21 Đây là truyện Tiểu Ngốc Xuyên Không Gặp Tổng Tài Thủ Lĩnh Hắc Đạo
Đây là truyện mình lấy bản quyền từ một người trong nhóm vũ thần
Hắn đẩy cửa vào, nhìn vào căn phòng tối đen như mực , nở nụ cười lạnh - ha.
22 Phe cánh trần hầu, thái hoàng thái hậu muốn ngất đi vì chịu thua vũ hàn, 4 phi tần này vốn toàn là phe của trần hầu, lần này mất đi xem ra càng khó khăn hơn, nhưng sự thật là, từ khi làm phi, 4 nàng này mê đắm đuối hắn, trần ân vốn muốn biết kẻ đã hạ độc và loại độc chướng khí này đến từ đâu
Hắn theo lời thái hoàng thái hậu lập 4 nàng làm phi, xây cung phi kín cổng khó cho kẻ nào ra vào cả, và ngăn cách các nàng với phe hầu gia, hắn cho các công công và nô tì đến trò chuyện dụ dỗ ban bổng lộc đễ các nàng nói ra tăm tít loại thuốc đó, nhưng tất cả lại chỉ biết là do thái hoàng thái hậu và trần hoàng hạ độc.
23 Trần ân dùng giọng lạnh lùng đáp lại nhưng lại mang mấy phần ôn tỉnh cho vũ hàn
- ân, mẫu hậu, vũ hàn quả là nử sĩ toàn tài, cầm nghệ quả là tuyệt đĩnh xứng đáng đứng đầu trần quốc, lời nói ôn nhu, tính tình hiền thục, nói chung tài đức vẹn toàn, đối với cha mẹ hiếu đức như trời ạ quả thật nhân gian khó sánh
Hắn nói xong cả triều kinh ngạc lần đầu tiên thấy hắn nói về nử nhân mà lại nói nhiều như vậy, tuy gương mặt lạnh giá nhưng vẫn nghe được sự ấm áp hắn muốn gửi , vũ hàn ngoắc tiểu mai suốt tới giờ nhìn về phía cửa, nét mặt như say nắng,
- hắn đang miêu tả ai vậy
Tiểu mai vội trả lời
- chính xác thì hoàng thượng đang nói chủ nhân ạ
Vũ hàn nhíu mài - hắn mà lại khen mình, ta tin chắc - vũ hàn liếc lạnh hỏi
- bệ hạ, người quá khen rồi, nô tì không dám nhận ạ
Hắn nhìn nàng, cười gian một cái , tình ý hiện rõ, vũ hàn đỏ mặt, trước kia thật ra từ 10 tuổi vũ hàn đã có Mấy anh theo đuổi rồi, nhưng chưa ai đánh bại được phía sau cái vẽ đáng yêu đó là một bức trường beclin bằng thép mà cuộc sống ở địa giới áp đặt tàn nhẫn lên cô, nên đành thất bại ra về
Vũ hàn đưa tay lên- tên này hôm nay bị điên à, coi cái mặt kìa, nhìn như mọc hai tai với cái đuôi chồn ra ngoài vậy-
Thái hậu mắt giật giật, - thật là hôm trước mới chạy tìm tiên y nay lại tình ý vũ hàn, tên nghịch tử này thật chọc mình tức mà , nếu thuận theo hắn khác nào sẽ bắt vũ hàn chịu khỗ-
Thái hậu phẩy tay lên , cười nhìn trần ân một cái :
-ân vậy được, ta muốn con cho vũ hàn một phu quân tốt , rõ ràng trong cung không phù hợp với vũ hàn
Vũ thừa tướng sau việc này củng rất hoãng sợ con gái bị bức hiếp,
- đúng vậy ạ, tạ hoàng thượng đã thành toàn cho nhi nử vào cung để thay đổi tính tình ạ , nay thấy con đã lớn nên thần xin phép dẫn vũ hàn về ạ
Hắn nhíu mài, cười lạnh - tiên tử ta khó lắm mới gặp được , các người dám chia rẽ sao, con thỏ ta tìm nhảy vào cái chuồng của ta há lại tự tay mình thả nó-
