1 "Em. . . Em đã hẹn bác sĩ, đứa bé này không thể giữ lại được. " Cô gái đang nói chuyện có chất giọng mềm mại, nghe tương đối êm tai, đáng tiếc âm thanh lúc này lại mang theo chút sầu bi, ở trong căn phòng rộng lớn càng lộ vẻ thê lương.
2 Đột nhiên, một giọng nói quen thuộc mà xa lạ truyền vào trong tai: "Mỹ Châu, con khỏe chút nào chưa?"Là mẹ đang gọi cô? Chẳng những gọi mà còn sờ mặt cô, cảm giác rất rõ ràng.
3 Sau khi nghĩ thông suốt, Lưu Mỹ Châu nhanh chóng rửa mặt, thay một bộ váy liền thân nhẹ nhàng khoan khoái, ra khỏi phòng liền thấy đồ ăn sáng đặt trên bàn ở phòng khách.
4 Hơn tám giờ tối, người nhà họ Triệu đã dùng xong bữa tối, công việc của Lưu Chí Đạt và Lâm Ngọc Trân cũng kết thúc, liền trở lại nhà mình ở phía tây nhà họ Triệu, bọn họ có phòng khách riêng, phòng bếp và phòng ngủ, còn có sân nhỏ để phơi quần áo và trồng đủ loại hoa cỏ.
5 Bên trong phòng chủ yếu chia thành 2 phần, nửa phần trên là không gian của trợ lý, bao gồm phòng tiếp khách và phòng trà nước, nửa phần sau là không gian riêng của Triệu Nghị Nhiên.
6 Kiếp sống đi làm của Lưu Mỹ Châu liền mở đầu như vậy, cô học được rất nhanh nhưng cũng không quá nhanh, rõ ràng nhìn ra được ba vị đàn anh đều rất hài lòng, giao việc cho cô cũng càng ngày càng nhiều.
7 Bởi vì có hai bên gia đình ủng hộ, Triệu Nghị Nhiên và Tô Uyển Nghi bắt đầu chính thức kết giao, một tuần hẹn hò một lần, mỗi ngày gọi một cuộc điện thoại, giống như là đang làm việc chung.
8 Nghỉ hè đã kết thúc, tâm tình tốt của Lưu Mỹ Châu vẫn chưa kết thúc theo, bởi vì Triệu Nghị Nhiên đã đá vị đại tiểu thư họ Tô thích bắt cá hai tay, cô còn có gì phiền não đây? Đi học thì thế nào, không thi được bằng lái thì thế nào, đều là chuyện nhỏ không quan trọng nữa!Chiều hôm đó, cô cầm bài thi viết đạt chuẩn, kết quả thực hành không đủ tiêu chuẩn về nhà, không chút áy náy hướng cha mẹ tuyên bố: "Con sẽ thi tiếp, thi ba lần, năm lần cũng được!"Lưu Chí Đạt nhận lấy phiếu điểm, vừa nhìn liền giật giật khóe miệng nói: "Con nghĩ rằng tiền ghi danh không phải là tiền à? Phung phí vậy sao?"Lâm Ngọc Trân cũng lại gần nhìn kỹ, ngược lại tương đối hài lòng.
9 Một ngày chủ nhật cực kỳ bình thường, nhưng nhà họ Triệu lại không bình thường, bởi vì Triệu Thái Nhiên và Triệu Yên Nhiên đã trở lại, đáng tiếc là không đúng lúc, cha mẹ và anh cả của bọn họ đều không ở nhà, mỗi người đều có việc riêng ra ngoài rồi.
10 "Mẹ, mẹ có dùng mỹ phẩm dưỡng da con mua cho không? Sao lần trước không thấy nếp nhăn, bây giờ lại có nhỉ?" Triệu Yên Nhiên luôn luôn mưu cầu sự hoàn mỹ, cô không thèm để ý tới diện mạo của những bạn nữ bên cạnh, nhưng ngược lại rất quan tâm mẹ mình.
11 Đang sôi nổi thảo luận, đúng lúc Triệu Nghị Nhiên đi vào phòng làm việc, ba trợ lý liền cùng nhau đứng lên chào hỏi. "Chào tổng giám đốc Triệu!""Ừ, các cậu cứ tiếp tục làm việc đi.
12 Tháng mười, trời nóng như thiêu đã hơi chuyển lạnh, đầu chiều hôm ấy Triệu Nghị Nhiên vừa kết thúc một buổi tiệc xã giao, từ bên ngoài trở lại phòng tổng giám đốc, phát hiện Kiều Đan Thư và Kha Bỉ Hào không có ở đây, chỉ có Lưu Mỹ Châu ở lại trông coi, đang cúi đầu viết viết vào quyển nhật ký màu đỏ.
13 Sáng hôm sau, Triệu Nghị Nhiên tỉnh lại,đầu đau nhức, phát hiện mình nằm trên giường lớn trong một căn phòng xa lạ, chớp mắt mấy cái mới nhớ ra đây là phòng khách sạn, tối hôm qua anh bị đám nhân viên nhiệt tình (hoặc nên nói là ác ý) chuốc say, nhớ rõ là ba trợ lý đưa mình về phòng.
14 Cô hi vọng anh nghỉ ngơi thật tốt, vì vậy không hề nói gì, ai ngờ qua mấy phút, anh lại chủ động nhắc tới một đề tài nhạy cảm. "Mỹ Châu, người đàn ông mà em thích là người như thế nào?"Cô giật mình, còn tưởng bí mật của mình bị phát hiện rồi, nhưng nhìn vẻ mặt bình tĩnh của anh, chắc sẽ không có chuyện đó đâu?Cô ổn định tâm tình, hít sâu một hơi mới nói: "Anh ấy ạ.
15 Triệu Nghị Nhiên tiếp tục im lặng, cô cũng không biết phải nói gì, đành lẩm bẩm: "Em. . . . . Chúng ta. . . . "Lúc này anh liền xoay người cô lại, để cho cô đứng vững đối mặt với anh, nhưng đôi tay anh vẫn không buông ra, hai mắt lại càng khóa chặt cô.
16 Hai người tựa sát như thế, hơi thở cùng nhiệt độ của phái nam truyền đến khiến toàn thân Lưu Mỹ Châu cứng đờ, cũng không dám rơi lệ, nhỏ giọng yếu thế nói: "Anh buông em ra.
17 Chuyến du lịch cho nhân viên cuối cùng cũng kết thúc, mọi người liền trở lại Đài Bắc phồn hoa mà bận rộn, nói tiếng bye bye rồi trở về nhà mình, ngày mai còn phải đi làm nữa.
18 Sáng sớm hôm sau, Triệu Nghị Nhiên và Lưu Mỹ Châu ngồi chung xe đi làm, bởi vì có tài xế Tiểu Vương nên bọn họ không thể có cử chỉ thân mật, chỉ có thể sử dụng ánh mắt nhắn nhủ tâm ý.
19 Bên ngoài cửa phòng làm việc, hai vị trợ lý đều đang âm thầm cảm thán, em gái Tiểu Châu đưa tách trà cũng lâu quá đi, tổng giám đốc Triệu, Triệu đại nhân rõ ràng có xu thế vì riêng tư quên việc công.
20 Sau khi bày tỏ thành ý với nhau, tình yêu của Triệu Nghị Nhiên và Lưu Mỹ Châu cứ tiến triển như vậy, mặc dù không thể hẹn hò giống như tình nhân, nhưng có hai vị trợ lý làm lá chắn, tăng ca là lý do hẹn hò tốt nhất.