41
Edit: Nhược Vy
Beta: Quanh
“Em làm xong hết rồi?” Kim Giai Giai kinh ngạc hỏi.
“Không phải toàn bộ, nhưng cũng gần xong rồi.
42
Edit: Nhược Vy
Beta: Quanh
Ra khỏi thang máy, một trận gió lạnh liền ập đến. Lâm Giang Nam lại theo bản năng vùi mặt vào quần áo, Khương Trừng thấy thế thì vươn tay quàng chặt khăn trên cổ cô thêm một chút.
43
Edit: Nhược Vy
Beta: Quanh
Lâm Giang Nam vừa vào cửa liền thấy Hạ An Nịnh mặc áo tắm, trên đầu quấn khăn tắm, ngồi xếp bằng trên sô pha xem phim Hàn Quốc.
44 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Nhược Vy
Beta: Quanh
Khương Trừng vừa nói xong, Coca vốn đang sục sôi ý chí chiến đấu lập tức xẹp lại như khinh khí cầu, hai tai lớn cũng cụp lại.
45
Edit: Nhược Vy
Beta: Quanh
“Gần xong chưa?” Lúc Lâm Giang Nam đang nhìn chằm chằm vào Khương Trừng, đột nhiên phía sau vang lên giọng của Tần Hiểu Thiên.
46 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Nhược Vy
Beta: Quanh
“Chơi đủ chưa?” Khương Trừng buông môi Lâm Giang Nam ra, nhẹ nhàng hỏi.
47 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Nhược Vy
Beta: Quanh
Sau khi lên xe, Tần Hiểu Thiên đã lái xe đi rất xa, Lâm Giang Nam mới kéo áo khoác trên đầu xuống, lộ ra cái đầu nho nhỏ.
48
Edit: Nhược Vy
Beta: Quanh
Khương Trừng hơi hạ mí mắt, yết hầu gợi cảm lên xuống, động tác lau tóc trên tay cũng dừng lại.
49
Edit: Nhược Vy
Beta: Quanh
Lâm Giang Nam còn đang ôm điện thoại liếm hình, Khương Trừng không biết từ khi nào đã xuất hiện sau lưng cô.
"Xem gì đấy?" Anh hỏi.
50 Edit: Nhược Vy
Beta: Quanh
“Mọi người tình cờ nhìn thấy thôi, hai người rêu rao show ân ái như vậy, em cho là mọi người đều mù hết à?”
Lâm Giang Nam xấu hổ.
51 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Nhược Vy
Beta: Quanh
Ngõ Nam La Cổ dài khoảng 800m, các ngõ nhỏ ngay ngắn trật tự, tổng cộng có mười sáu ngõ nhỏ, các ngõ không dài nhưng bên trong có tất cả mọi thứ, đồ ăn vặt đặc sắc, đồ lưu niệm, trang sức đơn giản gì cũng có.
52 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Nhược Vy
Beta: Quanh
Giờ nghỉ, Kim Giai Giai quá mệt mỏi nên đi lấy một ly cà phê, nhưng khi quay lại phòng, cô ngáp một cái, không chú ý Trì Nguyên phía trước.
53
Edit: Nhược Vy
Beta: Quanh
Lúc Lâm Giang Nam tỉnh lại đã hơn bảy rưỡi sáng, chuyện thứ nhất cô làm khi thức dậy là đi đánh răng rửa mặt.
54
Edit: Nhược Vy
Beta: Quanh
Sau một hồi quấn quýt suốt cả buổi tối, hai người vừa chợp mắt thì điện thoại Lâm Giang Nam đột nhiên vang lên.
55
Edit: Nhược Vy
Beta: Quanh
Đến giờ nghỉ trưa, Lâm Giang Nam mới cùng Kim Giai Giai ra khỏi phòng quay chụp. Từ sáng sớm các cô đã đến studio chụp hình, vẫn luôn chụp đến giữa trưa mới xong.
56 Edit: Nhược Vy
Beta: Quanh
“Ngồi đi. ” Bố Lâm chỉ vào ghế.
Khương Trừng đương nhiên là theo lời ngồi xuống.
“Nói thật, tôi không thích cậu. ” Bố Lâm trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.
57
Edit: Nhược Vy
Beta: Quanh
Lúc Lâm Giang Nam xuống dưới tầng, điều đầu tiên cô nhìn thấy không phải là Khương Trừng mà là một đám phóng viên kín mít trước cửa, cô theo phản xạ có điều kiện trốn sau cây cột.
58 Edit: Nhược Vy
Beta: Quanh
Sáng sớm.
Lâm Giang Nam khoan khoái tỉnh lại, theo thói quen nhìn Khương Trừng bên người, anh vẫn đang ngủ say. Cô nhìn anh, khóe môi hàm chứa ý cười, sau đó cô nhẹ nhàng xốc chăn, xuống giường rửa mặt.
59 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Nhược Vy
Beta: Quanh
Khương Trừng dịu dàng gặm cắn môi Lâm Giang Nam, Lâm Giang Nam vươn lưỡi nhẹ nhàng chạm vào môi anh, sau đó lại nghịch ngợm tiến vào miệng anh, cuốn lấy đầu lưỡi mềm mại linh hoạt rồi lại lui về miệng mình.
60 Edit: Nhược Vy
Beta: Quanh
Khương Trừng cầm tay Lâm Giang Nam, nhân viên công tác phía sau bắt đầu cởi dây thừng. Thế là họ cứ như vậy không kịp chuẩn bị tâm lý đã thuận thế trượt xuống.