Trần ân trừng mắt nói
- mẫu hậu, vũ thừa tướng đã nói thì ta thành toàn cho vũ hàn về
Hắn nói liên tục nhìn về vũ hàn, vũ hàn cảm thấy thật nhẹ nhõm khi ra khỏi cung, không phải như kế hoạch đầu trốn đi nửa, sẽ không gây trở ngại cho vũ gia, nhưng lòng thoáng buồn khi nghe hắn nói đồng ý cho mình đi,trần ân cười cười nhìn vũ hàn - tiên tử đừng buồn ta sẽ không để nàng đi đâu- hắn nói tiếp
- nhưng, vũ mỹ nhân vừa được thưởng cung phi chưa hưởng thụ hậu lộ này ,thái hậu mới tỉnh lại chưa khoẽ hẳn lại rất quý nàng ấy thôi thì cứ tạm thời để vũ hàn ở lại cung làm mỹ nhân ta, vì ở lại trong cùng chỉ có chỉ dành này mới công chính ngôn thuận ở lại, đến khi nào thái hậu khoẽ thì thu hiệu mỹ nhân, tứ hôn cho vũ hàn.
24 Vũ hàn nghe xong việc ở lại cùng tiếp tục làm mỹ nhân sắc mặt rơi không phanh, gương mặt lộ rõ sự bực tức - gì mà hưởng hoàng ân, hầu hạ thái hậu, rõ ràng là cái cớ, thật ra trần ân, ngươi là người thế nào, muốn gì ở ta-
Thái hoàng củng tức giận, ngày thường đã không chú ý tới ông nay lại thêm con thỏ con kì tài này thì ông còn cơ hội lại gần thỏ bà bà của ông không, ông liếc nhìn vũ hàn, thấy vũ hàn củng có biểu hiện chẳng thích ông cười thầm
- các người rõ ràng đang bức ép vũ hàn, ta nhìn sắc mặt vũ hàn rõ là không muốn ở lại, sao lại bức ép
Vừa dứt lời, trần ân lạnh lùng nhìn sang thái hoàng, thái hậu củng xoay sang nhìn chằm chằm thái hoàng - ngay từ đầu bà đã thấy, vũ hàn củng chẳng muốn ở lại cung nhưng nếu hỏi để vũ hàn thì chắc chắn vũ hàn rời đi, bà sẽ buồn chết mất-
Đứa con nhìn chẳng mất gì nhưng nử nhân này thì, thái hậu biết nếu ông không đồng ý thì vũ hàn củng không được ở lại cung vì ông là người lớn nhất hoàng cung này, là người lập ra trần quốc, vũ hàn cười tươi rõ ý
Các phi tần bị phế củng vui mừng vì như vậy vũ hàn sẽ phải rời cung, họ lại còn cơ hội có lại danh và cung phi, ánh mắt bốn nử nhân nhìn về vũ hàn như cười nhạo, vũ hàn liếc nhìn thật sự hết ý với các người này, lại vì nam nhân bình thư.
25 Chúng phi tần suy sụp lùi về phía sau, tự thấy bản thân không còn cơ hội nên thoái lui trước viện cớ về xếp hành lí, trần ân củng không quan tâm đến, nên bọn họ nhanh chóng trở về, gương mặt căm hận nhìn vũ hàn,các người phe trần hầu nhìn nhi nử mình mà muốn ngã gục, các phi bị phế đi khuất, các mỹ nhân ngoài cung cũng thấy nếu ở lại sẽ không ổn củng lần lượt ra về.
26 Trần ân thân áo bạch kim lại gần, có một tên hộ vệ củng theo sao hắn, tiểu mai và tên hậu vệ này nhìn nhau đắm đuối, vũ hàn nhìn sang tiểu mai - thôi chết, con nhỏ mày có máu mê trai,.
27 Vân lạc theo sau trần ân, vừa ra khõi đại điện, trần ân mặt lạnh xoay sang vân lạc hỏi
- ngươi và nô tì của vũ mỹ nhân có quan hệ gì ?
