181 Mỗi khi Lâm Khải quyết định muốn làm chuyện gì, vậy hắn thề chắc chắn phải làm chuyện đó đến cùng. "Tĩnh Thi, chấp nhận sự thật đi! Anh không thể nào ở cùng một chỗ với em, bởi vì người trong lòng anh không phải là em!""Không phải là em, vậy là ai?" Lãnh Tĩnh Thi đột nhiên hét lớn một tiếng.
182 Tô Tiểu Mễ quả nhiên cũng không có đoán sai, Lâm Khải đáp ứng cô một cách sảng khoái như vậy nhất định có tâm tư khác. Khi hắn lái xe vào một con đường khác, cô mới biết hắn nói chở cô về nhà là nhà nào.
183 Đầu của hắn nhẹ nhàng dán xuống, dọc theo lỗ tai của cô, nhẹ nhàng ma sát. Hô hấp nóng bức mang theo mùi vị quen thuộc của hắn, từng chút thấm vào da thịt của cô, tay của cô không biết ở thời điểm nào đã lặng lẽ đặt ở trên tay hắn ôm eo thon của cô, hô hấp của hắn cũng theo hơi thở của cô càng thêm nồng đậm.
184 Tô Tiểu Mễ tỉnh lại ở trong ngực lổng ngực ấm áp của Lâm Khải, sau đó nụ hôn của hắn rơi vào trên trán của cô, nhẹ giọng nói: "Bảo bối, chào buổi sáng!"Tô Tiểu Mễ có chút mâu thuẫn, chu miệng bất mãn trả lời "Em không thích kiểu xưng hô này!" Cô ghét hắn gọi cô bảo bối, ai kêu đàn ông đều có bệnh chung thích gọi phụ nữ là bảo bối, cho nên nghe xưng hô như thế đều khiến cô nhớ tới những người đàn ông phong lưu thành tính lưu luyến bụi hoa, mặc dù hắn cũng là loại đàn ông như vậy, nhưng cô theo bản năng vẫn cho là trong thâm tâm hắn không giống với những người kia.
185 Tô Tiểu Mễ ngẩng đầu lên, lẳng lặng nhìn Tĩnh Thi, chỉ chốc lát sau, cô cười nhạt "Tĩnh Thi, bất kể tôi có yêu Lâm Khải hay không, Lâm Khải đều không phải là quà tặng, không phải là tôi buông tay, anh ấy liền nguyện ý trở về bên cạnh cô.
186 Sau khi An Ôn nhận được điện thoại, hỏa tốc chạy tới. Khi bà thấy trên giường bệnh một gương mặt tái nhợt, vóc người gầy yếu càng làm cho bà đau lòng không dứt.
187 Thôi Viên Viên đem tư liệu mới nhất cho Thái Hoa, bị Lâm Khải bắt tại trận, Tô Tiểu Mễ cầm máy chụp hình ghi lại hết các cảnh giao dịch. "Lâm tổng, không nghĩ tới gặp ngài ở chỗ này!" Sắc mặt Thôi Viên Viên có chút lúng túng, đây là chuyện cô không thể ngờ tới nhất.
188 Lâm Khải đứng ở ngoài cửa, một tay nhẹ nhàng đẩy cửa, cửa được mở ra hắn liền thấy mẹ mình cùng Lý đổng đang thương lượng cái gì đó. Lý đổng là vẻ mặt bị làm khó, mà An Ôn trên mặt lại mang theo cường ngạnh bắt buộc.
189 "Mẹ, buông tay đi, không nên để cho chúng ta có thêm bất kỳ tổn thương nào nữa, có thể không?" Lâm Khải cố gắng khẩn cầu mẹ mình lần cuối cùng. "Tại sao là ta buông tay, mà không phải con buông tay?"An Ôn hỏi ngược lại.
190 Ngón tay của Lãnh Tĩnh Thi nâng mặt của Tô Tiểu Mễ lên, chợt phun nước miếng vào mặt cô. "Tiện nhân! Cho chị mặt mũi lại không biết xấu hổ, vậy tôi sẽ để cho chị mang danh hiệu tiện nhân dâm phụ đi khắp toàn cầu này!" Mặt âm ngoan của cô nhanh chóng hiện ra một nụ cười âm độc.
