21 Trong trường hợp này Lục Diệp có chút khó ứng phó……
Vốn dĩ Chiến Đình Kiêu còn chưa nói xong, nhưng một người đàn ông ở bên cạnh, sẽ trực tiếp ảnh hưởng sự phát huy của cô!
Tuy rằng cô là phái diễn xuất kỹ năng, nhưng không biết vì cái gì, khi Chiến Đình Kiêu bên cạnh, cô lại không phóng ra được cái diễn xuất đó.
22 Lục Diệp sửng sốt, tức khắc đổi thành một khuôn mặt tươi cười sáng lạn.
Chiến Đình Kiêu dựa sát cô như vậy, cô vẫn là áp lực cực lớn à.
Lục Diệp nhịn phun máu mũi xúc động, cười nói, “Nào dám a! Tôi chính là cảm thấy…… Ai nha, hôm nay thời tiết thực không tồi đâu.
23 Cùng lúc đó, Lục Diệp thành công xuống dưới lầu.
Cô vạch khăn che mặt ra, thở phào nhẹ nhõm.
Còn Chiến Vân Kỳ không theo cùng xuống dưới.
Hừ, muốn đấu với cô à! Còn non lắm à!
Có thể bởi vì nãy hơi khẩn trương, lúc này tới dưới lầu rồi, Lục Diệp cũng cảm giác có chút nóng.
24 Hiện tại Chiến Đình Kiêu chỉ là ở một đêm nhà Lục Diệp thôi, cái sự tình gì đều bị Chiến Vân Kỳ bơi móc ra nói. Cô nếu là thật sự dọn đi Chiến gia, sau này sẽ vẫn bị như vậy không phải sao?
“Ta không!” Lục Diệp cũng lười đến giải thích.
25 Giang Văn Thăng không nói gì nữa, trong lòng vẫn là tin tưởng Lục Diệp.
Về Hải Vân Lâm khu biệt thự.
Dưới sự chuẩn bị của CHiến Vân Kỳ, Lục Diệp đã hoàn toàn dọn vào torng nhà Chiến Đình Kiêu.
26 Lục Diệp còn chưa kịp trốn, Chiến Đình Kiêu đã đứng ở sau lưng Lục Diệp.
Âm thanh trầm thấp mà lại lạnh lẽo của anh vang lên phía sau Lục Diệp, “Cô đứng ở chỗ này làm gì?”
Lục Diệp nghe được âm thanh của Đại Boss, tức khắc thân thể cứng đờ.
27 Lục Diệp nhìn thấy ánh mắt Chiến Đình Kiêu như vậy, tức khắc có chút không biết làm sao.
Không sai, cô đúng là chột dạ! Ai kêu cô năm đó không có mắt như vậy, lại cự hôn……
Hiện tại làm sao, hay là nói thật?
Trầm ngâm một lát, Lục Diệp vừa mới chuẩn bị tốt lý do thoái thác, hít sâu một hơi, nói: “Chiến tiên sinh, tôi thừa nhận lúc trước tôi…… Có chút gì đó, nhưng tôi cũng là bị bất đắc dĩ!”
“Cô đang nói cái gì?”
Chiến Đình Kiêu nghe được không hiểu ra sao, anh còn chưa nói rõ ràng với cô, cô lại đoán được chính mình muốn nói cái gì sao?
Tức khắc, khuôn mặt lạnh băng kia của Đại Boss đột nhiên trở nên nhu hòa.
28 Lục Diệp mau chóng điện thoại lại, điện thoại rất nhanh liền thông.
Nghe được âm thanh quen thuộc, Lục Diệp bất giác có chút kích động: “Tiểu bạch, anh tìm em?”
Âm thanh ôn nhuận của Bạch Dã Đồng từ đầu điện thoại kia không nhanh không chậm mà truyền đến, tuy rằng ngữ khí vẫn là trước sau như một mà gợi đòn: “Diệp Tử, em thật sự không chết, thật tốt quá.
29 Bạch Dã Đồng vừa mới đối diện cặp mắt kia của Bánh bao nhỏ, liền cảm giác được một địch ý ác liệt.
Anh không thực để ý, chỉ là nhún vai.