Vân lạc tái mặt quỳ xuống thỉnh tội
- hoàng thượng tha mạng cho tiểu mai ạ, lúc nàng đi vào trên đại điện bị ngã , nô tài đã đở lấy nàng, chúng nô tài vẫn chưa có việc gì, xin hoàng thượng tha cho tiểu mai cứ trách tội nô tài là được ạ
Trần ân cười nhìn hắn
- làm rất tốt, phải chi hai người kia củng giống ngươi và đại huynh ngươi, cứ qua cung vũ bắt mấy nử nhân đó vê làm vợ hết, ta ban hôn
Trần ân thầm nghĩ- phải tạo quan hệ bền chặt mới được ha ha-
Vân lạc đỏ mặt
- tạ hoàng thượng, nhưng chúng nô tài không nhận nổi hồng ân ạ, chỉ là mới gặp nhau lần đầu không gọi là.
28 Hôm sau vũ hàn vẫn dậy sớm luyện võ, bọn tiểu mai củng vậy, việc hôm qua làm tiểu mai thẹn không dám lại gần vũ hàn, vũ hàn biết điều này nên củng chẳng nhắc gì đến nửa, chỉ mong hai người họ thật sự có thể yêu nhau, dù gì khi vũ hàn rời khõi thế giới này họ sẽ không còn nhớ gì đến một người như mình
Luyện tập xong củng đã thấm mệt, vũ hàn củng vội ăn sáng, đêm hôm qua nàng đã không an giấc nên sáng nay củng không ăn nhiều cho mấy, khi bọn tiểu mai còn cầm đũa thì vũ hàn dã ăn xong và đang thu xếp đến thiên cung bồi thái hậu
Không biết vì lí do gì mà mới dùng bửa xông, vân lạc đã đến bảo tiểu mai cùng ra thành đến chùa lấy một lá bùa cầu an cho thái hậu, đây đâu phải nhiệm vụ của một nô tì đã có chử nhân nhưng thấy vân lạc vũ hàn củng hiểu được đôi chút - tên này củng có chút lương tâm nhỉ, -( ý nói trần ân nhá)
Thật ra trần ân củng rất tốt đối xữ với bộ huynh đệ này, nếu họ thích ai thì hắn củng thành toàn và một mục đích chính nửa là ít người nào tốt chừng nấy, không kẻ làm phiền hắn tới ( sói vẫn hoàn sói)
Tiểu mai đi công, vũ hàn củg định đến cùng thái hậu, thái hoàng họ quá vì đại yến nên đã không xữ lí được việc trong tộc và nghe nói thái hoàng cũng đến ngự thư phòng đàm chuyện trần ân và tam tộc, chợt nghe tiếng nguyễn công vang vào, cả cung vũ đều xuýt ngã xuống, vũ hàn tay run run- tên khốn nạn lại đến hôm qua trêu ta chưa đủ sao-
- hoàng thượng giá lâm
Thấy mặt vũ hàn quỳ xuống thỉnh an hắn mà mặt như đưa đám ma hấn làm hắn nhịn cười không thôi, trêu đùa một ít củng chẳng sao
- vũ mỹ nhân, dù gì thân ta vẫn là hoàng thượng, sao nàng đón tiếp ta bằng cái sắc mặt như thế, chẵng lẽ vũ gia.
29 Trần ân vội trở lại khí chất lạnh lùng, nói về thông minh thì hắn và vũ hàn với hắn chưa ai hơn ai đâu
- thật ra ta đã thức từ sớm, nên đi tản bộ quanh cung một chút rồi đến thiên cung, sẳng tiện nhớ vũ mỹ nhân cũng đến cung thái hậu nên ghé đây thôi, vũ mỹ nhân không vui?