191 Tô Tiểu Mễ sợ hãi nhìn hai người, cả khuôn mặt lại tản ra hương thơm tình dục. "Các người không nên tới đây. . . không nên. . . " Cô bất an kêu lên, thân thể lại không tự chủ được dừng lại.
192 Lãnh Tĩnh Thi đi về phía Tô Tiểu Mễ. "Lãnh tiểu thư, thật xin lỗi. . . Con mẹ nó gái điếm này quá độc ác!" A Lực cắn răng nói, đau đến cả người té xuống đất.
193 Tô Tiểu Mễ coi như bị thuốc kích dục đang làm mình khó chịu đến cỡ nào đi nữa nhưng cô cũng biết cái máy quay kia đối với bọn họ mà nói là một loại tổn thương thật lớn, cô tuyệt sẽ không để cho chuyện như vậy phát sinh.
194 Bão tuyết ở Bắc Kinh vẫn còn kéo dài, từng mảnh từng mảnh, giống như vĩnh viễn cũng sẽ không ngừng. Đoàn Chính Kiệt nhìn Lãnh Tĩnh Thi vẫn đứng ở cửa sổ ngẩn người, cô đẹp như vậy, nhưng lòng của cô lại là cố chấp như vậy, cô khóc xin Lâm Khải không thể rời bỏ cô, không làm tổn hại máy quay của cô.
195 Nhìn bông tuyết rơi ngoài cửa sổ, rất nhiều chuyện cũ dần dần hiện lên ở trong đầu của cô. Lãnh Tĩnh Dạ so Lãnh Tĩnh Thi lớn hơn ba tuổi, nói cách khác, cha của Lãnh Tĩnh Thi trước khi cùng mẹ cô kết hôn, đã có một đứa con gái riêng, hơn nữa vẫn nuôi ở nước ngoài, còn là nuôi một cách giấu diếm nên không ai biết được.
196 Lãnh Tĩnh Thi tự nói với mình, đánh cuộc một lần với số mạng, nếu như ông trời bảo cô buông tay trả thù, cô liền nghe theo, nhưng nếu như Tô Tiểu Mễ xuất hiện, nếu như cho cô cơ hội, vậy xin lỗi rồi, cô nhất định phải làm như vậy.
197 Dung Khoa thành công thu mua Thái Hoa. Trần gia đánh bại Lý Hiếu Thiên, tạm thời trở thành hắc đạo lớn nhất. Tô Tiểu Mễ cũng mới biết, cỗ xe hàng kia là Lý Hiếu Thiên cố ý an bài, khi biết được kế hoạch của mình bị thất bại, hắn muốn trả thù, ba của cô đụng chết con hắn, vậy hắn muốn mẹ của cô tận mắt nhìn thấy con gái mình bị xe đụng chết.
198 Tất cả tựa như vở kịchCha Lãnh Tĩnh Thi chết ở trong ngục giam, chính phủ đồn đãi là bởi vì bệnh tim đột phát mà chết, tin đồn bên ngoài là bởi vì chính phủ sợ hắn liên lụy những người đồng sự khác vào, cho nên dứt khoát liên thủ giết hắn.
199 Thanh Nhã các số 5. "Anh hỏi em a. . . Tại sao? Tại sao Tiểu Mễ và tiểu tử thúi Lâm Khải ở chung một chỗ?" Hiên thiếu gia nắm ly rượu lắc đầu nói. "Con rùa phối với đậu xanh, xem vừa mắt rồi, trong mắt kẻ thù ra Tây Thi, anh a.
200 Lâm Khải nhận lấy hiệp nghị để xem, chính giữa viết: 36 điều hiệp ước của chồng. Cẩn thận nhìn xuống dưới, điều thứ nhất: vợ là duy nhất, phản bội vợ liền ra khỏi nhà, tất cả con cái và tài sản đều thuộc về vợ.