41 - Như vầy là ok rồi. Một lát chỉ trông cậy vào anh ta- Sam hí hửng nói, nhìn nhỏ vui phải biết- Này, làm gì mà cả bọn họ đều kéo nhau đi thế. Lựa quà thôi mà, chỉ cần hai người là được.
42 - Tao muốn về Việt Nam- Yu từ trên lầu bước xuống mặt uể oải- Sao hôm bữa bảo chủ nhật về là mau quá- Jin lên giọng mỉa mai- Ờ. Thì lúc đầu cũng nghĩ thế mà sao giờ chán quá đi- thả người rơi tự do xuống cái ghế sofa- Chiều về- nó lãnh đạm nói- Thật hở???- Ừm.
43 Chương 42 (vì chap trước quá ngắn nên giờ Zin bù nha)Sáng hôm sau tụi nó tới trường. . . . có một chuyện thú vị là. . . . - Ê mày. . . . hôm nay bọn nó đi học lại rồi- Thiên Thư hớt hải chạy từ ngoài cổng trường vào lớp A5- Ừm.
44 Chương 43Tới nơi, cả bọn bước xuống hít lấy hít để không khí trong lành ở đây. Tới một nhà nghỉ gần đó thì nhà trường lại thông bào không có đủ phòng vì thế nên phải có người ra ở riêng.
45 - Xà phòng. . . Bị rắn cắn- nó là người nhận ra nhanh nhất- Không có. Nhưng Jin, mày mau uống Malliota (chế ạ) đi. Em không cằn quá lo đâu Thiên. Viên thuốc đó có tác dụng ngăn nọc độc phát tác- Dao? Tao không mang theo- Sam mở cái giỏ xách của mình ra thì không thấy dao đâu- Em có nè.
46 Chương 45- Ây da- sáng sớm đã nghe tiếng của Jin, chắc là va phải đâu đó động đến vết thương nên nhứt chứ gì. Mà mấy người này cũng lạ. Bị chém bị bắn sống chết mập mờ thì chẳng biết đau.
47 Chương 46- BÁC TRUNG. CÓ NGƯỜI ĂN TRỘM TRÁI CÂY- Thiên hét toáng lên. - Đâu? Đâu? Ai dám?- người tên Trung từ trong xách cây roi đi ra. - Chạy mau- Thiên kéo cả bọn chạy thục mạng.
48 Chương 47- Tránh ra. Tao nói bọn mày tránh ra. Mau- Jin càng hét thì ba con bạn lại càng cố bảo vệ nhỏ "Mau tránh ra. Tránh ra đi. Đừng để bị đánh nữa" nhỏ lúc này chỉ biết gào thét trong tâm trí.
49 Có nhiều bạn thắc mắc vì sao lúc lại gọi anh nó là Khang, Khải và Ân. Tg đính chính lại nhé. Trịnh Gia Khang là tên anh nó. Còn Ân là do sự nhầm lẫn của tg.
50 Chương 48Đã gần một tiếng đồng hồ rồi. Tại sao vẫn chưa có người đi ra???- Bác sĩ. . . - Kiệt bật người dậy khi thấy có một bác sĩ từ trong đi ra. - Ai là người nhà của cô gái mặc áo trắng khi nãy?- vị bác sĩ kéo khẩu trang xuống rồi hỏi.
51 Chương 49[. . . . Ấm quá. . . . ][Con không đi được đâu][Con nhớ người lắm][Con nhớ ta. . . ta cũng rất nhớ con. Nhưng con hãy biết rằng. . . mọi người cũng đang rất nhớ con.
52 Chương 50- Bảo bối (ghê quá đi). . . . . Anh có cái này cho em- Minh mở cửa phòng nó bước vô, chìa tay cho nó. - Là hương mới. . . . - nó cầm lên rồi ngước mặt nói với Minh.
53 Chương 51Tối hôm sau. . . . Tại công ty chi nhánh của R. A. J. S. Y"- Tối nay, xác định được rồi. - Thật vậy sao? - Ừ"Một cuộc nói chuyện đã lọt vào tai một người khác"Thật sự là sao đây? Thật sự mình đã là kẻ ngoài cuộc sao? Thật sự.
54 Chương 52"Cộp. . . . cộp" Tiếng giày cao gót vang lên trên dãy hành lang không người. Nhịp chân mỗi ngày một gấp hơn. . . . . - Á- Ở đâu vậy? Anne, em ở đâu?- Minh vừa chạy vừa ngó xung quanh.
55 Chương 53Đưa nó lên phòng thì Minh cũng trở về phòng mình. Hiện tại Minh không muốn xuống dưới đối mặt với mọi người. Không muốn mọi người hỏi bất cứ điều gì về nó hết.
56 Sáng hôm sau tại sân trường ANGLE MARK- Bọn họ đi học lại rồi kìa- hs1- Bọn nó chỉ biết bám theo mấy anh ấy- hs2- Nói lại xem?- ngay lập tức Ben có mặt trước hai cái con người đang nhiều chuyện miệng mồm bép xép kia trợn mắt lên mà nhìn.
57 Chương 551 tháng sau- Alo- Vâng. Có cần. . . . - D. . . . dạ- nghe tới đây. . . . tự nhiên, tim của nó. . . . . - Dạ vâng- nó gác máy. Đứng lên đi ra khỏi phòng.
58 Chương 56- Các con ngồi đi- thầy nó lên tiếng. - Vâng- cả bọn kéo ghế ngồi. - Đây là con gái nuôi của ta- sét đánh, đúng thật là sét đánh. Gì mà con gái nuôi??? Thật sự.
59 Chương 57- Cho ai?- Sam nhìn Karl. - T. . . Tropi- Karl chăm chăm vào ánh nhìn ấy của Sam mà run người. - Mới gặp lần đầu thì tha thứ gì? Đã có lỗi à?- Yu trả lời thay cho Sam, ánh mắt thì thăm dò tâm trạng của hắn.
60 Chương 58Sáng hôm sauTin nhắn đến trong điện thoại nó. Vẻ mặt thay đổi từ lạnh như băng sang một vẻ mặt thả lỏng hơn và thở hắt ra. Cuộc nói chuyện kết thúc.