Vũ hàn cười lạnh - thật là quá sức yêu nghiệt, dẽo mồm, ngươi đến đây có việc gì - ( chị ơi ảnh thích chị đó, còn anh ấy làm gì mà chị ấy cứ gặp mặt là xem như thù vậy)
Nhìn hắn cười gian, vũ hàn xùng mình, nhưng củng cươì lại
- vậy hoàng thượng có cần nô tì bảo bọn tiểu lan đi chuẩn bị thức ăn cho ngài dùng rồi đi đến thiên cung sau không ạ
Hắn lắc đầu
- không cần, nếu nàng nôn nóng vậy ta sẽ theo nàng luôn, dù gì bao năm không nghĩ buổi nào nay nghĩ một buổi củng chẳng sao
Vũ hàn nhìn hắn, - củng có lúc đáng yêu đó chứ thôi được rồi không làm khó ngươi nửa-
Vũ hàn gật đầu
- vậy chúng ta đi ạ
Trần ân gật đầu, ba ngươi tiểu lan theo sau, hắn chỉ dẫn nguyễn công cờ theo sau thôi, trên đường đi hắn vẫn lạnh mặt đi trước, theo sau vũ hàn cũng chẳng nói gì chỉ lẳng lặng theo sau hắn thôi
Đến cửa thiên cung, vũ hàn nói nhỏ với tiểu mai đem thức ăn đến cho hắn, dù sao hắn củng là đế vương không nên để cơ thể có chuyện được và một phần nửa khi thấy hắn chịu đói theo mình vũ hàn cảm thấy chịu không nổi, rất đau lòng
Vào thiên cung,
Thái hậu đang thưởng trà thấy vũ hàn đến, bà cười bảo khỏi nghi lễ lên ngồi cạnh bà, rồi liếc nhìn trần ân
-sáng này chẳng phải con nói cơ thể khôn khoẽ nên nhờ phụ vương thay chủ trì cuộc thẩm quyết sao giờ ở đây
Hắn tái mặt- mẫu hậu dọa người cứ chia cắt con hoài vậy, phụ hoàng thật lả chuyện gì củng nói mẫu hậu cả-
(Trích lời thái hoàng lúc này - con ngon thì nói dối mẫu hậu con đi hay với con bạch thỏ của con ấy-)
Thật ra sáng nay có một cuộc thẩm quyết định kì của tứ tộc, nhưng hắn đã dụ dỗ phụ hoàng hắn thế hắn dù gì ông củng là trưởng tộc phía đông sẳng thay hắn chủ trì luôn củng ổn
- dạ đúng là cơ thể không khoẻ nên đi dạo vài vòng cho tỉnh táo ạ, nhờ vậy cảm thấy thân thể tốt hơn rồi ạ, chợt nhớ đến mẫu hậu củng đang đi ngang vũ cung nên ghé vào cùng đi thỉnh an ạ.
30 Cho mình đăng lại chương 28( chương 30), dưới kia là chương mới : trần ân hàn phục thái hậu
Trần ân vui vẽ ngồi vào bàn, rồi ăn uống ngon miệng,vũ hàn củng ngồi phụng bồi thái hậu nói chuyện, hai người cười nói rôm rã khi hắn đang ăn, làm hắn nao núng khôn thôi, nếu không ăn nhiều vũ hàn sẽ nói hắn khi dễ nàng, ăn nhiều thì không thể nói chuyện với vũ hàn, hắn thật là không còn vui vẽ nửa mặt chuyển sang tái sắt.
31 Thái hậu nhìn hắn
- ta. . . . . ta. . . .
