyết sau khi phẫu thuật sẽ ổn, không có gì đáng lo nên trong khi chờ đợi, Tuấn Kỷ đã đi đến nhà của Tô Di để giải quyết chuyện cũ lẫn chuyện mới, anh từ từ đi vào nhà cô ta, lên thẳng phòng và mở cửa bước vào.
50 Sau khi mua vài món đồ loãng dễ ăn thì Tuấn Kỷ quay lại bệnh viện, mở cửa ra, Thuyết Thuyết vẫn chưa tỉnh dậy, nhìn cô ngủ trông thật đáng yêu, sắc mặt cũng đã hồng hào lên khi được truyền máu.