Lục Diệp xoa xoa sợi tóc mềm mại của Bánh bao nhỏ, thân thiết mà nói: “Nhóc có đói bụng không, có muốn ăn chút gì không?”
Bánh bao nhỏ lắc lắc đầu, tầm mắt vẫn cứ có chút địch ý mà trừng mắt Bạch Dã Đồng.
30 Sau khi ba người trở về, Chiến Đình Kiêu liền để Bánh bao nhỏ rời khỏi.
Anh dường như dự cảm được Lục Diệp sẽ nói cái gì, tức khắc có chút khẩn trương.
31 Lục Lăng Tuyết biết Giang Văn Thăng nếu là không “Mắt thấy là thật”, khẳng định sẽ không tin lời mình nói.
Phải, cô vốn dĩ vẫn luôn cảm thấy Lục Diệp là kẻ ngốc, nhưng hiện tại xem ra, cô ta không chỉ không ngốc, lại còn có tâm cơ rất nặng!
Lục Lăng Tuyết thấy Giang Văn Thăng vẫn cứ chấp mê bất ngộ, lập tức ném xuống một phần báo chí.
32 Chiến Đình Kiêu vốn tưởng rằng Lục Diệp sẽ bởi vì những tin tức hắt nước bẩn đó của dư luận mà ảo não, nhưng sự thật dường như là không phải.
Anh lo lắng cho cô ta, lúc này cả người lại nhàn nhã dựa trên giường.
33 Lục Diệp không khỏi ngạc nhiên.
Chẳng lẽ cô nghĩ sai rồi sao?
Đại Boss căn bản là không phải ý này?
“Không có a, Chiến tiên sinh, anh anh minh thần võ như vậy có phải không, còn tôi chỉ là một tiểu minh tinh còn chưa tái xuất, tôi cột cùng anh như vậy, không tốt lắm đâu?”
“Có cái gì không tốt?”
“Ha hả, anh nói gì đều đối……”
Lục Diệp chột dạ cực kỳ.
34 Lục Diệp trong lòng đã cố lấy dũng khí.
Này nhất định là trả thù! Không sai, tuyệt đối chính là trả thù!
Chiến Đình Kiêu làm như thế, nói trắng ra chính là bôi đen mình!
Ừm, chính là như vậy.
35 Tầm mắt Lục Diệp không khỏi bị Chiến Đình Kiêu hấp dẫn.
Không thể không nói, lúc ngủ Đại Boss thoạt nhìn giống như là phiên bản phóng to của Bánh bao nhỏ.
36 Chiến Đình Kiêu hừ nhẹ một tiếng, không nói gì.
Cả người anh nóng muốn chết, Lục Diệp nào còn dám lộn xộn? Cho dù anh không hạ nhiệt, hẳn là cũng không tốt lắm đâu?
Lục Diệp trong lòng tức khắc có chút lo lắng.
37 Mấy ngày sau, Chiến Đình Kiêu lá gan càng lúc càng lớn, cũng giống như anh đối với Lục Diệp cũng càng ngày càng tốt, càng ngày càng ôn nhu.
Lục Diệp dần dần cảm thấy…… Chính mình thiếu chút nữa ngã vào “hương vị ôn nhu” của Chiến Đình Kiêu.
38 Sau khi Lục Diệp ngồi xuống, Giang Văn Thăng liền hiện lên khuôn mặt thâm tình.
“Diệp Tử, anh biết trước đây là anh xem nhẹ em, thực xin lỗi, chúng ta…… Chúng ta còn có thể tiếp tục ở bên nhau không?”
Giang Văn Thăng không khỏi cúi đầu.
39 Lục Diệp đặt khách sạn, sau đó liền một đường đem Giang Văn Thăng khiêng tới khách sạn.
Cô không thể không nói, lần này Bánh bao nhỏ hành động cực kỳ đáng tin cậy.
40 Lục Diệp đoán quả nhiên không sai chút nào, cô vừa mới trừng mắt liếc một cái, nụ hôn Chiến Đình Kiêu liền giáng xuống.
Thời điểm này, cô cũng không dám giãy giụa, chỉ có thể khóc không ra nước mắt mà mặc người xâu xé.