Trần ân cười nham hiểm nhìn thái hậu
- người quên người đã nói với con gì rồi sao, người nói con muốn gì người củng cho mà, chẳng lẽ người định nuốt lời sao mẫu hậu
Thái hậu nâng chén trà lên nhấm mọt ngụm rồi nhìn hắn
- ta là mẫu thân con sao lại lừa con
Trần ân cười đáp ngay
- vậy xin người thành toàn cho con
Thái hậu biết hắn củng rất thích vũ hàn, một nam nhân yêu một người nử nhân thật sự sẽ không phải làm cô ấy thất thân với mình mà là cho cô ấy có danh phận để có thể an tâm giao cuộc đời cho nam nhân đó
- nếu vũ hàn đồng ý thì ta sẽ ban hôn cho con
Thái hậu đành để thiên ý vậy
Trần ân rạng rở hẳn lên cúi đầu tạ thái hậu bảo mọi chuyện xin người làm theo lời hắn, lùi về ngự thư phòng xử lí tấu chương
Thái hậu nhìn gương mặt vui vẻ của hắn thật làm bà ấm lòng không thôi- trần ân, ta rất thương con, quả thật vì con ta có thể hái cả sao trời cho con nhưng yêu con không có nghĩa là mù quán làm mọi đều cho con mà bức ép người khác-
Trần ân về ngự thư phòng, bảo nguyễn công công đến vũ cung đưa chìa khoá cung phi cho vũ hàn, lấy thêm quà tặng cho vũ hàn.
32 Cả bọn nhìn nhau hét lên
- có gì khác bên ngoài đâu, đứa nào đồn to lớn dát vàng cảnh đẹp keo sơn, non nước hửu tình
Thật sự nói thì nó có phần lớn hơn cung mỹ nhân rất nhiều nhưng nói lại thì cảnh vật so với lời đồn thì không một phần nào giống
Vũ ...
33 Trần ân đang ngồi trong vũ cung, bên ngoài năm người vũ hàn củng về trước cửa, mặt người nào củng tức giận, thấy hắn đang ngồi trong vũ cung bốn người tiểu mai hốt hoảng quỳ xuống
- hoàng thượng vạn tuế
Vũ hàn củng thôi mặt tức giận cười nhìn hắn
- hoàng thượng vạn tuế
Hắn vẫn ngồi lạnh lùng
- bình thân hết đi
Năm nhìn nhau đồng loạt nói
- tạ hoàng thượng
Hắn nhìn vũ hàn
- vũ mỹ nhân đi tham quan cung phi, rất đẹp phải không, ta cũng chưa từng đến đó lần nào, thật là nàng có tầm nhìn rộng hơn trẩm rất nhiều
Vũ hàn cố cười - không lẽ bây giờ ta giết ngươi-
- ân, rất đẹp nha, vô cùng đẹp, vào một lần thôi là nhớ nhau cả đời, nhớ lại đẹp chưa
Hắn nhìn vũ hàn mà muốn nựng lấy cái má phồng đáng yêu và cái môi nhỏ như cánh đào đang nói dối ấy
- vũ mỹ nhân thích là được rồi
Vũ hàn nhìn hắn
- hoàng thượng đến vũ cung có việc chi không ạ
Trần ân nhìn vũ hàn
- phải có chuyện mới được đến đây sao
Vũ hàn lắc đầu
- không ạ, nô tì chỉ sợ không thể đón tiếp chu đáo, còn về hoàng thượng đến đây là phúc nô tì cầu còn không được
Vũ hàn liếc hắn - là ta cầu cho ngươi đau bụng khõi đến - trần ân liếc lại vũ hàn - đừng tưởng ta không biết nàng đang nghĩ gì-
- ồ, vũ mỹ nhân rõ rất có lòng phải không nguyễn công công
Nguyễn công công gật đầu
- đúng vậy thưa hoàng thượng
Hắn cười tà mị một cái
- vậy ta sẽ thành toàn thỉnh cầu vũ mỹ nhân ngày nào ta củng đến đây
Vũ hàn cùng bốn người tiểu mai hét lên
- cái gì! Ngày nào củng đến
Trần ân hỏi lại
- các người không vui
Bọn tiểu mai vội nói
- không thật là phúc vũ cung mà, phúc lắm
Vũ hàn vịnh tay vào tiêủ mai để không bị con hồ ly này làm tức chết, miệng nở nụ cười
- đúng.
