61 Tối hôm đó. . . Băng gọi Khải ra sân sau nhà, nói là có chuyện quan trọng cần nói. Khải lúc đó cũng định là sẽ thẳng thắn cự tuyệt tình cảm của Băng dành cho mình để có thể một cách quang minh chính trực đến với Hạ, nên không suy nghĩ gì nhiều cũng đồng ý.
62 "Anh Uy!!!" Lâm từ bên ngoài đá tung cửa phòng chạy vào. Tôi đang thay chị Quỳnh sắp xếp quần áo trong khi chị ấy đi tắm thì giật cả mình. Khải liếc mắt về phía cánh cửa.
63 Khi ngửi thấy mùi nguy hiểm thì bạn sẽ làm gì? Việc đầu tiên tôi làm chính là cụng một cái thật mạnh vào đầu của hắn, rồi chạy ra khỏi đó, hướng tới nhà bếp mà nấp.
64 Một buổi sáng trong lành với nắng mai lấp lánh qua tán cây. Valentine năm nay tình cờ rơi vào chủ nhật, khiến không khí càng sôi nổi hơn bao giờ hết. Hơn nữa, kể từ ngày hôm nay xem như chỉ còn ngày mai là chúng tôi bắt đầu nghỉ tết.
65 "Không. " Chưa bao giờ Lâm được thấy một Minh bướng bỉnh như thế này, cảm giác có chút lạ lẫm. . . nhưng không phải là ghét. "Vậy. . . phải làm gì?" cô ngưng không chống cự ngoan ngoãn nằm im liếc một lượt mấy đứa kia đang lôi điện thoại ra quay phim.
66 Gió đột ngột thổi qua, lùa mấy chiếc lá về một phía. Tôi ngồi nhìn mấy chiếc xe chạy ngoài đường, tâm trạng háo hức hẳn lên. Tết đến, người người về quê đón năm mới cùng gia đình, đường phố có lẽ đã bắt đầu thưa người.
67 "Hạ?" giọng của Khải đều đều bên cạnh. Tôi giật mình chui vào trong chăn, bởi vì bây giờ khuôn mặt tôi không khác mấy con trong sở thú là bao nhiêu. Giọng nói tôi cất lên, mà thậm chí tự bản thân mình còn không nhận ra đó là giọng của tôi: "Tui không đi chơi được đâu.
68 'Tụi mày xôm quá ha!' hai cái cmt của hai người khác nhau nhưng y hệt nhau ngay lập tức làm cho bên dưới bùng nổ. 'Oách! Hiện tượng gì đấy??' 'Rõ ràng là hai người này đang ở bên cạnh nhau!!' '*icon không thể tin nổi*' 'Kha và Hạ đang có ý gì khi cmt y hệt nhau??' giọng điệu nó như mấy ông tường thuật trực tiếp bóng đá.
69 Khi cả bọn lết qua được quán ăn đã hơn đầu giờ chiều một tẹo. Cũng nhờ cái đám con Anh Nhây đã tách nhóm rồi còn thân ai nấy chạy, mạnh ai nấy lo, cả đám chạy tứ phương tám hướng, theo phương châm đường nào cũng về la mã, nên có đứa còn đánh một cái vòng lớn giữa trưa nắng chang chang chỉ để đi.
70 "Ủa mẹ đâu gọi con, mẹ gọi Khải với Lâm mà?" Xem xem mẹ tôi có còn là mẹ của tôi nữa hay không??? Mấy đứa nhóc xếp hàng phía trước bắt đầu trêu chọc tôi.
71 Gần nhà ngoại tôi có một cái nghĩa địa, mà nghĩa địa đó nó rộng. . . Tối mấy năm trước, có lần cả đám chúng tôi trốn ông bà ngoại ra nghĩa địa chơi, sau đó tôi dọa thằng Múp một cái, nó la toáng lên rồi chạy đi mất, vấp cục đá té u đầu chảy máu.
72 Nhưng thật sự từ khi có sự xuất hiện của Khải trong phòng, lo lắng của tôi vơi dần đi rồi gần như bị lãng quên, trong lòng chỉ lo suy nghĩ về mưu đồ của hắn, làm tôi trong phút chốc quên mất mình đang lo sợ cái gì.
73 Tôi nằm ườn trên giường, dưới nhà, con Lâm liên tục hò hét: "Hạ!!! Nhanh xuống đây nghe không???" "Tao mệt. . . " tôi hét xuống. "Mệt cái gì, lẹ lẹ xuống đây đi chùa nè mày!!" giọng nó ngày một lớn hơn, giống như nó đang chạy lên đây.
74 Ba mẹ Minh cũng không có xa lạ đối với tôi. Dù gì cũng đã nói chuyện với nhau thông qua mấy bữa tối. Nhưng mà tự nhiên bây giờ gặp lại lại cảm thấy hơi ngượng.
75 "Mẹ ông Chí với nó ngồi nói chuyện hết cả buổi, kết quả là bây giờ nó chính thức trở thành dâu nhà họ Đinh trong lòng mẹ của ông Chí rồi. " "Ầy. . . chuyện này thật là.
76 Trên trời từng gợn mây trắng hững hờ trôi, mặt trời từ từ nhô lên cao, đang lan tỏa những ánh nắng đầu tiên của ngày. Minh và Lâm ngồi bên cạnh nhau trên ghế đá ngoài vườn.
77 Minh cõng Lâm đi trên con đường vắng, dưới lòng đường, những chiếc xe qua lại thưa thớt. Cô ở trên lưng cậu cảm thấy vô cùng bứt rứt khó chịu khi bắt người ta phải cõng mình đi như thế, đã vậy, Minh lại còn bày trò.
78 Không sai, người vừa rồi tôi nhìn thấy quả thật là Kha. . . bởi bây giờ tôi đang đứng cạnh cậu ta trên xe buýt. Xe giờ cao điểm đông người vô cùng, trên xe chỉ toàn mùi nắng, mùi mồ hôi.
79 Nắng rọi dài trên con đường gồ ghề khiến mặt đất như thêm phần lấp lánh, bên cạnh, thảm cỏ xanh mượt như từng lớp từng lớp phủ thêm màu bàng bạc nổi bật.
80 Vào ngày đẹp trời nọ cách cái ngày tôi nói chuyện với Văn Mơ không bao lâu, một âm mưu kinh hoàng đã được thực thi. Văn Mơ và Khang Ảo bị dân chúng rắp tâm hãm hại, còn chẳng hay biết gì, ngây thơ đi theo mấy con sói già trước mặt.