34 Trần ân thật muốn cười ra tiếng, nguyễn công công củng bụm miệng lại nhìn cái biểu cảm đáng yêu này của vũ hàn
- tốt, hôm nay ta đến đây thật là có chuyện muốn nói với nàng
Vũ hàn nhìn hắn
- dạ hoàng thượng cứ nói
Hắn nhẹ giọng lại
- thái hậu định đi lễ phật ở Linh quang điện nên nhờ ta chuyển lời với vũ mỹ nhân
Vũ hàn gật đầu, - nếu là thái hậu thì mình không từ chối-
- nô tì tuân chỉ ạ
Trần ân cười - biết ngay mà, có thái hậu sẽ đi ngay thôi-
- thôi chuyện cũng đã xong, ta về trước vũ mỹ nhân nghĩ ngơi, ta đi trước
Nói rồi hắn lại gần vũ hàn, ghé sát tay
- đừng buồn, mai ta lại đến ha ha
Trần ân cười bỏ đi, để lại vũ hàn chết trân như tượng, mặt đỏ ửng lên lẩm bẩm - buồn.
35 Trần ân cười, ôm lấy vũ hàn
- từ lúc nàng đánh đàn ở lễ mừng của mẫu hậu và phụ vương
Vũ hàn nhìn hắn
- người quả là không phải người thường
Trần ân lắc đầu
- ta phải nhận ra gương mặt của người ta yêu chứ
Vũ hàn hỏi lại
- ai
Trần âm xiết chặt vòng tay trong khi vũ hàn nảu giờ đang cố thoát ra, nhưng vòng tay hắn quá cứg cáp vũ hàn hụt cả hơi
- con thỏ ngốc, lắ nàng
Vũ hàn bủn run tay chân không vùg vẫy nửa
- vậy còn tiên tử
Trần ân gật đầu
- cô ấy là người ta yêu rất sâu đậm
Vũ hàn thấy tim.
36 Như lời đã nói, ngày nào hắn củng đến cả, vũ hàn thật bực hết chịu nổi, lúc thì đi ngang mượn vũ cung nghĩ ngơi, lúc thì vũ phu nhân gửi lời thăm, hết vũ phu nhân lại tới vũ thừa tướng, đến cả người quét dọn củng hỏi thăm và gữi quà cho cô.
37 Đợi các đội hộ vệ tuần tra xung quanh báo cáo không có gì bất thường, trần ân xuống ngựa bước gần về xe ngựa thái hậu,kéo màn xe ngựa lên
- mẫu hậu, đã đến rồi ạ
Thái hậu đang nói chuyện vũ hàn nghe vậy cũng ngừng nói, nhìn hắn gật đầu bước ra ngoài
Thái hậu bước ra ngoài xong, trần ân vẫn giữ tay trên bức màn đợi vũ hàn ra ngoài
Một lúc sau
-('-.
38 Thái hậu đang chờ nàng ở cổng chùa, vũ hàn đến bên người nhìn lên xa số bậc thang nối nhau dựng đứng như lên tận trời, xung quanh là đầy cây cỏ, và có một tiên khí nhàn nhạt làm con người rất thoải mái
nắm lấy tay thái hậu bồi người đi lên, đoàn hộ vệ trần ân đi ngay phía sau nối tiếp theo lên từng bậc thang.
39 Vũ hàn vẫn chăm chú nghe trần ân nói xong
- họ thần kì vậy sao? Vậy họ là ai
Phía sau bổng nhiên có âm thanh vọng lên
- họ là phúc thần và hoạ thần
Trần ân quay về
- đại sư
Vị đại sư gật đầu
- bần tăng tiếp đón trể mong hoàng thượng trách trội
Trần ân vội đở lời
- không sao, ngài khoẽ chứ
Đại sư vội đáp
-bần tăng vẫn ổn tạ hoàng thượng quan tâm, bệnh của hoàng thượng thế nào rồi ạ
Trần ân gật đầu
- vẫn như xưa
Đại sư nhìn trần ân
- thật là khó cho người rồi
Trần ân chỉ về vũ hàn
- người đó là vũ hàn con gái vũ thừa tướng
Đại sư tiếp tục nhìn về vũ hàn, hơi đơ người
- hoàng thượng, người có thể để cho ta nói chuyện với cô nương này một lát không
Trần ân nhìn về vũ hàn, thấy vũ hàn không phản đối nên gật đầu
- ta đợi nàng ngoài đại sãnh
trần ân quay ra khõi đại điện khép cửa lại
- đại sư có chuyện gì ạ
Đại sư hướng về vũ hàn
- tiểu thư là con gái của vũ phu nhân và vũ thừa tướng
Vũ hàn cúi người
- vâng ạ
Ông lắc đầu, liếc nhìn hư không
- đã đến lúc trời đất xoay chuyễn, nhân gian lại rơi vào đẫm máu của ngàn năm trước và 18
năm trước, 4 giới lại lao vào vòng xoáy tận diệt khổ tận cam lai
Vũ hàn khó hiểu
- ngài nói vây là sao ạ
Đại sư lắc đầu
-thiên cơ đã định, bần tăng không thể đoán trước, nhưng.
40 Vũ hàn không tin vào tai mình nửa
- là mẫu thân ta
Đại sư gật đầu
- đúng vậy, xin tiểu thư có gặp vũ phu nhân chuyển lời giúp
Vũ hàn tuy không hiểu nhưng vẫn gật đầu
- vâng ạ đại sư cứ nói
Ông gật đầu
- thiên cơ đã định nhất vạn sinh lưỡng ghi, lưỡng nghi sinh tứ tượng , tứ tượng sinh bát quái, bác quái ba mươi sáu quẻ chuyển biến không lường há sao có thể bẻ cong càng khôn trốn trời chạy khõi nắng
Vũ hàn ngây ra
- những lời đó nghĩa là gì
Đại sư lại lắc đầu
- thiên cơ không thể tiết lộ, bần tăng chỉ có thể nói tới đó chuyện còn lại thì tự trời đất định
đoạt
Vũ hàn gật đầu nhìn lên tượng phúc thần
- vậy người có thể cho ta biết một chuyện được không
Ông gật đầu
- miễn là không liên quan đến thiên cơ
Vũ hàn nói tiếp
- không ạ, ngài có thể cho ta biết thêm về hai vị thần này không, họ là có thật hay chỉ là ảo
ảnh
Đại sư nhìn vũ hàn
- cả 4 giới này, nhân quả là thật, hai vị tiên nhân này củng có thật và đang cai trị cả thế giới,
nhưng thế giới này lại quá lớn, nên khi khai sinh trời đất họ đã cho một số tiểu thần trông coi địa giới và âm giới, bốn giới với nhau nói xa thì không xa, gần không gần, khoãng cách tưởng như kế cạnh lại đi mãi không tới
Vũ hàn gật đầu hỏi tiếp
- vậy chỉ có hai bọn họ mà cái quản cả âm giới, địa giới, bán tiên giới và tiên giới
Đại sư quầy đầu ra, thở một hơi dài, chỉ vào vòng tròn âm dương giữa đại điện
- tiểu thư hãy nhìn vào vòng tròn âm dương, ngày xưa hoàng thượng củng có hỏi ta việc này và khi ta chỉ vào nó thì hoàng thượng đã biết còn vũ tiểu thư thì sao!
Vũ hàn trầm ngâm một lát rồi đáp
- vòng tròn âm dương rất rõ ràng có hai mảng trắng đen tượng trưng cho phúc thần và hoạ thần, nhưng trong trắng lại có đen, trong đen lại có trắng tức là vẫn còn hai vị thần khác
dùng khắc chế hài vị thần lớn này
Đại sư gật đầu
- đúng vậy, đó là điều ta muốn nói, còn hai vị thần kiềm chế sức mạnh các đế cổ tiên này họ được gọi là thiên tiên phúc và thiên tiên hoạ, thiên tiên phúc khắc chế hoạ thần, thiên tiên hoạ khắc chế phúc thần, hai đế tiên cổ và hai thiên tiên cổ này tạo thế gọng kiếm cho tiên giới và khai sinh ra vạn vật của bốn giới còn lại
Vũ hàn nhìn quanh điện vội hỏi
- vậy sao không thấy tượng họ?
Điều này vũ hàn thật lại không ngờ họ là những vị tiê lớn sao lại không được đưa vào thờ phụng.